Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 849: Sự giáo dục của bố
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:58:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Đình Đình tự tin lắc đầu: “Sẽ , dù bố cưng chiều như thế, nhất định sẽ giúp .”
Thẩm Mạn cuốn sổ ghi chép tay ngây , vẫn nghĩ kỹ nên về nhà với bố .
……
Thịnh An Ninh căn bản thèm để hai họ trong lòng. Đối với cô mà , gây chuyện với Lý Đình Đình và Thẩm Mạn chẳng khác nào đòn đ.á.n.h giảm chiều, hàm lượng kỹ thuật nào cả.
Cô còn chuyện quan trọng hơn cần , ví dụ như đến lúc thăm ông Trình, hỏi cho rõ câu hôm đó ông để là ý gì.
Buổi chiều về nhà, thật ngoài ý , Chu Song Lộc vẫn luôn ở nhà chú Hai trở về . Ông chắp tay lưng chuyện với Chu Nam Quang trong sân, còn Cực Quang thì ngoan ngoãn xổm bên chân Chu Song Lộc.
Thịnh An Ninh qua chào hỏi: “Ông về từ lúc nào ạ? Lần ở nhà vài ngày nha ông.”
Chu Song Lộc ha hả Thịnh An Ninh: “Phải ở hai ngày, An An, Chu Chu và Mặc Mặc. Nếu trở về thăm chúng, chúng sẽ nhận Cụ nội nữa mất.”
Thịnh An Ninh : “Sẽ ạ, trí nhớ của bọn nhỏ lắm. An An còn luôn hỏi Cụ nội khi nào về nhà, khi nào dẫn con bé chơi.”
Chu Song Lộc hứng thú: “Thật ? Xem nha đầu nhỏ vẫn lòng.”
Ông chuyển sang một chủ đề khác: “ Ông ngoại cháu đến Kinh thị , các cháu gặp ?”
Thịnh An Ninh gật đầu: “Gặp ạ, Ông, Ông cũng quen Ông ngoại cháu ?”
Chu Song Lộc nheo mắt, dường như chìm hồi ức nào đó, một hồi lâu mới : “Quen chứ, đó là một lão ngoan cố đấy, cũng nhiều năm như trôi qua, cái tính khí bướng bỉnh đó đổi .”
Chu Nam Quang : “Vẫn như , nhưng thật tinh thần .”
Chu Song Lộc nghĩ nghĩ: “Thế nào cũng mời ông đến nhà ăn một bữa cơm, chúng cần tụ họp.”
Chu Nam Quang sắp xếp. Thịnh An Ninh nghĩ, ông Trình những lời như , chắc hẳn là xích mích gì đó với Chu Song Lộc, nhất định sẽ đến ăn cơm.
Không ngờ tối thứ Bảy, Chu Nam Quang rằng trưa mai, ông Trình sẽ qua ăn cơm.
Chu Song Lộc bắt đầu sắp xếp: “Vậy Hồng Vân ngày mai mua hai con gà, mua thêm một con cá, còn thịt ba chỉ thì mua nhiều một chút, Ông ngoại An Ninh thích ăn thịt kho tàu.”
Chu Hồng Vân gật đầu đáp lời, nhất nhất ghi nhớ trong lòng.
Chu Song Lộc nghĩ nghĩ, dặn dò: “Còn một thứ nữa, mua chút rượu bán lẻ, loại nồng độ cao một chút.”
Thịnh An Ninh kinh ngạc, ngờ Chu Song Lộc hiểu rõ sở thích của Ông ngoại cô đến .
An An nhét mì miệng, Cụ nội về thịt gà thịt gì đó, cái miệng nhỏ nhắn bập bập sợi mì, cũng vội vàng giơ tay nhỏ bé lên phát biểu: “An An cũng ăn, An An ăn thật nhiều cá.”
Chu Song Lộc : “Được, thì mua thêm vài con cá nữa, một hồi Cụ đưa tiền cho cháu.”
An An lúc mới hài lòng, vui vẻ húp mì.
Thịnh An Ninh vẫn khá ngạc nhiên, hình như quan hệ giữa Chu Song Lộc và Ông ngoại khá .
Sáng sớm ngày hôm , Chu Hồng Vân và dì giúp việc bận rộn hầm thịt, dọn dẹp cá trong sân. Ba đứa trẻ cũng ngủ nướng, theo m.ô.n.g Chu Hồng Vân, xổm thành một loạt nấm nhỏ, Chu Hồng Vân cạo vảy cá.
Ngay cả biểu cảm nhỏ bé tập trung cũng giống .
Thịnh An Ninh rửa tay qua giúp việc: “Sao mua nhiều cá thế ạ?”
Trong chậu nước sáu bảy con cá, mỗi con nặng hai ba cân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-849-su-giao-duc-cua-bo.html.]
Chu Hồng Vân nhanh nhẹn cạo vảy cá, : “Ông nội cháu yên tâm để mua, sáng sớm cùng bố cháu chợ Thành Nam mua về. Cũng mấy đến, mà mua nhiều cá thế , còn mua một tảng thịt ba chỉ lớn về nữa, thấy đủ ba mâm cỗ .”
Thịnh An Ninh đưa tay qua giúp rửa sạch, xé bỏ lớp màng đen bên trong bụng cá.
Chu Hồng Vân vẫn đang cằn nhằn: “Ba con cá cá kho, còn ba con, ướp muối, lát nữa ăn . Bố cháu sáng sớm mời nhà cháu qua , phỏng chừng một hồi nữa là tới nơi. Đến lúc đó con chuyện với mợ con về chuyện cái sân ?”
Thịnh An Ninh gật đầu: "Vâng, đợi bọn họ đến, con sẽ với họ."
Nhìn mấy con cá tươi rói thế mà lát nữa biến thành cá muối, thấy tiếc: "Mấy con , lát nữa sẽ thái lát một chút, cháo cá lát cho An An và bọn nhỏ ăn."
Chu Hồng Vân hiểu cháo cá lát thế nào: "Đến lúc đó con , má , bất quá thì cảm giác món cháo tệ."
"Vâng, lát nữa con ."
Trình độ nấu ăn của Thịnh An Ninh tuy bình thường, nhưng món canh hầm thì tệ.
Chu Hồng Vân khá tò mò hỏi: "Ông nội và ông ngoại con quen , má từng qua?"
Thịnh An Ninh cũng rõ ràng lắm, ở tại đại viện, cũng với nhà Trình Minh Trung, nhưng từng Chu Song Lộc nhắc đến, cho nên cô mới thấy kinh ngạc.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Hai đang trò chuyện, Chu Nam Quang dẫn theo một nhà Trình Minh Trung tới, trong tay Vương Đạt còn xách một con gà mái hoa mơ sống, thu hút sự hứng thú của ba đứa nhỏ.
Thịnh An Ninh đây là con gà mái mà Vương Đạt nuôi một năm, đang đẻ trứng, cô ngượng ngùng: "Mợ, lát nữa mợ cứ mang gà về , trong nhà cái gì cũng ."
Vương Đạt chịu: "Nào cái lý mang đến mang về, chỉ nuôi ba con gà mái, con đẻ trứng nhiều nhất, các cháu thể nuôi, để nó đẻ trứng cho An An và bọn nhỏ ăn. Trời lạnh thì thịt, hầm canh gà cho bọn nhỏ ăn."
Thịnh An Ninh vẫn ngượng ngùng: "Thế nào ạ."
Vương Đạt cũng nhiều lời với cô, từ túi áo móc một sợi dây, trực tiếp buộc chân gà cánh gà , ném xuống đất, để ba cái thứ nhỏ đó .
Thịnh An Ninh bất đắc dĩ, chỉ thể để Trình Minh Trung và bọn họ nhà : "Ái Dân hôm nay đến?"
Vương Đạt ghét bỏ : "Sợ ông ngoại cô, là thấy ông ngoại cô ở đây, nó còn dám ăn cơm, nó thà ở nhà gặm màn thầu nguội, cũng đến ăn cơm."
Thịnh An Ninh bật : "Vậy buổi chiều về, con gói ít đồ ăn ngon cho Ái Dân."
Thấy Chu Song Lộc và ông Trình đều đến, Thịnh An Ninh rót xong liền về sự tình cái sân phía .
Chu Nam Quang lúc mới Vương Đạt mua sân: "Mợ mua cái sân của nhà phía ?"
Vương Đạt thể để Trình Minh Trung mở miệng, vội vàng gật đầu : " là mua một cái sân, trong nhà ba đứa con trai, cũng thể cứ luôn ở tại ba gian phòng trong đại viện đó, đầu kết hôn đón dâu, chung quy cũng một chỗ ở."
Trình Minh Trung còn Vương Đạt tâm tư mua sân: "Vậy cần bao nhiêu tiền? Nói , bọn nó kết hôn, nếu thể ở đơn vị, cũng thể theo quân."
Vương Đạt liếc mắt một cái: "Nhìn xem chỗ bọn nó lính, cô gái nào ở Kinh thị nguyện ý gả qua đó? thấy cái sân phía cũng , đến lúc đó thể ở hai nhà."
Trình Minh Trung mợ liếc mắt một cái, cũng dám ý kiến phản đối nữa: "Chính là như cần bao nhiêu tiền?"
Vương Đạt về phía Thịnh An Ninh: "Cái sân đó cần bao nhiêu tiền?"
Chu Hồng Vân giành trả lời: "Bốn ngàn rưỡi, giá cả đắt một chút, bất quá đoạn đường bên , nếu xảy chuyện , chỉ sợ căn bản mua ."
Trình Minh Trung bỗng chốc nữa, bốn ngàn rưỡi, đ.á.n.h c.h.ế.t nhà bọn họ cũng lấy bốn ngàn rưỡi!
--------------------