Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 84: Anh có đồng ý về nhà với tôi không?

Cập nhật lúc: 2025-12-27 11:56:26
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chạng vạng, Chung Văn Thanh cùng Chu Bắc Khuynh qua. Họ cũng trò chuyện gì nhiều, chỉ chăm chú Chu Thời Huân, cuối cùng hỏi Chu Thời Huân thích ăn gì.

 

Thịnh An Ninh thở dài: “Thích ăn gì cơ chứ, kén ăn, ăn no là , dù cũng là đói bụng mà đến đây.”

 

Nói xong an ủi Chung Văn Thanh: “Dì cũng cần quá đau lòng, hiện tại vẫn .”

 

Chung Văn Thanh càng đau lòng hơn, bữa tối nhất định đến tiệm cơm quốc doanh ăn, gọi món thịt kho tàu, sườn cừu hầm, tóm là thịt gì trong quán , bà đều gọi một .

 

Lúc ăn cơm, bà còn ngừng gắp thức ăn cho Chu Thời Huân, bản bà cũng ăn, chỉ ngừng Chu Thời Huân, , nước mắt cứ thế rơi xuống.

 

Thịnh An Ninh thấy nhiều món như mấy họ cũng ăn hết, hô Tam Thúc Công và Tiểu Trụ đến.

 

Khi dẫn Tam Thúc Công và Tiểu Trụ qua, Chung Văn Thanh lúc đang rưng rưng nước mắt Chu Thời Huân.

 

Tam Thúc Công đầu hỏi Thịnh An Ninh: “Đây chính là ruột của Trường Tỏa ?”

 

Thời gian quá lâu, ông quên mất phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i năm đó trông như thế nào.

 

Chung Văn Thanh vẫn còn nhớ Tam Thúc Công, tuy nhớ tên, nhưng nhận lớn tuổi , bà dậy, một nữa kinh ngạc Tam Thúc Công.

 

Sau khi xuống, Chung Văn Thanh cùng Tam Thúc Công xác nhận cuộc sống của Chu Thời Huân ở thôn Hà Loan.

 

Tam Thúc Công là một thật thà, ông kể chi tiết một Chu Thời Huân lớn lên ở thôn Hà Loan như thế nào, những chuyện ngay cả Thịnh An Ninh cũng .

 

Trái tim Chung Văn Thanh, đặt lên lửa nướng một phen.

 

Nước mắt cứ thế ngừng.

 

Cuối cùng Tam Thúc Công cảm thán một câu: “Trường Tỏa là một đứa nhỏ , nên một nơi để .”

 

Buổi tối, Thịnh An Ninh nghĩ sáng sớm mai thôn Hà Loan, nên cũng trêu chọc Chu Thời Huân, thành thật ngủ.

 

Sáng sớm ngày hôm , xét thấy xe đủ chỗ, họ để Chu Bắc Khuynh ở nhà khách, còn họ dẫn Chung Văn Thanh cùng trở về thôn Hà Loan.

 

Bởi vì xe là Tống Tu Ngôn cho mượn từ đơn vị, nhất định ở cùng chiếc xe.

 

Chu Bắc Khuynh chiếc xe chạy , do dự một hồi, mới tìm điện thoại gọi cho bố. Hôm qua cô vẫn tin Thịnh An Ninh, cũng tin một đột nhiên toát chính là trai .

 

Đặc biệt là khi lời Thịnh An Ninh , cô luôn cảm thấy cả Chu Lục Minh là loại đó, cô thể tùy tiện tin tưởng một xa lạ, mà tin cả lớn lên cùng .

 

Lỡ như Thịnh An Ninh đang bôi nhọ cả thì ?

 

Cho nên cuối cùng cô vẫn gọi điện thoại, nhưng buổi tối gặp Tam Thúc Công, ông kể chuyện trong thôn, nhiều và tên, cô đều thể đối chiếu , sự tình dường như trở nên đơn giản như .

 

Khi gọi điện thoại về, chỉ Chu Nam Quang nhà, mà Chu Lục Minh cũng phong trần mệt mỏi về đến nhà.

 

Chu Nam Quang những lời cấp xúc của Chu Bắc Khuynh trong điện thoại, cũng thập phần chấn kinh, ông đầu thoáng qua Chu Lục Minh mới cửa, vẻ mặt hề nửa điểm khác thường, cúp điện thoại, vẫn quan tâm hỏi về công tác và những điều Chu Lục Minh thấy, trong những ngày ngoài .

 

...

 

Đoàn Thịnh An Ninh đến buổi chiều mới tới thôn Hà Loan, Tiểu Trụ lẽ là thấy hình dáng của nhà, đột nhiên chỉ hướng nhà, mơ hồ rõ hô một tiếng: “Bà nội.”

 

Điều khiến Tam Thúc Công và Thịnh An Ninh kích động thôi, chứng tỏ đứa nhỏ khôi phục khá.

 

Tới cửa thôn, là lúc mặt trời lặn về tây, khói bếp lượn lờ.

 

Tam Thúc Công Chu Thời Huân và bọn họ còn chuyện quan trọng hơn cần , nên dắt Tiểu Trụ về , một hồi ông sẽ giúp việc.

 

Nhà Chu Quế Hoa đang nhóm lửa nấu cơm tối trong sân.

 

Chu Trường Vận về nhà dưỡng thương, con dâu cũng đ.á.n.h chạy mất, bỏ hai đứa nhỏ ở nhà. Ngưu Xuân Anh cũng học khôn , mỗi ngày bận rộn ở bên ngoài đến trời tối mới về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-84-anh-co-dong-y-ve-nha-voi-toi-khong.html.]

 

Cho nên chuyện nấu cơm liền rơi xuống Chu Quế Hoa, bà nấu một nồi khoai lang, thêm củi mắng mấy cái đồ mất lương tâm .

 

Nghe thấy động tĩnh ngẩng đầu lên, thấy , nheo mắt kỹ, đầu tiên thấy Chu Thời Huân, thấy Thịnh An Ninh, còn phụ nữ bên cạnh Thịnh An Ninh thì bà quen .

 

Trong lòng hiểu hoảng hốt, vội vàng dậy.

 

Mấy tới mặt, Chung Văn Thanh kỹ phụ nữ mặt, ba mươi năm trôi qua, Chu Quế Hoa già nhiều, nhưng đôi mắt dài hẹp, khuôn mặt lưỡi d.a.o thì đổi.

 

Bà siết c.h.ặ.t nắm đ.ấ.m: “Chu Quế Hoa, bà nhận là ai ?”

 

Chu Quế Hoa đương nhiên nhận , chân sợ đến run rẩy, cố sức lắc đầu: “Không, quen , bà là ai?”

 

Chu Trường Lâm thấy động tĩnh từ trong nhà , thấy Chu Thời Huân còn khá vui vẻ: “Trường Tỏa, các con trở về .”

 

Khi Chung Văn Thanh rõ khuôn mặt Chu Trường Lâm, đầu óc bà nổ ‘oàng’ một tiếng, quả nhiên giống Chu Lục Minh.

 

Bà đột nhiên như phát điên xông tới túm tóc Chu Quế Hoa: “Đồ súc sinh nhà bà, tại như , bà hại con trai !”

 

Chu Quế Hoa đ.á.n.h trả, nhưng Thịnh An Ninh nhanh hơn một bước kéo cánh tay bà , khiến bà thể động đậy, chỉ thể tùy ý để Chung Văn Thanh cào cấu lên mặt .

 

Chu Trường Lâm vẫn là hồi sự gì, qua giúp việc cũng Chu Thời Huân và Tống Tu Ngôn ngăn , chút tức giận: “Trường Tỏa, con , dù thế nào thì đó cũng là của chúng .”

 

Chu Thời Huân mím môi , ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ.

 

Sự ồn ào cũng thu hút một đám xem bên ngoài sân.

 

Chung Văn Thanh đ.á.n.h mệt , vẫn siết c.h.ặ.t cánh tay Chu Quế Hoa: “Bà sẽ sợ lương tâm c.ắ.n rứt, ông trời trừng phạt ? Bà dựa cái gì mà đổi con trai bà cho …”

 

Chu Quế Hoa một câu nào, trong lòng sợ hãi.

 

Chu Trường Lâm từ tiếng lóc ầm ĩ của Chung Văn Thanh cũng coi như hiểu, nguyên lai Chu Thời Huân thật sự là đứa nhỏ của nhà bọn họ, mà là tráo đổi.

 

Ngẫm những chuyện nhà đối xử với Chu Thời Huân trong quá khứ, trong lòng đầy áy náy, khiến dám ngẩng đầu.

 

Mà bên ngoài ồn ào đến mức , Chu Mãn Thương vẫn hề lộ diện.

 

Chu Thời Huân đợi Chung Văn Thanh bình tĩnh hơn một chút, một câu: “Đi thôi.”

 

Thịnh An Ninh vội vàng đỡ cánh tay Chung Văn Thanh: “Sự tình , chúng trở về .”

 

Chung Văn Thanh theo Thịnh An Ninh mấy bước, đột nhiên đầu hung ác trừng mắt Chu Quế Hoa: “Bà đợi đấy! nhất định sẽ để yên cho các .”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

La Thái Hà tin tức cũng chạy tới, ngoài đám Chu Thời Huân từ xa, thấy Thịnh An Ninh đang đỡ một phụ nữ, trông khí chất, đột nhiên nhớ tới đó lâu tìm cô , thể giúp cô gả cho Chu Thời Huân.

 

Còn Chu Thời Huân cũng là con trai Chu Quế Hoa, phận cha ruột của phi thường.

 

Xem là thật ?

 

Trên đường lái xe trở về, ai chuyện xe, Chung Văn Thanh ôm đầu dựa cửa sổ xe lặng lẽ nức nở.

 

Thịnh An Ninh cũng nên an ủi thế nào, đại khái Chung Văn Thanh , tâm tình sẽ dễ chịu hơn một chút.

 

Việc vội vàng trở về ngay trong đêm là khả năng, cuối cùng bọn họ quyết định ở nhà khách trong huyện.

 

Thịnh An Ninh và Chung Văn Thanh một phòng, Tống Tu Ngôn và Chu Thời Huân một phòng.

 

Nhìn thấy khi phòng, Chung Văn Thanh xuống bên giường chằm chằm tường một lời, Thịnh An Ninh gãi đầu chuẩn ngoài thì Chung Văn Thanh đột nhiên mở lời: “Các con đồng ý trở về Kinh thị với ?”

 

--------------------

 

 

Loading...