Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 831: SAO CÔ ẤY LẠI BIẾT TÔI CÓ BỆNH
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:55:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Ninh bình tĩnh Đinh Hồng, trong lòng nghĩ tại cô chắc chắn như : “Không .”
Cô chắc chắn sẽ thừa nhận.
Đinh Hồng tin, nhưng cũng nhiều lời nữa.
Lưu Trị Quốc cũng hỏi cái gì, chỉ thể cùng Đinh Hồng về , lúc còn nữa cảm ơn An Ninh: “Cảm ơn lời nhắc nhở của cô, chị dâu mới chịu bệnh viện kiểm tra, bằng thì chắc chắn sẽ để bụng, cứ uống đại chút t.h.u.ố.c là xong.”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
An Ninh lắc đầu: “Không gì, đây đều là chuyện nên .”
Cho dù là một xa lạ, cũng sẽ hảo tâm nhắc nhở.
Lưu Trị Quốc dẫn Đinh Hồng đến đầu hẻm, vặn gặp Chu Thời Huân tan tầm trở về.
Lưu Trị Quốc kéo Chu Thời Huân cảm ơn rối rít: “Lần thật sự cảm ơn em dâu, nếu nhờ em dâu, bệnh của chị dâu cũng thể phát hiện .”
Chu Thời Huân trong lòng ngoài ý , đợi rõ ràng sự tình xảy , cũng chỉ khách khí một tiếng: “Không gì, nên thôi.”
Anh nhanh về nhà, thấy Lưu Trị Quốc ý định cáo biệt, cũng chỉ thể yên nhúc nhích, an tĩnh vợ chồng Lưu Trị Quốc.
Lưu Trị Quốc do dự một hồi: “ , nếu chỗ cần giúp đỡ, thể phiền An Ninh một chút ?”
Về ca phẫu thuật của Chung Văn Thanh, cũng qua, bởi vì Đinh Hồng việc ngay tại bệnh viện, cũng về bệnh án , vẫn luôn nghi ngờ phận của chuyên gia phẫu thuật.
Vừa mới Đinh Hồng một chút, liền cảm thấy An Ninh thể chính là cao nhân thâm tàng bất lộ .
Chu Thời Huân dứt khoát từ chối: “Cô chỉ là một học sinh, kiến thức lý thuyết thể học xuất sắc, nhưng thật sự bắt đầu phẫu thuật, cô e rằng năng lực đó. Hơn nữa, nếu thật sự xảy ngoài ý , cô còn tù.”
Lời đến nước , Lưu Trị Quốc cũng thể thêm gì nữa, khi nữa cảm ơn, chuẩn cùng Đinh Hồng rời , hai bước, đột nhiên nghĩ đến một sự kiện: “ , Ông ngoại Trình qua vài hôm nữa sẽ đến Kinh thị, các hẳn là chứ, đến lúc đó cùng ăn một bữa cơm.”
Chu Thời Huân thật sự , gật đầu coi như đồng ý.
Lưu Trị Quốc lúc mới cùng Đinh Hồng rời , khi ở Long Bắc, từng thư ký trướng Ông ngoại Trình trong cùng một đoạn thời gian, nếu bởi vì trung gian xảy chút chuyện, cũng thể luôn ở bên cạnh Ông ngoại Trình, từng bước thăng tiến, khẳng định sẽ sống hơn bây giờ.
Bất quá, Lưu Trị Quốc , tâm địa thật thà, công tác cũng thiết thực, cho dù từng bất công, khi vượt qua , hiện tại cũng đủ, còn với Đinh Hồng: “Ông ngoại Trình cũng coi như là thủ trưởng cũ của , đến lúc đó nếu thể mời ông cùng ăn cơm, chúng sẽ đến tiệm cơm ăn, sẽ ở nhà .”
Đinh Hồng cũng đồng ý, cô hiện tại cũng tâm tình nấu cơm đãi khách nhân.
...
Sau khi Chu Thời Huân về nhà cũng với An Ninh chuyện Ông ngoại Trình sắp đến, mà là ngày hôm đến đơn vị, xác định ngày Ông ngoại Trình đến Kinh thị, mới trở về với An Ninh một tiếng.
An Ninh xong vẫn khá kinh ngạc: “Ông ngoại sắp đến? Mùng tám tháng Mười? Chắc chắn ?”
Chu Thời Huân gật đầu: “Là qua đây an dưỡng, hẳn là sẽ ở một đoạn thời gian.”
An Ninh liền chút rõ: “Ông ngoại sắp đến, tại với chứ? Mặc dù bình thường đặc biệt liên lạc, nhưng ông cũng chỗ chúng ở, chẳng lẽ những sự tình thật sự là do ông ?”
Chu Thời Huân lắc đầu: “Không thể xác định, cũng thể là nghĩ đến liên lạc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-831-sao-co-ay-lai-biet-toi-co-benh.html.]
An Ninh phồng má: “Thế nhưng khác đều , với .”
Chu Thời Huân giải thích: “Đó là bởi vì an bài lộ trình xuất hành của ông , còn việc tiếp đãi.”
An Ninh rõ trong lòng tư vị gì, nghĩ đến lúc đó gặp Ông ngoại Trình , hy vọng lầm, già nghiêm túc từ ái là .
Ngày hôm , Thịnh An Ninh còn học, Vương Đạt xách một giỏ trứng gà tới, ha hả gần ôm ba đứa trẻ một cái, với Thịnh An Ninh: “Một đoạn thời gian gặp, mấy bảo bối nhỏ lớn thêm một chút, còn mập một chút nữa chứ.”
Thịnh An Ninh cũng cảm giác mấy ngày nay bọn trẻ nhà trẻ, má phúng phính hơn một ít: “Đây là do nhà trẻ , suất ăn ở nhà trẻ đơn vị của Chu Thời Huân , nuôi bọn chúng đứa nào nấy đều mập lên.”
Vương Đạt vốn còn đau lòng khi thấy trẻ con nhỏ như gửi nhà trẻ, là nhà trẻ của đơn vị Chu Thời Huân, lập tức ha hả gật đầu: “Cái nhà trẻ đó, quan hệ là thể , chỉ là suất ăn , mà trông nom bọn trẻ cũng nữa.”
Thịnh An Ninh đồng ý, tuy rằng các cô trông trẻ nhiều lắm, nhưng mỗi ngày đều dọn dẹp cho bọn trẻ sạch sẽ gọn gàng.
Vương Đạt khen bọn trẻ một hồi, khen đủ thứ của nhà trẻ, khi chuyện nhà cửa một phen, mới với Thịnh An Ninh: “Ông ngoại cháu sắp đến Kinh Thị, cháu ?”
Thịnh An Ninh gật đầu: “ Chu Thời Huân .”
Vương Đạt thở dài một tiếng: “Cũng ông cụ nghĩ thế nào, đến Kinh Thị mà cũng với chúng , vẫn là hôm qua với cháu, cháu mới , gọi điện thoại về hỏi thăm đấy.”
Thịnh An Ninh lên tiếng, dù cũng thể mặt trưởng bối mà chê bai quyết định của ông cụ.
Vương Đạt cũng chỉ là than thở một tiếng, cũng ý oán giận, bắt đầu tích cực chuẩn chuyện ông cụ đến: “ mấy năm gặp ông , ba đứa con nhà lớn chừng , cũng gặp ông nội mấy . Trước đây còn nghĩ nhà Ái Quốc Ái Dân lính, thể nhờ ông cụ cửa một chút, nhưng cháu đồng ý, bất quá bây giờ cũng đều .”
“Chờ ông đến, nhà cửa chật chội, nấu cơm cũng bất tiện, và cháu nghĩ đến lúc đó sẽ nhà hàng ăn, cả nhà cháu cũng cùng .”
Thịnh An Ninh khó quyết định: “Đến lúc đó xem , đầu cũng thương lượng một chút với Chu Thời Huân.”
Vương Đạt sảng khoái đồng ý: “Được, cháu và Thời Huân hảo hảo thương lượng một chút, chủ yếu là xem thời gian của , hơn nữa ông cụ đến, nhất định sẽ thăm Trình Minh Nguyệt.”
Lại là một khiến Thịnh An Ninh suýt nữa quên mất.
Vương Đạt thấy Thịnh An Ninh tiếp lời, cô chuyện , vội vàng tìm một chủ đề khác: “Lúc qua đây, thấy cái sân phía nhà các cháu hình như đang rao bán?”
Thịnh An Ninh thật sự , Chu Hồng Vân đang tết tóc cho An An tò mò tiếp lời: “Sân nhà cô bán ? Không gì hết, vả cái sân nhà cô khó bán lắm.”
Vương Đạt tò mò: “Vì khó bán? Lúc qua đây, thấy mấy đang ở cổng sân, đang chuyện sân đó giá bao nhiêu tiền, còn thanh toán dứt điểm một .”
Cô cũng ý tưởng mua một cái sân, nhưng bây giờ mua sân là tiền là mua , càng cần đến chuyện cô tiền.
Nhà ba đứa con trai, thấy sắp sửa lập gia đình hết , thể nào tất cả đều chen chúc trong ba gian nhà trệt ở đại viện .
Chu Hồng Vân lập tức hứng thú, nhỏ giọng với Vương Đạt những chuyện xảy ở sân .
Trong lòng Thịnh An Ninh chút yên, vì , luôn một loại cảm giác lòng cứ bồn chồn thôi, giống như là chuyện gì đó sắp xảy ...
--------------------