Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 827: Dẫn anh ấy mở ra thế giới mới
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:55:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặt Hiệu trưởng Trần chút giữ , bà tạo bậc thang cho Đinh Hồng bước xuống , mà cô còn như , trong lòng phần vui, đây chẳng là nể mặt bà ?
Hơn nữa Đinh Hồng bình thường cũng như , bình thường là một khá , tuy cũng quá thích náo nhiệt, nhưng cũng sẽ nể mặt như thế.
Trên mặt vẫn giữ nụ , với Thịnh An Ninh: “Cô chắc sắp nghiệp nhỉ?”
Thịnh An Ninh : “Còn hai năm nữa.”
Trong lòng hết sức tò mò về Đinh Hồng, nghĩ hồi lâu, cũng nhớ gặp ở , nhưng mơ hồ quen thuộc, hơn nữa ngữ khí nãy của Đinh Hồng, rõ ràng là ý kiến với .
Điều đó chứng tỏ, Đinh Hồng cũng quen .
Hiệu trưởng Trần bận cơm, sợ Thịnh An Ninh và Đinh Hồng ở cùng một chỗ ngượng ngùng, bèn gọi Đinh Hồng bếp giúp cơm.
Vừa bếp, bà liền nhíu mày Đinh Hồng: “Cô gì ? Vợ Tiểu Chu đầu tiên đến, cô như lắm .”
Đinh Hồng biểu cảm gì: “ cũng quá đáng lắm nhỉ, chỉ thật thôi, chị dâu, chị cũng tính cách của , , cũng thật sự thích tướng mạo như vợ .”
Hiệu trưởng Trần thấy kỳ lạ: “Tướng mạo thì ? thấy mà, xinh tính cách cũng .”
Đinh Hồng nhếch khóe miệng: “Phụ nữ quá xinh lo cho gia đình , chị dâu, ớt xào với gì?”
Hiệu trưởng Trần thấy cô rõ ràng nữa, cũng đành bất đắc dĩ cơm, chờ đầu hỏi rõ rốt cuộc là chuyện gì.
Bữa tối, vợ chồng Phùng Xuân Minh chuẩn thịnh soạn, cá gà, còn xào vài món ăn nữa, xào một đĩa lạc rang cho ba đàn ông nhắm rượu.
Thịnh An Ninh Đinh Hồng ý kiến với , cũng chủ động tìm cô chuyện, ba đứa nhỏ ăn cơm, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu với Hiệu trưởng Trần, hơn nữa An An và Chu Chu cũng là hai cái máy nhỏ, còn ăn , ngừng khen cơm Hiệu trưởng Trần ăn ngon.
Hiệu trưởng Trần vẫn luôn vui vẻ, còn trêu An An: “Ăn ngon như , sáng mai cũng đến nhà trẻ sớm ? Trưa mai sẽ bánh bao nhân thịt cho các con ăn.”
Mặt An An bỗng chốc xụ xuống, vui: “Không học nữa, An An học nữa.”
Bộ dạng kiên quyết nhỏ bé, khiến đều lăn.
Hiệu trưởng Trần rộ lên: “Xem mấy đứa nhỏ thích học nhỉ, đến vài ngày nữa là thích thôi.”
Một trận cơm, dây dưa mãi cũng ăn đến lúc trăng lên giữa trời, Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh mới dẫn ba đứa nhỏ rời , An An buồn ngủ đến mức mắt cũng mở , Thịnh An Ninh chỉ thể ôm con bé.
Hiệu trưởng Trần và Phùng Xuân Minh vẫn tiễn bọn họ đến cửa lớn, khỏi cửa lớn, Chu Thời Huân cũng bế Chu Chu và Mặc Mặc lên, hai đứa nhỏ rõ ràng cũng dùng hết tinh lực, lúc ỉu xìu ngủ.
Hiệu trưởng Trần dặn dò đường về cẩn thận, với Thịnh An Ninh: “Tính tình của Đinh Hồng là như , cô đừng để trong lòng, .”
Thịnh An Ninh : “Không , hai cũng bận nửa ngày , mau về nghỉ ngơi .”
Hiệu trưởng Trần vợ chồng Chu Thời Huân dẫn bọn nhỏ xa, nhịn phàn nàn với chồng: “Hôm nay Đinh Hồng cũng là chuyện gì, đối với Thịnh An Ninh cứ nửa vời, thấy Thịnh An Ninh mà. Sớm như , gọi bọn họ đến .”
Phùng Xuân Minh phát hiện gì, chỉ cảm thấy thể là vợ nghĩ nhiều : “Chỉ các bà phụ nữ là nhiều chuyện, thấy mà, .”
……
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Trên đường trở về, Chu Thời Huân để lời của Hiệu trưởng Trần trong lòng, hỏi Thịnh An Ninh: “Đinh Hồng đối với em thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-827-dan-anh-ay-mo-ra-the-gioi-moi.html.]
Thịnh An Ninh lắc đầu: “Không cả, chỉ là lãnh đạm thôi, đại khái là thích tính cách như .”
Nói xong sự nghi ngờ trong lòng: “Anh cảm thấy Đinh Hồng trông quen thuộc , hình như là gặp ở ?”
Chu Thời Huân lắc đầu, còn chẳng chú ý Đinh Hồng trông như thế nào: “Lưu Chủ nhiệm cũng từ Long Bắc chuyển đến, chỉ là lúc đó chúng ở cùng một chỗ.”
Thịnh An Ninh nhíu mày: “Nguyên lai là đồng hương , thật sự khả năng từng gặp Đinh Hồng đây? Sao chút ấn tượng nào?”
Chu Thời Huân nghĩ một hồi lắc đầu: “Em hẳn là gặp cô , lúc Lưu Chủ nhiệm điều đến Kinh thị, chúng còn kết hôn mà.”
Lúc đó ngược gặp Lưu Chủ nhiệm vài , nhưng từng gặp Đinh Hồng, cho nên cũng rõ về nhân phẩm của cô .
Im lặng một hồi: “Em cần xen chuyện của bọn họ, với bọn họ là .”
Thịnh An Ninh bật : “ thật sự quá để ý, dù cũng trọng yếu gì, cũng cần .”
Trong lòng cô suy nghĩ riêng, đối với cảm giác quen thuộc Đinh Hồng, cô vẫn rõ, trí nhớ của cô luôn luôn , gặp qua vì nhớ?
Bất quá Chu Thời Huân lo lắng, càng vì Đinh Hồng, một trọng yếu, mà tổn thương hòa khí giữa Chu Thời Huân và đồng nghiệp.
Mãi cho đến khi về đến nhà, Chu Hồng Vân vẫn đang đợi bọn họ ngủ, cũng rảnh tắm cho bọn nhỏ, tùy tiện lau qua đặt lên giường, đặt lưng xuống là ngủ ngay.
Thịnh An Ninh mới cùng Chu Thời Huân trở về phòng ngủ.
Nhìn Thịnh An Ninh bận rộn gấp quần áo thu , giữa lúc cúi dậy, tà váy bay bay, càng nổi bật vòng eo thon thả mềm mại.
Im lặng thật lâu, mới mở miệng: “Em học, cũng mặc chiếc váy ?”
Thịnh An Ninh dậy, xoay hai vòng mặt Chu Thời Huân, tà váy bay lên như một đóa hoa loa kèn đang nở rộ, màu đỏ rực rỡ trương dương, tủm tỉm Chu Thời Huân: “Đẹp ?”
Chu Thời Huân thành thật gật đầu: “Đẹp.”
Đẹp thì thật, nhưng mà mặc như đến trường, hình như quá thích hợp, chỉ là dám .
Thịnh An Ninh tới, nhón chân đưa tay câu lấy cổ Chu Thời Huân: “Đồ ngốc, yên tâm , sẽ mặc đến trường , chỉ mặc cho một xem thôi, còn thật nhiều thật nhiều quần áo , chỉ mặc cho một xem.”
Chu Thời Huân rượu tối nay giờ mới ngấm , luồng nóng rực trong cơ thể chút khống chế , đưa tay ôm c.h.ặ.t lấy vòng eo mềm mại của cô ...
…………
Lưu Trị Quốc khi về đến nhà cũng nghỉ ngơi, dựa ghế sô pha chợp mắt, nhắm mắt lời nào.
Đợi Đinh Hồng thật nhiều , ông mới chút nhịn mở mắt , đè thấp giọng: “Đêm nay ở chỗ Lão Phùng, cô là cái hồi sự gì? Nói chuyện mắt mắt, mũi mũi là ? thấy vợ Tiểu Chu , chuyện cũng trình độ.”
Đinh Hồng pha một ly đặc vốn định đưa cho Lưu Trị Quốc giải rượu, lúc lời ông , liền đặt cái ca men nặng trịch xuống mặt : “Là bởi vì cô xinh đúng .”
Lưu Trị Quốc chút cạn lời: “Cô đang cái gì ? Người đầu tiên đến nhà, đạo đãi khách tối thiểu, cô cũng hiểu ?”
Đinh Hồng hừ lạnh một tiếng: “Ông cô là ai ?”
--------------------