Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 808
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:54:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Tu Ngôn im lặng thật lâu, đến khi Thịnh An Ninh và Chu Triều Dương định dậy thì mới cất vẻ mặt mất mát, mỉm bước : “ cô trở về .”
Chu Triều Dương thấy tiếng thì nhảy dựng, Tống Tu Ngôn, nhíu mày: “Sao đến? Anh về với Tống Nãi Nãi ?”
Tống Tu Ngôn giơ giơ con cá trong tay, còn một miếng thịt: “Không sắp , đến thăm Chu Bá Phụ, cả Chu Thời Huân và chị dâu nữa.”
Nói hợp tình hợp lý như , Chu Triều Dương còn thể gì? Chỉ thể cố ý bĩu môi vẻ ghét bỏ: “Anh và cả giao tình cũng thật .”
Tống Tu Ngôn nhướng mày: “Đương nhiên , và trai cô đó là giao tình sinh t.ử, tình cảm qua , thể giống ? Yên tâm, cũng sẽ mặt trai cô mà chăm sóc cô, cô chỗ đó ăn uống , sẽ tiết kiệm phần của cho cô, thể nào để em gái của em đói chứ?”
Một câu chính sự cũng , khiến Chu Triều Dương cũng thể phản bác.
Thịnh An Ninh cảm thán trong lòng, như thế thì từ chối? Người cũng thích cô, chỉ dựa danh nghĩa chăm sóc em gái của em , thể tiện thể kẹp thêm chút tư tình.
Tống Tu Ngôn xong cũng Chu Triều Dương, bếp chào Chu Hồng Vân, đặt thịt và cá xuống, tới ôm Chu Chu lên cao, Đa Đa lập tức cũng duỗi cánh tay đòi bế lên cao.
An An thấy thế cũng cam lòng chịu thua, duỗi cánh tay nhỏ chờ đợi, chỉ Mặc Mặc ngẩng khuôn mặt nhỏ .
Tống Tu Ngôn bế từng cái thứ nhỏ một lên, khi chuẩn bế Mặc Mặc thì Mặc Mặc chạy về phía Thịnh An Ninh, sợ Tống Tu Ngôn ôm bé.
Thịnh An Ninh đỡ lấy Mặc Mặc đang nhào tới, : “Mặc Mặc nhà chúng thẹn thùng.”
Tống Tu Ngôn ôm An An lên nữa, sang Chu Triều Dương : “Cô nên học Mặc Mặc , một cô gái mà hổ là gì.”
Chu Triều Dương vốn còn tự nhiên, một câu của Tống Tu Ngôn chọc cho nổi nóng: “Tống Tiểu Tam, bây giờ chọc ghẹo , yên lành gì? Có vấn đề ?”
Tống Tu Ngôn hừ một tiếng: “Một cô gái chạy nhà vệ sinh nam, là hổ ?”
Chu Triều Dương trừng mắt: “Chuyện của bao nhiêu năm , còn lôi , thật đúng là lòng hẹp hòi.”
Tống Tu Ngôn thở dài: “Không còn cách nào, ai bảo năm đó cô quá dũng, để cho ký ức khó phai mờ.”
Chu Triều Dương đột nhiên vui vẻ: “Vậy cũng thừa nhận là bại tướng tay ?”
Thịnh An Ninh ở một bên hai đấu khẩu, cứ bảo hai như thế , nảy sinh tia lửa tình nào chứ?
Tống Tu Ngôn cãi cọ với Chu Triều Dương một hồi, lúc cơm sắp xong thì rời , Thịnh An Ninh thành tâm giữ ăn cơm: “Cơm xong , ăn cơm xong hãy ?”
Tống Tu Ngôn lắc đầu: “Không cần, về với bà nội một tiếng, tiện thể ăn cơm cùng bà một bữa, già ăn cơm muộn, phỏng chừng bây giờ còn nấu cơm , về nấu.”
Nói như , Thịnh An Ninh tự nhiên cũng thể giữ , tiễn đến cửa lớn.
...
Tống Tu Ngôn về nhà, Tống Nãi Nãi chơi về, tâm trạng vẫn khá , chuẩn chút mì tương đen ăn, thấy Tống Tu Ngôn xách thịt về, cũng thấy lạ: “Sao cháu về? Ôi chao, mua thịt , thịt mua , hôm qua bà mới ăn xong.”
Tống Tu Ngôn đỗ xe xong, đưa mấy cân thịt cho Tống Nãi Nãi: “Cháu sợ bà tiếc tiền nỡ mua.”
Tống Nãi Nãi ha hả: “Nói , thịt mua tươi mới thật , cháu cứ mua cho tủ lạnh, thịt cũng còn tươi nữa, còn lãng phí điện. Bà dùng tủ lạnh cũng . Cháu xem, cháu cứ nhất định mua về nhà một cái thứ đốt tiền.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-808.html.]
Bà nội là chịu khổ lên, nỡ tiêu hoang một phân tiền, mỗi đóng tiền điện, đều nhịn bát sát Tống Tu Ngôn lãng phí tiền.
Lúc thấy, nhịn nhiều lời thêm vài câu.
Tống Tu Ngôn : “Mua thì dùng chứ, tiền điện cháu đóng cho bà, ? Buổi trưa chúng ăn thịt hầm, thật lâu cháu ăn món thịt kho tàu bà hầm.”
Vừa đẩy Bà nội Tống về phía nhà bếp.
Bà nội Tống khá là khó hiểu: “Trời nóng như thế , ăn thịt kho tàu gì? Bà chỉ cán một ít mì, ăn mì tương đen thôi.”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Lại nghĩ tới cái gì: “Có là nha đầu Triều Dương ăn thịt kho tàu ?”
Tống Tu Ngôn liên tục: “Không đúng đúng, chính là ăn.”
Bà nội Tống cũng hỏi thêm nhiều, rửa thịt cắt thịt, gọi Tống Tu Ngôn nhóm lửa: “Kho thịt, dùng nồi đất từ từ hầm mới ngon, con nhóm than tổ ong lên , bất quá bữa cơm thể muộn . Nếu con đói, thì pha một cốc mạch nha lúa mạch uống, còn bánh quy nữa, đều là Bác trai con mang tới.”
“Bác trai con bọn họ cũng , nào đến cũng mang mấy thứ , một bà già như bà thể ăn bao nhiêu? Để lâu sẽ hỏng.”
Tống Tu Ngôn cũng thèm để ý: “Cho bà, thì bà cứ ăn , Bà nội. Hay là bà dọn qua ở cùng bố con? Hoặc là đến nhà Bác trai con?”
Bà nội Tống trừng mắt: “Bà một như , thể tự nấu cơm, bà gì. Đây là sân viện cũ của chúng , ở cũng thoải mái bằng ở đây. , hôm nay bà còn , con gái nhà họ Vương ở phía vẫn đối tượng . Bà cô công tác ở đoàn kịch , lớn lên giống như một đóa hoa, tuổi tác cũng sai biệt lắm với con, con gặp thử xem ?”
Tống Tu Ngôn nghĩ ngợi gì từ chối: “Bà nội, chuyện của bà cần lo lắng, bây giờ tâm trạng lập gia đình.”
Bà nội Tống đương nhiên nút thắt trong lòng Tống Tu Ngôn ở : “Thế nhưng cũng thể treo cổ một gốc cây chứ. Con gặp thử xem, sẽ thích khác? Đây cũng là cho chính ngươi một cơ hội.”
Tống Tu Ngôn lên tiếng, sân nhóm lửa.
Bà nội Tống cũng là bất đắc dĩ, thở dài một tiếng trong bếp cắt thịt. Cháu trai của bà, bà vẫn là hiểu rõ, là một nặng tình.
Thế nhưng như thể quá vất vả .
Tống Tu Ngôn nhóm lửa xong trở về, mới với Bà nội Tống chuyện Tửu Tuyền.
Bà nội Tống , đặt d.a.o bếp xuống chút sốt ruột: “Sao chỗ xa như ? Nghe bên đó gió cát lớn, điều kiện gian khổ.”
Tống Tu Ngôn cũng thèm để ý: “Không , hơn nữa nhiều đều cũng cả, chúng đây là phục tùng sự sắp xếp của tổ chức.”
Bà nội Tống trầm mặc một hồi: “Triều Dương cũng ?”
Tống Tu Ngôn ừ một tiếng, Bà nội Tống thể sốt ruột: “Bà mà, Triều Dương là một cô gái , nhưng cô con trong lòng, con như đáng giá ? Nếu cô cả đời thích con, con cả đời tiêu hao nàng ? Con lời Bà nội, đổi khác thích ?”
Tống Tu Ngôn Bà nội Tống, hốc mắt đỏ: “Bà nội, giống với , đổi ai cũng là cô . cũng buông bỏ , thế nhưng buông . Bà yên tâm, sẽ chuyện quá giới hạn, chỉ xem cô .”
Nói xong tạm nghỉ một chút, giọng chút cay đắng: “Cô cả đời đầu cũng , nguyện ý cứ như cùng bầu bạn với cô . Nếu như một ngày cô thể đầu, cũng hy vọng cô thể thấy là .”
--------------------