Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 799: Gả cô gái như vậy cho hắn, là hại người
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:54:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thời Huân Thịnh An Ninh cứ giật thon thót cho cũng dám ngủ, trực tiếp dậy, Thịnh An Ninh xuống giường, lấy sổ tay từ tủ đầu giường xem, còn cầm một cây b.út: “ tính toán xem bây giờ bao nhiêu tiền, đến lúc đó thể mua một cái sân lớn cỡ nào.”
Cô vẫn thói quen tiết kiệm tiền, tiền đều là tiền lương của Chu Thời Huân, tiền nhuận b.út cô tiêu còn , cùng với tiền mà Chu Nam Quang và Chung Văn Thanh bình thường lén lút nhét cho cô .
Vẫn tưởng tiền khá nhiều, cho nên tiêu xài từ đến nay sẽ thấy xót, mua gì thì mua nấy, mua đồ cho con cái cũng , thích là mua.
Dù bây giờ đồ vật cũng rẻ, tiêu mấy tệ mấy hào, cũng chẳng thấy gì to tát.
là, bây giờ tính toán tiền còn trong tay, hút một ngụm khí lạnh: “Sao chỉ còn chút tiền thế , tiền của đều hết ? A, tiền?”
Cô tưởng ít nhất cũng hơn một vạn tệ, kết quả tính toán hồi lâu, chỉ còn hơn hai ngàn tệ.
Chu Thời Huân liếc mắt một cái, thật sự thể tưởng tượng nổi Thịnh An Ninh từng sống những ngày xa xỉ đến mức nào, vẫn hảo tâm nhắc nhở cô: “Rất nhiều , cả năm cũng để dành một trăm tệ, tiền của cô là nhiều lắm .”
Thịnh An Ninh bĩu môi, vui lắm: “ giống như một phế vật , khác xuyên tới, là ăn buôn bán kiếm tiền, thì cũng là trở thành nhà khoa học, dù đều đang giàu phát triển sự nghiệp, cảm thấy một chuyện thành công ?”
Chu Thời Huân xoa xoa đỉnh đầu cô: “Không khả năng , bây giờ nhiều điều luật và quy tắc hạn chế như , cho dù là lớn việc buôn bán, cũng mua chứ? Thật sự mở công ty lớn, cô xem Bố ăn khó khăn đến mức nào? Còn Thịnh Thừa An, lúc đó chẳng cũng là bởi vì việc buôn bán bên thật sự thể triển khai , mới Hương Cảng .”
Suy nghĩ của thực tế, mặc kệ cô đến từ , nắm giữ bao nhiêu tiên tri, những điều đó thể chỉ giúp cô tránh một tai nạn, nhưng khả năng đổi sự trói buộc của thời đại.
Bối cảnh thời đại là như , hai năm nay mới bắt đầu nới lỏng để sống kinh tế cá nhân, nhưng cũng chỉ giới hạn ở nông sản phụ, hết thảy những thứ liên quan đến đời sống.
Nói cách khác, là thể chút việc buôn bán nhỏ, tăng thu nhập gia đình, nếu mở công ty, cũng dễ dàng như .
Thịnh An Ninh thở dài một : “ hôm khác gặp chủ biên ngoại văn của nhà xuất bản, xem thử thể kiếm thêm chút việc về , như là thể thêm chút thu nhập. Trong vòng hai năm, nhất định mua một cái sân. Đến lúc đó Loan Thành và Tiểu Vãn kết hôn, chúng sẽ nhường cái sân , để họ ở.”
Chu Thời Huân tuy rằng cảm thấy Thịnh An Ninh nhiều ý tưởng, bất quá chỉ cần là cô , đều sẽ vô điều kiện đồng ý.
Anh gật đầu: “Bây giờ sân cũng dễ mua, ít bán tư nhân.”
Vốn dĩ nhà ở khan hiếm, những cái sân phân xuống, thể mấy em trai ở cùng một chỗ, cho nên việc bán sân đều dựa vận may, và cả quan hệ nữa.
Thịnh An Ninh thầm tính toán trong lòng: “Không vội, cứ từ từ xem, bây giờ là lúc để dành tiền. Mẹ mất , nghĩ đến hết thảy những chuyện thể xảy , đến lúc đó nhất thiết đừng vì những chuyện nhỏ mà khiến em bất hoà.”
Cô đến đây ít chuyện, vì một căn phòng mà em đ.á.n.h vỡ đầu nhiều lắm .
Chu Thời Huân lập tức cảm thấy Thịnh An Ninh thở đời thường hơn, lên, đưa tay lấy cuốn sổ tay khỏi tay cô, ôm cô lòng: “Đột nhiên cảm thấy em chỉ một đêm trưởng thành hơn nhiều.”
Thịnh An Ninh cúi đầu liếc mắt một cái xuống n.g.ự.c , cố ý bẻ cong ý tứ của : “Chỗ nào lớn lên? Anh ngày nào cũng cái gì ?”
Chu Thời Huân: “…”
Thịnh An Ninh ha ha nhào tới, đè Chu Thời Huân loạn, cô thích nhất Chu Thời Huân trêu chọc, với một khuôn mặt bất đắc dĩ nghiêm túc.
…
Sau khi Thịnh An Ninh quyết định mua sân, cô bắt đầu tính toán chi li, bước đầu tiên chính là bắt đầu từ đồ ăn vặt của mấy đứa nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-799-ga-co-gai-nhu-vay-cho-han-la-hai-nguoi.html.]
Ví dụ như nước ngọt ga, hết cứ bắt đầu từ nước ngọt ga .
Buổi sáng trời nóng, dì bán kem que và nước ngọt ga đẩy xe ba gác ngang qua cửa, miệng còn rao: “Kem que, nước ngọt ga, kem que, nước ngọt ga…”
An An đang nghịch nước trong chậu, thấy tiếng bên ngoài thì dậy chạy gọi : “Mẹ ơi, ơi, mua nước ngọt ga , uống, An An cũng uống.”
An An mặc váy nhỏ, buộc hai b.í.m tóc chổng ngược lên trời, trắng trẻo mềm mại, trông đặc biệt đáng yêu.
Đặc biệt là lúc đòi quà, cô bé lấy lòng, đôi mắt to híp thành một đường chỉ, cong cong như vầng trăng khuyết nhỏ, khiến thương đến mức, dù là trăng trời cũng hái xuống cho cô bé.
Thịnh An Ninh định gật đầu đồng ý, chợt nhớ đến quyết định hôm qua, lập tức lắc đầu: “Không , uống nước ngọt ga, chúng tiết kiệm tiền.”
An An tiết kiệm tiền là gì, chỉ thấy uống nước ngọt ga, mắt cô bé cong xuống, đầy vẻ thất vọng, còn mang theo vài phần đáng thương: “Mẹ ơi, An An uống, mua .”
Thịnh An Ninh lắc đầu: “Hôm qua mới mua , hôm nay chúng uống, đợi đến thứ Hai tuần mới uống, chúng một tuần chỉ mua một thôi.”
An An “a” một tiếng, tìm Mặc Mặc: “Anh ơi, uống nước ngọt ga, ơi, An An uống nước ngọt ga.”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Cô bé cảm thấy trai thông minh hơn một chút, hơn nữa trai còn , nhất định sẽ đồng ý.
Mặc Mặc lập tức về phía , trong mắt cũng mang theo sự cầu khẩn, như thể đang là mua nước ngọt ga cho em gái , nếu em sắp .
Lần Thịnh An Ninh tĩnh táo: “Không , chúng một tuần uống một , như mới cho sức khỏe của các con.”
An An nhận thật, chạy thẳng đến thư phòng tìm ông nội, chạy gọi Ông nội, Ông nội, giọng bé tí treo lên, cứ như thể ch.ó sói đuổi phía .
Chu Nam Quang còn tưởng xảy chuyện gì, vội vàng khỏi thư phòng, An An đang lảo đảo, hấp tấp chạy tới, ông vội cúi chạy : “Sao thế ? Chạy nhanh như nhỡ ngã thì ?”
An An chút sốt ruột: “Mua nước ngọt ga, An An uống nước ngọt ga? Mau uống nước ngọt ga .”
Cô bé cũng rõ ràng , sợ rằng chậm một hồi nữa, bà bán nước ngọt ga sẽ xa mất.
Chu Nam Quang , ôm An An ngoài: “Được, Ông nội mua cho An An.”
Thịnh An Ninh ngăn nhưng ngượng ngùng tiện , đành Chu Nam Quang dẫn bốn đứa nhỏ ngoài, mỗi đứa mua một chai nước ngọt ga mang về, còn xách thêm một chai sân đưa cho cô, ôn hòa hỏi: “Có hết tiền ? Sau sẽ đưa cô một phần tiền lương của , cô cầm lấy mua quà vặt cho bọn nhỏ.”
Thịnh An Ninh vội vàng xua tay: “Không cần cần Bố, con tiền mà, chỉ là con nghĩ thể để bọn nhỏ hình thành thói quen tiêu tiền bừa bãi, kiểm soát một chút. Hơn nữa, ăn đồ ngọt nhiều cũng .”
Chu Nam Quang lọt tai mấy lời , cảm thấy đây đều là lời bao biện của Thịnh An Ninh, nghĩ một lát, ông về thư phòng, lấy con dấu , đưa cho Thịnh An Ninh: “Mùng một mỗi tháng, con đến bưu điện lĩnh tiền lương của , cứ thế mà tiêu, đưa cho mười tệ là đủ .”
Thịnh An Ninh tiến thoái lưỡng nan, cô chỉ dành dụm tiền, cuối cùng nhận luôn cả tiền lương của Chu Nam Quang thế , cô vội vàng xua tay: “Bố, chúng tiền mà, cái con thể nhận, hơn nữa con cũng quản lý tiền bạc .”
An An ôm chai nước ngọt ga, bất mãn : “Mẹ cầm tiền, là thể mua nước ngọt ga cho bọn con đó.”
Cô bé còn một tay ôm chai nước ngọt ga, một tay nhận lấy con dấu của Chu Nam Quang, lon ton chạy đưa cho Thịnh An Ninh.
--------------------