Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 796: Vẫn canh cánh trong lòng

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:54:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thời Huân và Chu Nam Quang nhiều mộ, về nhiều bí mật ai của giới Kinh thành những năm , cùng với đủ loại tranh giành quyền lực, đấu đá lẫn .

 

Họ cũng hồi tưởng nhiều chuyện giữa và Chung Văn Thanh, còn về sự tiếc nuối của Chung Văn Thanh: “Mẹ con quá vội vàng, thế nhưng trong lòng bà nhiều tiếc nuối như thành. Bố nghĩ điều bà hối hận nhất chính là năm đó đ.á.n.h mất con.”

 

Chu Thời Huân trầm mặc một hồi: “Những điều đều trọng yếu, với cũng của hai .”

 

Chu Nam Quang thở dài một cái: “Điều duy nhất an ủi là, con ăn nhiều khổ như , nhưng vẫn lạc đường.”

 

Bình thường ông giỏi ăn , cuộc trò chuyện giữa hai bố con cũng chỉ xoay quanh công tác, hoặc là ăn cơm ? Bọn nhỏ dạo thế nào, những chủ đề khác ít. Đêm nay nhưng thật cho Chu Nam Quang cơ hội để cảm thán rằng Chu Thời Huân một mái nhà ấm áp.

 

Đó là điều khiến họ an ủi nhất.

 

Mãi cho đến nửa đêm, hai mới từ lăng viên trở về. Chỉ là cuộc chuyện ở lăng viên, Chu Thời Huân cũng với Thịnh An Ninh.

 

Một tuần , ngày tháng tựa hồ khôi phục đây, nhà Chung Văn Thanh, vẻ lãnh tĩnh hơn nhiều, còn đều như đây.

 

Buổi sáng Thịnh An Ninh học, bởi vì Chung Văn Thanh ở nhà, cô đều dặn dò Chu Hồng Vân thêm một câu: “Chị trông chừng bố , với nhờ chị trông nom hai đứa nhỏ.”

 

Chu Hồng Vân cô đang lo lắng, cũng bảo chứng trả lời: “Em cứ an tâm , ở nhà . Với em cảm thấy trạng thái của bố em hai ngày nay thật sự hơn hai ngày nhiều ? cũng còn tiều tụy như nữa. Hơn nữa, mỗi ngày ban ngày, tranh thủ lúc bọn nhỏ ngủ trưa, ông đều cửa, đến khi bọn nhỏ sắp tỉnh mới trở về.”

 

Hơi thần bí, cũng đang gì.

 

Thịnh An Ninh cũng Chu Nam Quang đang bận gì, hơn nữa còn cảm thấy Chu Thời Huân gần đây giống như cũng là tâm sự, chỉ vì Chung Văn Thanh qua đời mà buồn bã, chỉ là khi mong , cũng sẽ hỏi.

 

Thịnh An Ninh dẫn Mặc Mặc đến chỗ Thịnh Minh Viễn. Thịnh Minh Viễn bế Mặc Mặc từ xe đạp xuống, với Thịnh An Ninh: “Bố con , danh ngạch du học sinh do nhà nước cử nước ngoài của trường con năm nay gia tăng.”

 

Thịnh An Ninh kinh ngạc, nhà đều sẽ du học, đột nhiên nhắc đến chuyện : “ du học, danh ngạch gia tăng cũng liên quan gì đến .”

 

Thịnh Minh Viễn lắc đầu: “Bố là để con du học, nhưng cũng thể liên quan đến con. Con , những du học trở về , mới là lực lượng nòng cốt của bệnh viện. Bọn họ nắm giữ kỹ thuật tiên tiến nhất của nước ngoài, bởi vì hào quang du học, con đường đều sẽ dễ hơn nhiều. Nếu cùng ngươi ở cùng một bệnh viện, cạnh tranh cùng một vị trí, con cảm thấy con bao nhiêu phần thắng?”

 

Thịnh An Ninh cho là đúng: “ chỉ cần bản , chỉ cần kỹ thuật của đủ cứng, còn sợ phẫu thuật để ?”

 

Thịnh Minh Viễn xem thời gian còn tới kịp, bảo Thịnh An Ninh dừng xe đạp, an bài Đa Đa và Mặc Mặc một bên chơi, đó mới với giọng điệu sâu xa: “Sự tình của Mẹ chồng con, cũng khiến bố nhiều. Nếu thiết y tế hiện tại phát triển thêm một ít, bà cũng sẽ sớm như .”

 

“Hiện tại hình ảnh thiết rõ nét như , thể trực tiếp thẳng nguồn bệnh, đều dựa kỹ thuật hơn của bác sĩ. là bác sĩ như quá ít, khi Bùi lão qua đời, e rằng bộ Kinh thị rốt cuộc cũng tìm một nào nữa.”

 

Thịnh An Ninh vẫn hiểu ý của Thịnh Minh Viễn: “Vậy ý của bố là gì? Chẳng lẽ chúng tự mở một bệnh viện ung bướu, đó mua thiết từ nước ngoài ?”

 

Thịnh Minh Viễn gật đầu: “Cũng . đợi văn bản phê duyệt bên Ma Đô xuống, kiếm tiền sẽ chuẩn chuyện bệnh viện. Còn cô, cũng tận dụng hai năm để học tập thêm một ít kiến thức y học hiện đại. Ngoài , nếu sinh viên đặc biệt ưu tú, cũng thể giữ liên lạc, đến lúc đó cùng đến bệnh viện việc.”

 

Thịnh An Ninh tuy rằng cảm thấy chủ ý , nhưng căn cứ theo kinh nghiệm sống mấy năm nay của , hình như vẫn chút vấn đề: “Bọn họ e rằng , vẫn cảm thấy bệnh viện công lập nhận tiền lương cố định sẽ vững vàng hơn một chút, cảm giác đó mới là chén cơm sắt.”

 

Thịnh Minh Viễn cũng hiểu, chỉ là khi động ý niệm thì bắt tay . Bệnh viện tư nhân chân chính bắt đầu phát triển, còn qua mười năm nữa, cho nên bọn họ thể dùng mười năm để lên kế hoạch cho một việc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-796-van-canh-canh-trong-long.html.]

“Chỉ cần , là thể thành công, hơn nữa chúng càng ưu thế, nào nguyện ý đến sẽ cho họ cổ phần công ty.”

 

chỉ là bệnh nhân như Mẹ chồng cô, bỏ lỡ cơ hội điều trị nhất.”

 

Một câu , khiến Thịnh An Ninh vô cùng xúc động.

 

cũng từng nghĩ, nếu Chung Văn Thanh sống ở ba mươi năm , nhất định sẽ rời sớm như , để cho nhiều tiếc nuối đến thế.

 

Thịnh Minh Viễn vỗ vỗ vai Thịnh An Ninh: “Cô trở về hảo hảo nghĩ xem, chuyện cũng vội.”

 

Thịnh An Ninh từ khi xuyên đến mục tiêu rõ ràng, vẫn một chuyên gia khoa não ưu tú. Vẫn là câu đó, tư tưởng vĩ đại đến mức nào, mang tấm lòng lương y, cứu chữa tất cả bệnh.

 

Chính là đơn thuần thích, thích sự nghiêm cẩn thận trọng bàn mổ, bất kỳ đấu đá nào. Thích thấy dáng vẻ vui vẻ hân hoan của nhà bệnh nhân khi phẫu thuật thành công.

 

Chính là thích đơn giản như .

 

là hiện tại, lời của Thịnh Minh Viễn, cho ý nghĩ của nhiều hơn một ít.

 

Đến giữa tháng, trường học bắt đầu bận rộn chuẩn kỳ thi cuối kỳ, mà học sinh khóa của Thịnh An Ninh bọn họ, bởi vì là khóa học sinh đầu tiên khi khôi phục thi đại học, nhiều nền tảng yếu, hiển lộ trong một năm học tập .

 

rớt phía , nghỉ hè còn mở lớp học tập, bạn học về nhà thể ở .

 

Mấy nữ sinh Hàn Tuyết Mai đều ở , Hàn Tuyết Mai còn cố ý hỏi Thịnh An Ninh nghỉ hè cần đến học thêm : “Tuy rằng thành tích học tập của , bất quá , lúc nghỉ hè, chúng còn cơ hội bệnh viện thực tập, cơ hội khó bao. Nếu như vạn nhất lãnh đạo bệnh viện nào đó ý, chúng nghiệp là thể phân đến đó.”

 

Thịnh An Ninh lắc đầu: “ sẽ , trong nhà nhiều chuyện.”

 

Hàn Tuyết Mai cũng Mẹ chồng cô qua đời, nghỉ hè Thịnh An Ninh khẳng định còn ở nhà trông con. Cô xung quanh, kéo Thịnh An Ninh một góc chuyện: “ , khóa chúng , thể ở Kinh Thị đủ năm mươi , nhiều bắt đầu nảy sinh ý đồ, bắt đầu chạy chọt quan hệ.”

 

“Bất quá khẳng định cần lo lắng, nhà chồng chính là Kinh Thị, nhất định sẽ ở Kinh Thị. Bất quá cũng chọn một bệnh viện nha, nếu như quan hệ, bệnh viện là từ khoa cấp cứu chậm rãi lên.”

 

Thịnh An Ninh nhíu nhíu mày, thật sự bắt đầu nghĩ những sự tình .

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Hàn Tuyết Mai thấy còn một khuôn mặt mờ mịt, vội vàng : “Cậu đừng để trong lòng nha, nghỉ hè nếu đến trường, thì để nhà bệnh viện chạy chọt quan hệ.”

 

Thịnh An Ninh cũng quá đem lời của Hàn Tuyết Mai để ở trong lòng, khi trở về dự định cùng Chu Thời Huân , nhưng thật nghĩ tới Chu Thời Huân với một sự kiện: “Là tay Ông ngoại xúi giục con Lâm Thiên Việt đến gây chuyện.”

 

Thịnh An Ninh trực tiếp ngây : “Làm thể?”

 

Ông ngoại qua là một chính trực như , thể chuyện như ? Càng nghĩ càng nghĩ thông: “Chẳng lẽ lúc Ông ngoại để cưới , hạ một ván cờ.”

 

Như thì thật là đáng sợ!

 

--------------------

 

 

Loading...