Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 783: Chỗ thần kỳ

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:54:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh tạm thời đóng vai bác sĩ thú y, sờ bụng mèo, càng sờ càng thấy : "Trong bụng nó một khối u giống như nắm đ.ấ.m."

 

Nếu xảy , đó là khối u, xảy động vật thì gọi là gì.

 

Chu Thời Huân buông lỏng mày, xem giống như nghĩ, sờ sờ cái cổ mập đến mức khoa trương của con mèo tam thể: "Vậy còn chỗ ? Cô xem chỗ vấn đề gì ?"

 

Thịnh An Ninh thấy Chu Thời Huân thần sắc nghiêm túc, vẫn nhịn đùa một câu: "Anh thật sự coi là bác sĩ thú y đấy ."

 

Nói xong, cô vẫn đưa tay sờ sờ cổ con mèo tam thể, sờ vài cái, chút kinh ngạc, da thể sờ nhiều cục u lớn nhỏ giống trứng cút, chi chít, sờ ghê .

 

Chu Thời Huân thấy sắc mặt Thịnh An Ninh bỗng chốc đổi, cũng đưa tay sờ một chút, ngoài nghề như cũng đây là bình thường.

 

Thịnh An Ninh nhỏ giọng hỏi Chu Thời Huân: "Con mèo thế nào như ? Hay là đưa đến chỗ bác sĩ thú y xem thử?"

 

An An thấy và bố đều đang sờ mèo, cũng sờ mèo, sợ mèo sâu bọ, bĩu môi vui: "Mèo mèo tắm rửa, An An sờ sờ."

 

Chu Thời Huân giải thích gì, lên: "Cô dẫn An An rửa tay ăn cơm, đưa mèo đến chỗ Chu Loạn Thành."

 

Vốn dĩ còn định sáng mai mới đưa qua, hiện tại xem .

 

Thịnh An Ninh thấy Chu Thời Huân biểu cảm nghiêm túc, cũng kịp hỏi: "Được, mau ."

 

An An bố ôm mèo cửa lớn, vui, khuôn mặt nhỏ sụp xuống: "Bố ôm mèo ? An An mèo."

 

Thịnh An Ninh dỗ dành cô bé: "Mèo con bệnh , bố dẫn mèo khám bệnh đó, chúng ăn cơm , ăn xong, kể chuyện cho các con , ?"

 

An An suy nghĩ một hồi, sự thật bố ôm mèo thể đổi, nếu cô bé lời ăn cơm, khẳng định sẽ kể chuyện nữa.

 

Sau khi cân nhắc lợi hại, An An chọn ngoan ngoãn cùng về nhà ăn cơm.

 

Chu Nam Quang và Chung Văn Thanh ở trong nhà Chu Chu và Mặc Mặc ăn cơm nên cũng ngoài, trái thấy tiếng chuyện trong sân, Chu Nam Quang cũng tò mò: "Thế nào ? Thời Huân nuôi mèo ?"

 

Thịnh An Ninh lắc đầu: "Không , con mèo đó là Lý Nhị Canh để , Thời Huân thấy chút kỳ dị, cho nên đưa mèo đến bên Loan Thành, xem thử giúp ích gì cho việc phá án ."

 

Chung Văn Thanh nghĩ đến ông thầy bói còn bắt , trong lòng liền nên lời sự căng thẳng: "Lòng quá xa, bao giờ mới thể bắt đây? Đừng để hại nữa."

 

Chu Nam Quang vẫn tin tưởng hai đứa con trai: "Có Thời Huân và Loan Thành ở đây, khẳng định vấn đề gì."

 

...

 

Chu Thời Huân dẫn mèo tìm Chu Loạn Thành, Chu Loạn Thành còn đang họp, liền ôm mèo chờ trong phòng việc.

 

Dọc theo đường , con mèo tam thể ngoan ngoãn, nhưng khi xuống, nó trở nên bồn chồn bất an, liên tục xoay cổ, móng vuốt cũng liên tục đạp, giãy thoát nhảy khỏi lòng .

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Chu Thời Huân đưa tay ấn cổ nó, đè c.h.ặ.t, thể cảm nhận những thứ giống như trứng cút trong cổ nó đang động, giống như mạch đập.

 

Anh dùng thêm vài phần lực, mèo tam thể giãy giụa nữa, ngoan ngoãn chân , mà những thứ sẽ nhảy lên trong lòng bàn tay, cũng dần dần yên lặng.

 

Một giờ , Chu Loạn Thành mới bưng hộp cơm qua, bên trong còn cơm nước ăn một nửa: "Vừa tan họp, buổi trưa cơm còn ăn xong."

 

Vụ án Lý Nhị Canh, cùng với cái c.h.ế.t t.h.ả.m của Đỗ Vinh Khuếch, đột nhiên liên hệ cùng .

 

Cục thành phố liền đặc biệt coi trọng, yêu cầu tiếc bất cứ giá nào, trong thời gian ngắn nhất phá án, bảo đảm an sinh mạng và tài sản của quần chúng nhân dân.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-783-cho-than-ky.html.]

Các loại hội nghị cũng liên tục tổ chức.

 

Chu Loạn Thành xong, lùa cơm hai miếng cơm lạnh như băng, đó mới thấy con mèo chân Chu Thời Huân: "Đây con mèo tam thể trong sân nhà Chị dâu Trần ?"

 

Chu Thời Huân gật đầu: "Anh gặp nó đây?"

 

Chu Loạn Thành gật đầu: “Gặp , nó thường dài tường phơi nắng, nuôi lắm, mập mạp.”

 

Lại đột nhiên phản ứng : “Anh ôm mèo qua đây gì? Con mèo vấn đề gì ?”

 

Chu Thời Huân hiệu cho Chu Loạn Thành qua sờ cổ và bụng con mèo. Sau khi sờ, Chu Loạn Thành cũng nhảy dựng, hai miếng cơm nguội nuốt xuống bây giờ đang phiên giang đảo hải khó chịu trong dày.

 

“Đây là cái gì? U bướu?”

 

Chu Thời Huân lắc đầu: “Không rõ ràng lắm, nhưng xem tinh thần con mèo vẫn là phi thường , chỗ thể một thủ thuật, xem xem con mèo những thứ gì?”

 

Chu Loạn Thành hiểu ý tứ của Chu Thời Huân: “Anh là hoài nghi, thứ con mèo liên quan đến Lý Nhị Canh?”

 

Chu Thời Huân gật đầu: “Cũng thể là một tà môn ngoại đạo mà chúng thể nghĩ tới.”

 

Chu Loạn Thành hề hỏi thêm, vội vàng tìm của khoa Kiểm nghiệm đến, ôm mèo kiểm tra, còn dặn dò một câu: “Cẩn thận một chút, đừng tổn thương tánh mạng của con mèo.”

 

Chu Thời Huân và Chu Loạn Thành cũng rời , của khoa Kiểm nghiệm khử trùng, đó tiêm t.h.u.ố.c mê cho con mèo tam hoa.

 

Trong quá trình chờ đợi, nhân viên kiểm nghiệm còn khó hiểu theo sát Chu Loạn Thành : “Con mèo nặng quá mức, xem bình thường dinh dưỡng .”

 

Chu Thời Huân và Chu Loạn Thành đều lên tiếng, chờ nhân viên kiểm nghiệm dùng d.a.o thủ thuật rạch bụng con mèo tam hoa, hai đồng thời nhíu c.h.ặ.t mày.

 

Trong bụng con mèo tam hoa, một vật màu vàng nâu lớn nhỏ bằng nắm tay, cụ thể là cái gì thì rõ ràng lắm.

 

Nhân viên kiểm nghiệm dùng d.a.o rạch cổ con mèo tam hoa, da thịt cổ, cũng dính liền vật màu vàng nâu lớn nhỏ bằng trứng cút, hình trạng như quả cật.

 

Chu Loạn Thành chút thể tưởng : “Những thứ là cái gì?”

 

Nhân viên kiểm nghiệm cũng từng thấy: “Cần tiến thêm một bước xét nghiệm mới thể .”

 

Chu Thời Huân mím khóe môi: “Anh thu những thứ , đừng vỡ, lúc kiểm tra nhất định cẩn thận, xem xem độc .”

 

Nhân viên kiểm nghiệm vẫn coi là hồi sự: “Phải độc chứ, nếu độc, mèo cũng thể sống chứ.”

 

Chu Thời Huân vẫn dặn dò một câu: “Phải cẩn thận một chút thì hơn.”

 

Chu Loạn Thành thứ trong khay thủ thuật, cảm giác da đầu tê dại một cách khó hiểu: “Tiểu Trương, dùng ống thủy tinh đựng , lúc kiểm nghiệm, nhất định chú ý đừng vỡ.”

 

Cuối cùng nghĩ, thứ khi xét nghiệm nhất định cắt miếng, thế nào thể vỡ: “Lúc cắt miếng cẩn thận một chút, đừng để b.ắ.n lên da.”

 

Tiểu Trương thấy Chu Thời Huân và Chu Loạn Thành đều thận trọng như , biểu cảm cũng nghiêm túc khác thường, cũng bắt đầu coi trọng: “Được, xét nghiệm ngay đây, bất quá kết quả thể đến sáng sớm ngày mai mới .”

 

Chu Thời Huân gì, nhưng chằm chằm vật màu vàng nâu trong khay, thể thấy rõ bằng mắt thường, chúng mềm thành một nắm, hoặc như là kem que tan chảy, biến thành một vũng nước.

 

Một màn thể tưởng , khiến nhân viên kiểm nghiệm kinh hãi: “M nó, đây là cái gì!!”

 

--------------------

 

 

Loading...