Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 778: Anh đi đào nó lên

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:51:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh Minh Viễn thấy Chu Thời Huân tới, xổm xuống xem xét kỹ lưỡng, cũng để tâm lắm, còn : “Anh thấy nó cũng ? chỉ nghĩ mang về đặt một cái chậu nước ở bên cạnh hồ, lúc đó trồng thêm chút rêu xanh lên, một mảng xanh biếc, cũng khá .”

 

Chu Thời Huân lên tiếng, đưa tay sờ sờ hòn đá, đưa ngón tay lên mũi ngửi.

 

Thịnh An Ninh cũng nhận điều bất thường, Chu Thời Huân chỉ đơn thuần là tò mò, mà là phát hiện điều gì đó, cô liền tới xổm xuống, hòn đá trong chậu nước.

 

Toàn hòn đá nhiều lỗ nhỏ dày đặc, ngâm trong nước còn bọt khí nổi lên. Rất nhiều đơn vị dùng loại đá để giả sơn, kết hợp với dòng nước chảy róc rách, mọc rêu xanh biếc, trông cũng mắt.

 

“Có gì đúng ?”

 

Chu Thời Huân lắc đầu: “Không , chỉ là thấy khá , lát nữa về chúng cũng kiếm mấy khối đặt ở sân , một cái đài phun nước nhỏ, đến lúc đó An An và bọn nhỏ thể chơi.”

 

Thịnh An Ninh tin lời , nhưng vì Thịnh Minh Viễn cũng ở đây, cô nghĩ chắc chắn Thịnh Minh Viễn nên mới , cô tươi gật đầu .

 

Thịnh Minh Viễn thấy cả hai đều khen hòn đá tệ, xem là mua đúng , ông : “Giữa trưa con về, thấy còn tiêu tiền lung tung, mua cái thứ chiếm chỗ. Kỳ thật cũng đắt, hòn đá hai đồng.”

 

Thịnh An Ninh tặc lưỡi một tiếng: “Hai đồng mà còn đắt ? Hai đồng đủ mua ba cân thịt , bố đúng là xa xỉ thật, bất quá, bố thích thì cứ mua, cũng điều kiện cho phép.”

 

Thịnh Minh Viễn con gái dỗ dành vui vẻ, ha hả gật đầu: “ , dù rảnh rỗi cũng việc gì , buổi sáng Mặc Mặc và Đa Đa cứ cái , chơi cả buổi.”

 

Chu Thời Huân gì thêm, xuống uống một hồi.

 

Thịnh An Ninh là do uống thấy đói, là lúc còn cảm thấy buồn nôn nữa, quên mùi hôi thối , cô cảm thấy bụng đói cồn cào, liếc mắt Chu Thời Huân một cái, quyết định bếp tìm chút gì ăn.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Thịnh Minh Viễn thấy con gái dậy, cô đói , vội vàng lên: “Đói ? Trong bếp còn mì sợi, bố nấu cho hai đứa ăn. Hôm nay bố sốt thịt kho, Mặc Mặc ăn hai chén nhỏ đấy.”

 

Không đợi Thịnh An Ninh gì, ông vội vàng bếp.

 

Thịnh An Ninh cũng động đậy, xuống Chu Thời Huân, hỏi khẽ: “Vừa phát hiện điều gì ? Có vấn đề gì ?”

 

Chu Thời Huân thấy cô tò mò, : “Lát nữa đường về , giúp bố nấu mì.”

 

Để hai đứa trẻ ăn ngon, sốt thịt kho giữa trưa Thịnh Minh Viễn dùng khá nhiều thịt nạc, ninh lâu nên thịt nạc mềm nhừ, hợp khẩu vị của trẻ con.

 

Thịnh An Ninh cũng thích ăn kiểu , trộn mì với Thịnh Minh Viễn: “Con cảm thấy Mặc Mặc ở chỗ bố một thời gian thể tăng cân đấy.”

 

Thịnh Minh Viễn liếc cô một cái: “Không thể như , cứ như là bên nhà chồng con .”

 

Thịnh An Ninh giải thích: “Con cơm nước nhà chồng con , chỉ là vì Chu Chu ở đó, con thấy Mặc Mặc sống vui vẻ. Bố xem ở đây, Mặc Mặc và Đa Đa hòa thuận.”

 

Thịnh Minh Viễn nhíu mày: “ , Chu Chu và Mặc Mặc là thế nhỉ? Cứ như hai đứa là kẻ thù truyền kiếp , đặc biệt là Chu Chu, cũng là đứa nhỏ ngang ngược vô lý, tính cách cũng , thích Mặc Mặc chứ?”

 

con còn thảo luận , lẽ trẻ con ký ức tiền kiếp đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-778-anh-di-dao-no-len.html.]

 

Gặp nhiều chuyện như , Thịnh An Ninh tin điều đó: “Cũng thể cả đời cứ như , dù bọn nó cũng là em ruột.”

 

Lúc nhỏ đ.á.n.h cãi còn đỡ, nếu lớn lên mà thành em tương tàn, cô nghĩ thôi cũng thể chấp nhận nổi.

 

Thịnh Minh Viễn vẫn nghĩ thoáng hơn: “Đợi lớn thêm chút nữa, từ từ dạy dỗ, dù cũng là em, chắc chắn sẽ tình cảm.”

 

Thịnh An Ninh thở dài một , cũng chỉ thể nghĩ như thôi.

 

Mặc Mặc ngủ trưa dậy, thấy bố đều ở nhà thì khá vui, đưa tay đòi Thịnh An Ninh bế, hiếm hoi lắm mới đòi về nhà.

 

Thịnh An Ninh trêu Đa Đa một lát, cùng Chu Thời Huân dẫn Mặc Mặc về.

 

Ra khỏi ngõ, Chu Thời Huân mới với Thịnh An Ninh: “ xem cái chợ mà bố , cô đưa Mặc Mặc về .”

 

Thịnh An Ninh đương nhiên chịu: “ cũng xem, với đường chợ, dẫn .”

 

Chu Thời Huân nghĩ nghĩ, bế Mặc Mặc lên: “Vậy thôi.”

 

Chợ xa, bên trong bán đủ thứ, lúc cũng nhiều lắm, nhiều quầy hàng thậm chí còn , đến giờ mua rau buổi chiều.

 

Chu Thời Huân bế Mặc Mặc cùng Thịnh An Ninh một vòng quanh chợ, Thịnh An Ninh thấy bán bỏng ngô, còn mua một túi bỏng ngô, định mang về cho bọn nhỏ ăn vặt.

 

Cô còn mua cho Mặc Mặc một cây kẹo mạch nha, tiện tay mua thêm chút đồ, giống như cặp vợ chồng bình thường dẫn con mua sắm, mua đồ xong khỏi chợ, cũng thấy ở chỗ núi đá mà Thịnh Minh Viễn .

 

Hai loanh quanh gần đó cũng thấy, Thịnh An Ninh vẫn từ bỏ ý định, xem một vòng con đường nhỏ bên cạnh chợ, lẩm bẩm với Chu Thời Huân: “Bên nhiều đóng phí quản lý chợ, cho nên bán hàng ở ven đường, đến chạng vạng thì náo nhiệt, ven đường là sạp, bán đủ thứ.”

 

“Cũng thấy mà bố , buổi chiều đến ?”

 

Chu Thời Huân rõ ràng lắm: “Trên khối núi đá , mùi vị giống với đống đồ vật mà hôm nay phát hiện ở nhà họ Cát.”

 

Thịnh An Ninh sửng sốt một chút: “Sao ngửi thấy? Nói , đống đồ ở nhà họ Cát, ngoài mùi hôi thối còn mùi vị gì khác ?”

 

Chu Thời Huân gật đầu: “ , mùi vị tương tự như vôi.”

 

Thịnh An Ninh thì ngửi thấy mùi vị núi đá, quả thật giống mùi vôi: “Có độc ?”

 

Chu Thời Huân lắc đầu: “Sẽ , loại núi đá để bán giá, bọn họ sẽ dùng thứ giống như axit sunfuric đổ lên , tiến hành đốt cháy mạnh bề mặt núi đá, hình thành từng cái lỗ giống như tổ ong.”

 

Thịnh An Ninh hiểu: “Còn thể như ? Anh là cảm thấy cái liên quan đến Lý Nhị Canh ?”

 

Chu Thời Huân chắc chắn: “Chỉ tìm mới .”

 

Lúc hai đang chuyện, thì thấy một đàn ông vác bao tải to ngang qua bọn họ, bốn phía, tựa hồ đang tìm một chỗ thích hợp để bày sạp.

 

Loading...