Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 776: Mối liên hệ ngàn sợi vạn tơ

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:51:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Loan Thành và Chu Thời Huân, một mềm mỏng, một cứng rắn, một thái độ bình tĩnh ôn hòa, một trong mắt mang theo sự lạnh lẽo sắc bén, khí thế áp bức mười phần, khiến trong lòng Cát Quân cứ run lên bần bật. Vốn dĩ định xuống, nhưng m.ô.n.g còn chạm đến ghế bật dậy.

 

Bà Cát cũng lên, vội vàng đẩy Cát Quân: “Còn chuyện gì giấu giếm nữa? Con hết , chỉ là đứa bé thôi , chẳng lẽ con còn giấu chuyện gì khác ? Hơn nữa, đứa bé , chúng cũng tốn một ngàn tệ đấy, nợ nần chồng chất, đều là cái lão xem bói lừa gạt. Con cứ thật , đợi tìm lão xem bói đó, chừng còn đòi một ngàn tệ .”

 

Cát Quân nhắc đến chuyện một ngàn tệ , tuy rằng còn nợ, nhưng cũng là ẩn tình.

 

Thế mà bà lão cố tình lôi , mặt lúc xanh lúc đỏ, trông vô cùng nhục nhã.

 

Bà Cát đột nhiên cảm thấy lý: “Ban đầu lão xem bói con nhà con là một đứa câm, nhưng phúc khí, thể mang đến vận may cho chúng , còn đòi chúng một ngàn tệ. Đó là một ngàn tệ đấy, con trai vay mượn khắp nơi mới gom . Ai mà , hóa là l.ừ.a đ.ả.o. Chuyện chúng nhất định sẽ phối hợp với các , đợi tìm cái lão xem bói c.h.ế.t tiệt , các thể đòi tiền giúp chúng .”

 

Chu Thời Huân lạnh lùng liếc mắt một cái, thoáng cái dọa bà Cát dám thêm nữa, bà đầu trừng mắt con trai, hiệu cho mau .

 

Chưa đợi Cát Quân mở lời, Lưu Thúy Hà nhanh nhảu : “Hắn một ngàn tệ, chúng liền đưa một ngàn tệ, thật sự chỉ một đứa bé thôi, chúng còn thể mua gì nữa?”

 

Chu Thời Huân thật sâu một cái, ngước mắt về phía cây hạnh ở góc sân, cũng lời nào, nhưng khiến Lưu Thúy Hà trong lòng run sợ.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Chu Loan Thành cũng theo ánh mắt của Chu Thời Huân, chỉ là lấy lạ, một gốc cây sắp c.h.ế.t gì mà ?

 

Trong lòng Cát Quân hoảng sợ, mở miệng, nhưng Lưu Thúy Hà đưa tay vỗ một cái cổ tay.

 

Hai vốn gần , động tác của Lưu Thúy Hà nhỏ, nếu chú ý, thật dễ dàng để khác phát hiện.

 

Chỉ là những mặt bọn em Chu Thời Huân, Chu Thời Huân dù cây hạnh, ánh mắt liếc qua cũng quét thấy hành động nhỏ của Lưu Thúy Hà, lạnh lùng mở miệng: “Dưới gốc cây hạnh chôn cái gì? Loan Thành, em gọi công an đến đây.”

 

Chu Loan Thành trong lòng kinh ngạc, cả thể xác định gốc cây hạnh nhất định chôn đồ vật?

 

Thịnh An Ninh chỉ cảm thấy kỳ lạ, một gốc cây hạnh lẽ là bệnh, bây giờ Chu Thời Huân như , coi như giải nghi hoặc, đồng thời cũng tò mò, ?

 

Mà Cát Quân và Lưu Thúy Hà luống cuống, hai , nhất thời chủ ý.

 

Thấy Chu Loan Thành xoay sắp khỏi sân, Lưu Thúy Hà vội vàng kêu lên: “Khoan , , hết, các thể đừng đào nó lên .”

 

Chu Loan Thành thu chân , .

 

Lưu Thúy Hà thấy thể giấu nữa, c.ắ.n c.h.ặ.t răng: “Lão xem bói nhà chúng nếu đổi vận mệnh, chỉ cần đứa bé , mà còn chôn một thứ ở trong sân, chôn một gốc cây tươi , thứ hấp thu dinh dưỡng của cây, là thể đổi vận mệnh nhà chúng .”

 

“Bây giờ đứa bé trả cho các , thứ các thể lấy , nó là thứ chúng trộm cắp cướp giật.”

 

Chu Loan Thành cau mày: “Chuyện hoang đường như , các cũng tin?”

 

Lưu Thúy Hà bất mãn: “Sao là hoang đường? Chúng thấy thứ đó ở trong thùng tự nó sẽ động đậy, ném một chút thịt xuống, một hồi thịt đều thấy nữa.”

 

Thịnh An Ninh kinh ngạc, ngờ Lưu Thúy Hà ngay cả chuyện cũng tin, cô bỗng chốc thể hiểu , vì nhiều lừa như , bọn họ thông minh, mà là kẻ l.ừ.a đ.ả.o vặn trúng tâm khảm của bọn họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-776-moi-lien-he-ngan-soi-van-to.html.]

 

Giống như Lưu Thúy Hà bây giờ, cô cảm thấy cuộc sống suôn sẻ là vì vận may , mà Lý Nhị Canh trúng tất cả những điều bất hạnh của họ, tiếp theo, cứ mặc cho Lý Nhị Canh dắt mũi.

 

Bà cụ Cát ngờ chuyện như , trợn mắt Cát Quân, Lưu Thúy Hà: “Chôn cái gì? Mấy lời quỷ quái các cũng tin ? Người lừa các đấy, các đúng là lớn mà não, chuyện cũng ?”

 

Không cần nghĩ cũng , những chuyện chắc chắn là do Lưu Thúy Hà chủ, ánh mắt bà như tẩm độc, hận thể khoét hai cái lỗ Lưu Thúy Hà, đúng là cái đồ phá gia chi t.ử: “Lại là chủ ý của cô đúng ? Chính cô đẻ trứng, giỏi tìm cớ, cô xem cô hại Cát Quân thành cái dạng gì ? Chôn cái thứ gì? Còn mau đào sạch lên, giao cho Chu Công An .”

 

“Cái đồ não, cái nhà sắp cho tan nát .”

 

trợn mắt Cát Quân: “Cậu cũng là một tên ngu xuẩn, trong cái nhà ai chủ?”

 

Chu Thời Huân nhíu mày, mắt lạnh về phía bà cụ Cát, bà cụ Cát lập tức im miệng dám thêm, chỉ là ánh mắt bất mãn lườm Lưu Thúy Hà.

 

Thảo nào mỗi nhắc đến chuyện ly hôn với Lưu Thúy Hà, tìm cô gái khác sinh con, đều im lặng, như là đồng ý, như là đồng ý.

 

Nguyên lai đều là do Lưu Thúy Hà cái đồ phá hoại !

 

xác định gốc cây chôn đồ, Chu Loan Thành mở lời: “Các tự đào, tìm công an đến đào ?”

 

Vốn dĩ vụ án của Mặc Mặc, với tư cách là chú ruột nên tránh, chỉ là lúc đó nóng lòng tìm Mặc Mặc, tránh, mà bây giờ khi vụ án điều tra bình thường, giao cho khác phụ trách.

 

Cho nên, và Chu Thời Huân đều thể động thủ đào.

 

Sắc mặt Cát Quân trắng bệch, nếu công an đến, chuyện của còn đưa tới đơn vị, đến lúc đó chẳng sẽ chê ? Hắn bây giờ ngẩng mặt lên ở đơn vị , nếu để , vì thăng chức, mê tín phong kiến, còn mà dẫn đồ ?

 

Nghĩ đến đây, vội vàng : “ , đến đào.”

 

Lưu Thúy Hà Cát Quân đào, liền điên cuồng nhào tới, chặn mặt Cát Quân: “Anh đào cái gì? Anh thể đào, thấy lời của ông thầy bói đều ứng nghiệm ? Cái thứ đó chôn ở gốc cây hạnh, cây hạnh sẽ nó hấp thu hết chất dinh dưỡng, từ từ khô héo mà c.h.ế.t, mà những linh khí từ từ tụ , chúng sẽ phúc khí, lẽ nào cả đời đều ở trong xưởng, ngày ngày giao thiệp với những cái máy móc đó?”

 

“Cát Quân, thể chút tiền đồ !”

 

Cát Quân đẩy Lưu Thúy Hà : “Cô điên , bây giờ là lúc nào , cô còn chuyện ? Cô nữa , cô thấy chúng còn đủ mất mặt ?”

 

Hắn dùng sức đẩy sang một bên, xách cái xẻng dựa tường, đến gốc cây hạnh khô héo dùng sức đào.

 

Vài xẻng xuống, một cỗ mùi tanh hôi nồng nặc lan tỏa , như là mùi cá thối rữa để lâu.

 

Thịnh An Ninh nhịn nhíu mày, cái mùi thể liều mạng với mùi x.á.c c.h.ế.t phân hủy cao độ .

 

Đào thêm vài cái, một cái túi dệt plastic lộ , mùi hôi cũng càng thêm nồng đậm...

 

--------------------

 

 

Loading...