Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 775: Sự khác biệt giữa huynh đệ
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:51:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh phản ứng gì lời xin của Lưu Thúy Hà, chỉ thản nhiên cô , trong lòng đương nhiên là thể tha thứ.
Nếu cô biến thành bộ dạng , nếu Mặc Mặc tìm về, sự việc bại lộ, liệu cô ? Tuyệt đối khả năng.
Chu Thời Huân cũng gì, ánh mắt lạnh như băng, giống như một mũi băng nhọn sắc bén, khiến Lưu Thúy Hà nhịn rùng một cái: “ thật sự nghĩ đến việc ngược đãi đứa nhỏ, con của các ở nhà hai ngày, đối xử với nó, chỉ một , chỉ một trông chừng, Cát Quân đ.á.n.h nó.”
Cát lão thái Lưu Thúy Hà đem chuyện , tức giận đến mức giọng cũng cao lên vài phần: “Mày câm miệng! Nếu do mày bày cái chủ ý thối nát đó, nhà thể biến thành bộ dạng bây giờ ? Bản đẻ trứng, còn trộm con khác, đó là mất hết thiên lương, bằng cầm thú.”
“Bây giờ mày còn liên lụy đến công việc của Cát Quân sắp mất , còn cam lòng ?”
Lưu Thúy Hà gần đây mắng đến mức tê liệt, tại chỗ lời nào, mặc cho Cát lão thái điên cuồng mắng c.h.ử.i.
Cát lão thái mắng xong, hít thở sâu vài , mới với Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân: “Đừng cô bậy bạ, Cát Quân nhà chúng thật sự oan uổng, ban đầu là cô bày chủ ý, là ôm một đứa nhỏ về nuôi. Nhận nuôi cũng , cô thể nuôi những đứa trẻ mồ côi cha , đúng ?”
“ thật sự , nếu , gì cũng sẽ đồng ý.”
Thịnh An Ninh chằm chằm Cát lão thái một hồi, về phía Lưu Thúy Hà, lẽ là vì nguyên nhân bệnh, môi khô nứt, chút huyết sắc nào, khi chuyện, ánh mắt cũng lơ đãng, rõ ràng tiêu cự.
Quả thật trông giống như trạng thái khi kinh hãi.
Chu Thời Huân cũng phản ứng gì với lời của Cát lão thái, đợi bà lải nhải xong, mới Lưu Thúy Hà: “Cô và Lý Nhị Canh quen như thế nào? Ban đầu đưa đứa nhỏ cho cô ? Ngoài việc đưa đứa nhỏ cho cô, còn đưa cho cô những thứ khác ?”
Lưu Thúy Hà mơ hồ Chu Thời Huân: “Lý Nhị Canh? quen Lý Nhị Canh.”
Chu Loan Thành giải thích một câu: “Chính là ông thầy bói đó.”
Lưu Thúy Hà lúc mới ông lão xem bói tên là Lý Nhị Canh, hồi tưởng một hồi: “Chúng thật sự là gặp đường lớn, ông cứ khăng khăng xem bói cho chúng , rằng những năm chúng luôn gặp xui xẻo, cho nên công việc thể khởi sắc.”
“Khoảng thời gian đó, Cát Quân cũng đang thượng hoả vì chuyện tổ trưởng, rõ ràng đến lượt , kết quả là một đồ của lên, nếu đồ chỗ dựa chúng cũng chấp nhận, nhưng đồ đó bất kỳ chỗ dựa nào, bình thường cũng là thật thà, xét về năng lực cũng bằng Cát Quân, càng cần đến kỹ thuật, tại để tổ trưởng?”
“Cát Quân vì chuyện mà mất ngủ, liền nghĩ đến việc dạo một vòng ở Kinh thị, để thư giãn đầu óc, chúng kết hôn nhiều năm như , chỉ mới năm đầu tiên kết hôn, khi đến thị trấn thì gặp ông lão xem bói, ông với chúng rằng chúng mệnh phạm xung, chỉ cần phá giải là , còn về chuyện con cái cũng , chúng duyên con cái mỏng, lẽ cả đời cũng thể con của .”
“Có thể nhận nuôi một đứa trẻ phúc duyên sâu dày về, lúc đó chúng cũng để ôm đứa trẻ như , hơn nữa Cát Quân lúc đó đồng ý, tại nuôi con cho khác.”
“ chút động lòng, nhân lúc Cát Quân nhà vệ sinh, tìm ông lão xem bói, bảo ông nếu đứa trẻ thích hợp thì liên hệ với , còn để địa chỉ cho ông , ngờ vài ngày , ông liền đưa đứa nhỏ đến, lúc đó thấy đứa nhỏ trắng trẻo mập mạp, trông , là con nhà , cũng chút dám nhận.”
“Ông lão xem bói lời thề son sắt rằng, đứa nhỏ là do nhà cần nữa, bảo yên tâm nuôi dưỡng, hơn nữa đứa nhỏ khuôn mặt phúc hậu, nhất định thể mang may mắn cho chúng .”
Lưu Thúy Hà xong, khổ một tiếng: “Nếu sẽ xảy nhiều chuyện như , gì cũng sẽ lời . thật sự đứa nhỏ đó là con của các .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-775-su-khac-biet-giua-huynh-de.html.]
Thịnh An Ninh sẽ vì cô bây giờ t.h.ả.m mà sinh lòng đồng cảm kiểu thánh mẫu, cô nhíu mày bất mãn : “Chẳng lẽ con nhà khác thì thể nuôi ? Nếu xảy chuyện, các vẫn định đưa đứa nhỏ về nông thôn, đợi nuôi vài năm đưa về, là do cô sinh ? Nếu con của , đứa nhỏ , cô định tìm lý do khác để ném ?”
Lưu Thúy Hà há miệng, nên lời, bởi vì những gì Thịnh An Ninh , tất cả đều là những điều cô nghĩ trong lòng.
Cát lão thái liếc mắt một cái thật mạnh Lưu Thúy Hà, giúp Thịnh An Ninh : “ thật sự , nếu , nhất định sẽ đồng ý như . thằng con trai cô rót bùa mê t.h.u.ố.c lú gì, chuyện gì cũng lời cô .”
Thịnh An Ninh lạnh: “Bà cũng chẳng gì, rõ đứa nhỏ rõ lai lịch, cũng thấy báo cảnh sát.”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Cát lão thái bập một tiếng miệng, thoáng cái xì , bà tuy tán thành, nhưng cũng từng nghĩ đến việc báo cảnh sát.
Báo cảnh sát chẳng là đẩy con trai tù ?
Bà mới ngốc như .
Chu Thời Huân nhíu mày, rõ ràng hài lòng việc Cát lão thái đột nhiên xen lời, lạnh lùng liếc mắt một cái bà , hỏi Lưu Thúy Hà: “Lý Nhị Canh đưa cho cô thứ gì khác ?”
Lưu Thúy Hà sửng sốt một chút, rũ mắt như đang cố gắng hồi tưởng, một hồi lâu ngẩng đầu Chu Thời Huân lắc đầu: “Không , chỉ đưa đứa nhỏ cho , còn cho một cái bọc vải, bên trong đựng một chút đồ ăn.”
Nói xong nhấn mạnh một phen: “Sau cũng mua sữa bột, bánh quy và bánh ngọt cho đứa nhỏ, nó đều ăn hết. Nó vẫn ngoan, tuy sẽ chuyện, nhưng đói thì ăn, hơn nữa quấy.”
Lòng Thịnh An Ninh thắt một cái, cô Mặc Mặc sẽ chuyện, điều đó chứng tỏ Mặc Mặc ở đây hai ngày đều mở miệng, cái thứ nhỏ bé chịu đựng như thế nào?
Giọng điệu của Chu Thời Huân lạnh mấy phần, mang theo sự sắc bén thể chống cự: “Cô ngẫm thật kỹ xem, thứ gì khác giao cho cô ?”
Lưu Thúy Hà sức lắc đầu: “Không , , nếu , chắc chắn sẽ .”
Chu Loan Thành liếc mắt một cái Chu Thời Huân, chẳng lẽ nghi ngờ Lý Nhị Canh đưa cái thứ Thái Tuế gì đó cho Lưu Thúy Hà?
Ngay lúc , Cát Quân đạp xe hớt hải trở về, sân quăng xe tùy tiện dựa tường, cuống quýt chạy về phía Chu Loan Thành, thái độ cực kỳ đoan chính: “Đồng chí Chu, đến tìm ?”
Cái răng cửa Chu Loan Thành đ.á.n.h gãy, lúc chuyện lọt gió, hơn nữa hai tháng nay sống cũng như ý, gầy gò râu ria lởm chởm, quần áo lao động dính đầy vết dầu máy, vô cùng luộm thuộm.
Thịnh An Ninh cố gắng nhịn mới xông lên đ.á.n.h cho cái tên một trận, chính là nhéo tai Mặc Mặc!
Ánh mắt cô biến thành lưỡi d.a.o sắc bén, trừng mắt Cát Quân.
Giọng điệu Chu Loan Thành bình tĩnh: “Lần đến, chính là hỏi , Lý Nhị Canh đưa cho các thứ gì khác , nếu , nhất nên thành thật khai báo, nếu hậu quả là thứ các thể gánh vác .”
--------------------