Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 763: Tâm sự

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:51:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh sờ sờ tai nhỏ của Mặc Mặc, dịu dàng : “Cực Quang thể ăn Mặc Mặc ? Có ông nội ở đây, còn nữa mà. Hơn nữa, Cực Quang huấn luyện , nó chỉ bắt thôi. Nó còn bảo vệ các bạn nhỏ nữa.”

 

Cái đầu nhỏ của Mặc Mặc lắc như trống bỏi: “Không , nó sẽ ăn Mặc Mặc, Mặc Mặc thích.”

 

Thịnh An Ninh dịu dàng giải thích thêm một hồi lâu, thái độ của nhóc vẫn kiên quyết, chính là thích Cực Quang. Còn về nguyên nhân, bé cũng , dứt khoát cứ khăng khăng là Cực Quang sẽ ăn thịt .

 

Thịnh An Ninh đành chịu, cũng thể ép buộc con thích những sự vật mà nó kháng cự.

 

Mặc Mặc là sợ Cực Quang, một con ch.ó khổng lồ như , là sợ tất cả các con ch.ó nhỏ? Suy nghĩ một chút: “Mặc Mặc, con thích con ch.ó Bắc Kinh nhỏ mà hôm nọ thấy ở bờ sông ? Nó bé tí, lông trắng muốt, còn buộc một cái b.í.m tóc nhỏ nữa.”

 

Mặc Mặc nhớ , lập tức lắc đầu: “Không, nó cũng ăn Mặc Mặc, ch.ó đều ăn Mặc Mặc.”

 

Thịnh An Ninh dỗ dành bé: “Chó Bắc Kinh nhỏ xíu c.ắ.n ? Càng ăn Mặc Mặc , nó còn lớn bằng Mặc Mặc nữa.”

 

Mặc Mặc kiên trì đến khó khăn, vẻ mặt nhỏ nhắn trở nên nghiêm túc và bướng bỉnh: “Không, nó sẽ ăn Mặc Mặc.”

 

Thịnh An Ninh thấy Mặc Mặc kiên quyết, cũng khuyên bảo nữa. Dù thì một đứa trẻ trời sinh sợ một con vật nhỏ, nhưng cô mơ hồ cảm thấy việc Mặc Mặc sợ ch.ó còn nguyên nhân khác, chỉ là nhất thời nghĩ .

 

Chung Văn Thanh thấy Triều Dương và Tiểu Vãn đều trở về, liền rủ ở nhà ăn cơm, nhà đông thì bánh sủi cảo ăn.

 

Bà gọi dì giúp việc mua thịt, còn dặn dò: “Mua nhiều một chút, mua thịt ba chỉ , ba đứa nhóc cũng thích ăn loại nhiều thịt. Mua thêm củ cải nữa, Triều Dương thích ăn sủi cảo nhân thịt củ cải, An An với bọn chúng thích ăn nhân cải thảo, chúng hai loại nhân.”

 

Nghĩ một lát bà : “Hôm đó thấy ở chợ bán hẹ, lát nữa dì nếu còn thì mua hai ký về. Không thì bánh hẹ trứng, Triều Dương cũng thích ăn món .”

 

Tuy là kinh tế thị trường, nhưng nhiều loại rau nếu muộn thì chợ cũng còn.

 

Dì giúp việc một tiếng, hiểu ý của Chung Văn Thanh là Triều Dương về , bà hận thể hết tất cả những món con gái thích ăn.

 

Đợi dì giúp việc , Chu Triều Dương và Mộ Tiểu Vãn liền dẫn An An và Chu Chu sân chơi đùa với Cực Quang, một chiến thần, chúng chỉ huy nó nhặt bóng da và các món đồ chơi nhỏ khác.

 

An An ở bên cạnh vui vẻ vỗ tay, khanh khách ngừng.

 

Thịnh An Ninh ở trong nhà chơi với Mặc Mặc, nhóc ý định ngoài. Tiếng vui vẻ của cô và em gái bên ngoài cũng thu hút , bé chỉ an tĩnh xếp các khối gỗ bàn.

 

Thịnh An Ninh cứ Mặc Mặc, giữa chừng cô đề nghị hai , rằng bọn họ trêu Cực Quang, nhưng thể bên ngoài xem chơi, nhưng đều Mặc Mặc lắc đầu từ chối.

 

Cô nghĩ, chẳng lẽ vì Cực Quang đến mà Mặc Mặc khỏi nhà, hoặc sống trong sợ hãi như ?

 

Nếu là như thế, chi bằng đưa Cực Quang , cô vẫn một đứa con vui vẻ và hạnh phúc.

 

Cô đang cân nhắc xem tối nay nên bàn bạc vấn đề với Chu Nam Quang .

 

...

 

Dì giúp việc may mắn, chợ vẫn mua hẹ, buổi tối liền đổi sang ăn sủi cảo nhân hẹ trứng.

 

Cả nhà cùng nhặt rau và nhào bột, ngay cả Chu Chu và An An cũng chạy đến giúp việc. Mặc Mặc luôn theo bên cạnh Thịnh An Ninh, xắn tay áo lên, nắm một cọng hẹ, bàn tay nhỏ bé chút vụng về nhặt những chiếc lá vàng đó.

 

Căn bếp nhỏ bỗng chốc chen chúc nhiều , trở nên náo nhiệt lạ thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-763-tam-su.html.]

 

An An một lúc, cũng , dần dần mất kiên nhẫn, nắm một nắm hẹ chạy vòng quanh trong nhà, chơi. Thấy vẫn đang bận rộn, một vòng, kéo giọng nhỏ bé gọi: “Quang Quang, ch.ó, ăn thịt nha…”

 

Vốn dĩ Cực Quang đang bò ở cửa nhà bếp, hai ngày nay quen thuộc với cô chủ nhỏ An An . Nghe thấy tiếng An An gọi, nó bật dậy, sải bước nhà bếp.

 

Vốn dĩ hình to lớn, lúc uy phong lẫm liệt.

 

Khiến cảm giác như đột nhiên một vật thể khổng lồ chui .

 

Mặc Mặc ở cửa, tay còn cầm một cọng hẹ, trong nháy mắt Cực Quang xông , bé nhanh như cắt nhảy dựng lên, trốn lưng Thịnh An Ninh.

 

, Cực Quang vẫn chạm Mặc Mặc. Cực Quang thì ác ý, cũng chú ý đến Mặc Mặc, nó thè lưỡi, vui vẻ chạy về phía An An.

 

Mặc Mặc nắm c.h.ặ.t quần áo Thịnh An Ninh, tay nhỏ bé run rẩy, mắt dần đỏ lên, mím cái miệng nhỏ nhắn cố nén, cuối cùng nhịn , oa một tiếng òa.

 

Khóc đến mức đứt , như thể ủy khuất cực lớn, ôm c.h.ặ.t Thịnh An Ninh buông tay.

 

Thịnh An Ninh thậm chí còn kịp rửa tay, bế Mặc Mặc lên vỗ về, dỗ dành: “Chớ sợ chớ sợ, ch.ó lớn cho sợ ? Không , con xem ch.ó là tìm An An mà.”

 

Mặc Mặc hiếm khi phản kháng một , tay nhỏ bé cố sức gạt cánh tay Thịnh An Ninh, chỉ Cực Quang: “Không cần, cần, cần ch.ó.”

 

Vừa oa oa , gạt Thịnh An Ninh, ý tứ là đuổi Cực Quang .

 

Đây là đầu tiên Mặc Mặc phản ứng cảm xúc lớn đến , Chung Văn Thanh và Chu Triều Dương bọn họ cũng giật , ngay cả Chu Nam Quang trong thư phòng cũng thấy động tĩnh mà qua.

 

Chung Văn Thanh bên cạnh Thịnh An Ninh, đưa tay vỗ lưng nhỏ bé của Mặc Mặc: “Đây là ? Mặc Mặc sợ hả, chớ sợ chớ sợ, lát nữa bà nội sẽ đuổi Cực Quang ngoài.”

 

Chu Hồng Vân cũng ở một bên : “Mặc Mặc ngoan, lát nữa cô bậc sẽ đ.á.n.h Cực Quang, cho nó , Mặc Mặc của chúng sợ.”

 

Hài t.ử khác dỗ như , thể sẽ chút hiệu quả.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Rõ ràng Mặc Mặc hài t.ử khác, vẫn oa oa đòi Cực Quang , đẩy cánh tay Thịnh An Ninh: “Mẹ , cần ch.ó.”

 

Chu Nam Quang ở một bên rõ sự tình, cũng cảm thấy là Cực Quang Mặc Mặc giật , nhưng cũng đến mức đưa Cực Quang . Tiểu hài t.ử từ sợ hãi đến chấp nhận, luôn một quá trình.

 

Anh kiên nhẫn cố gắng giảng giải cho Mặc Mặc: “Con xem, Cực Quang đến nhà chúng vài ngày , cũng tổn thương Chu Chu và An An, còn chơi với bọn chúng, đều thành bạn , Mặc Mặc cũng thể thử kết bạn với Cực Quang.”

 

Mặc Mặc lọt tai, chấp nhất đòi Cực Quang .

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nước mũi nước mắt tuôn hết, vành tai nhỏ màu đỏ hồng lúc càng đỏ đến tím tái.

 

Chung Văn Thanh đau lòng cháu trai, sợ Mặc Mặc đến mức ngất , vội vàng với Chu Nam Quang: “Không , thì đưa Cực Quang . Mẹ thấy Mặc Mặc là thật sự sợ ch.ó, nuôi Cực Quang, Mặc Mặc ngay cả phòng cũng đặc biệt , cứ như ngày nào cũng vui vẻ.”

 

Chu Chu và An An đang chơi với Cực Quang thấy câu , hiểu là đưa Cực Quang , hai cái tiểu gia hỏa ngươi xem , xem ngươi, oa một tiếng òa.

 

Chu Chu càng chạy tới ôm chân : “Muốn ch.ó, ch.ó.”

 

--------------------

 

 

Loading...