Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 762: Nguyên nhân

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:51:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Triều Dương Mặc Mặc thật sự sợ Cực Quang, cũng để ở trong lòng: “Không , chủ yếu là Cực Quang cái đầu quá lớn, thì đúng là đáng sợ.”

 

“Đừng Mặc Mặc, đầu tiên thấy Cực Quang cũng nhảy dựng lên.”

 

Thịnh An Ninh cũng vì nguyên nhân , nghĩ lát nữa sẽ chuyện với Mặc Mặc.

 

Ăn cơm trưa xong, thời gian còn sớm, Chu Triều Dương liền đề nghị dứt khoát về nhà xem Cực Quang, chủ yếu là ăn no cũng lười bộ nữa.

 

Ba đến đơn vị của Chu Triều Dương lấy xe đạp, cùng về nhà.

 

Lúc về đến nhà, ba đứa trẻ mới ngủ trưa dậy, An An và Chu Chu ở trong sân, một tả một hữu vây quanh Cực Quang, tay nhỏ bé ngừng kéo lông của Cực Quang.

 

An An còn quá đáng hơn, kéo lông cổ Cực Quang sức giật sang một bên, trong miệng còn lầm bầm: “Đi chơi, trốn tìm.”

 

Con bé sức lớn, kéo đến mức Cực Quang vững, theo sức của An An, nó xoay một vòng trong sân.

 

Chu Nam Quang ở một bên ôn hòa dỗ An An, bảo An An buông tay: “Con thế sẽ đau Cực Quang đấy.”

 

An An vui: “Không dùng sức mà, An An dùng sức .”

 

Mặc dù Cực Quang nhe răng nhếch mép, con bé vẫn cảm thấy hề dùng sức.

 

Chu Nam Quang cũng tức giận, vẫn tủm tỉm dỗ An An, nha đầu nhỏ bướng bỉnh như , thể lời .

 

Cứ thế giằng co trong sân.

 

Thịnh An Ninh một vòng, thấy Mặc Mặc, qua chấm trán nha đầu nhỏ: “Lại đang nghịch ngợm ? Mau buông Cực Quang , Cực Quang đau kìa.”

 

An An phồng má, vẫn chút phục: “Mới đau, An An dùng sức nha.”

 

Thịnh An Ninh tranh luận với con bé chuyện dùng sức , hỏi Chu Nam Quang: “Mặc Mặc ?”

 

Chu Nam Quang chỉ chỉ trong nhà: “Ngủ dậy là ở cùng con, thế nào cũng chịu ngoài chơi, dự đoán vẫn là sợ Cực Quang.”

 

Mặc kệ bọn họ dỗ Mặc Mặc thế nào, cho thằng bé Cực Quang c.ắ.n , Mặc Mặc cũng chịu đến gần Cực Quang, càng chịu đưa tay sờ một cái.

 

Càng chịu đến gần Cực Quang.

 

Thịnh An Ninh sờ sờ cái đầu nhỏ của An An: “Buông Cực Quang chơi ngoan , xem trai.”

 

An An ngoan ngoãn buông tay nhỏ , bĩu môi suy nghĩ một hồi, cảm thấy lẽ thật sự kéo đau Cực Quang, ghé sát phồng má thổi khí: “Phù phù là đau nữa, An An thổi phù phù cho ch.ó con.”

 

Chu Triều Dương ở một bên ngừng, cũng qua đưa tay sờ sờ đầu Cực Quang: “Cực Quang, còn nhận ?”

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Cực Quang hiển nhiên vẫn nhận Chu Triều Dương, ngoan ngoãn dùng đầu cọ cọ lòng bàn tay Chu Triều Dương.

 

Chu Nam Quang : “Cực Quang thật là thần kỳ, nhiều năm như trôi qua, nó còn thể nhận .”

 

Lần gặp Chu Triều Dương, là mười năm .

 

Chu Triều Dương vỗ vỗ đầu Cực Quang: “Sau cứ ở nhà chúng luôn ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-762-nguyen-nhan.html.]

Chu Nam Quang lắc đầu: “Vẫn nhất định, còn xem Cực Quang thích ứng , nếu thích hợp để nó dưỡng lão, vẫn đưa nó về.”

 

Chu Triều Dương thấy thích hợp: “Chúng nhất định sẽ đối xử với Cực Quang, sẽ để dành thịt cho Cực Quang ăn, bảo chứng ăn ngon ở .”

 

 

Bọn họ ở trong sân vây quanh Cực Quang chuyện phiếm, Thịnh An Ninh tự nhà, liền thấy Mặc Mặc an tĩnh bên cạnh Chung Văn Thanh, Chung Văn Thanh đang kể chuyện Củ Cải Nhỏ cho thằng bé .

 

Cậu nhóc dựa bên cạnh Chung Văn Thanh, vẻ mặt nghiêm túc Chung Văn Thanh.

 

Không là ảo giác của , Thịnh An Ninh cảm thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Mặc hai ngày nay gầy một vòng, qua xuống bên cạnh Mặc Mặc, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của thằng bé: “Mặc Mặc, chuyện Bà nội kể ? Con thích ?”

 

Mặc Mặc thấy , khóe môi vui vẻ nhếch lên, từ từ nhếch miệng rộ lên, đưa tay nhỏ bé ôm lấy Thịnh An Ninh, vành tai nhỏ cũng trở nên đỏ ửng.

 

Thịnh An Ninh phát hiện, tai của Mặc Mặc, từ lúc trở về vẫn luôn đỏ, vết bầm tím ở vành tai tan biến, nhưng tai nhỏ bên vẫn đỏ ửng, bình thường là màu hồng nhạt, nếu vui vẻ hoặc buồn bã, sẽ chuyển thành màu đỏ rực, giống như đóa sơn nở rộ đến cực điểm.

 

Cho nên gần đây cô thể căn cứ màu tai của Mặc Mặc để phán đoán tâm trạng của nhóc, hiện tại điều cho thấy tâm trạng của Mặc Mặc .

 

Cô ôm Mặc Mặc, để đứa bé đùi , hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của con, mới với Chung Văn Thanh: “Gần đây con phát hiện Mặc Mặc gầy một chút.”

 

Chung Văn Thanh gật đầu: “Mẹ cũng phát hiện , sáng nay còn với cô của con, đứa bé ăn ít , trong bụng giun , định mua ít kẹo Bảo Tháp cho bọn nhỏ ăn thử xem, mùa xuân chính là lúc bọn nhỏ dễ giun, trẻ con dễ thích ăn cơm.”

 

Thịnh An Ninh rằng lúc vì điều kiện vệ sinh, tiểu hài t.ử cơ bản đều sẽ tẩy giun, hơn nữa mới xuân, cô cho ba đứa trẻ uống t.h.u.ố.c tẩy giun, cũng quan sát đại tiện của bọn nhỏ, hề giun đũa.

 

“Con cảm thấy khi Cực Quang về đến nhà, Mặc Mặc thích Cực Quang, hình như tâm sự.”

 

Chung Văn Thanh nghĩ cũng đơn giản: “Cực Quang to lớn như , đừng Mặc Mặc sợ hãi, ngay cả mỗi thấy Cực Quang, trong lòng cũng run sợ, tuy rằng c.ắ.n , nhưng ánh mắt của nó chằm chằm đáng sợ.”

 

“Cho nên Mặc Mặc sợ Cực Quang cũng là bình thường, đợi từ từ thích ứng một chút là .”

 

Nghĩ nghĩ bổ sung một câu: “Mặc Mặc sợ ch.ó như , lúc còn nhỏ ở trong sân nhà , ch.ó nhà ai dọa sợ ?”

 

Thịnh An Ninh t.ử tế nghĩ nghĩ lắc lắc đầu: “Không ạ, bình thường ba đứa trẻ đều ở cùng , nếu dọa sợ nhất định sẽ .”

 

Chung Văn Thanh cũng nghĩ nhiều: “Vậy là nhát gan, đầu từ từ thích ứng một chút.”

 

Thịnh An Ninh đợi Chung Văn Thanh ngoài tìm Chu Triều Dương chuyện, trong phòng chỉ còn cô và Mặc Mặc, mới nhỏ giọng dỗ dành Mặc Mặc: “Mẹ hai ngày nay bận quá, thời gian chuyện với Mặc Mặc, chúng bây giờ chuyện ?”

 

Mặc Mặc vui vẻ gật đầu, đưa tay gãi gãi cái tai nhỏ đỏ rực, bé thật sự vui, bận học, buổi tối trở về học tập, đợi bận xong, bọn nhỏ ngủ cùng Cô của cha .

 

Buổi sáng cùng bọn nhỏ ăn sáng xong, vội vàng học, mỗi ngày đều thể ôm bé một hồi thật như thế .

 

Thịnh An Ninh nhu liễu nhu cái đầu nhỏ của Mặc Mặc: “Vậy Mặc Mặc với , thích Cực Quang ?”

 

Mặc Mặc ngẩng khuôn mặt tươi , trợn mắt , đôi mắt đen sáng chần chờ một chút, đó lắc đầu, nhanh liên tục lắc vài cái đầu: “Không thích, Mặc Mặc thích.”

 

“Vì ? Cực Quang uy phong như , ở đó, sẽ nào dám đến, sẽ bảo vệ con và em trai em gái, chẳng lẽ ?”

 

Mặc Mặc lắc lắc đầu: “Không , nó sẽ ăn Mặc Mặc, Mặc Mặc sợ hãi.”

 

--------------------

 

 

Loading...