Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 757: Luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:51:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh thấy tiếng Triều Dương, cũng chẳng buồn xem thư nữa, từ hậu viện chạy tiền viện, liền thấy Chu Triều Dương đang vui vẻ ôm Chu Hồng Vân, Chu Nam Quang xách túi cách đó xa, vẻ mặt nghiêm túc.
Chu Triều Dương đang vui vẻ ôm Chu Hồng Vân, ngẩng đầu thấy Thịnh An Ninh, liền buông Chu Hồng Vân , thét ch.ói tai vui mừng chạy tới ôm Thịnh An Ninh: “Chị dâu, em về , chị vui ?”
Thịnh An Ninh ôm Chu Triều Dương: “Em về thì bọn chị đương nhiên là vui , hơn nữa còn đặc biệt vui, cây hài của chúng trở về.”
Chu Triều Dương hắc hắc , chạy tới ôm ba đứa nhỏ: “An An, quên cô ?”
An An cù lét, khanh khách, miệng vẫn giòn giã gọi cô.
Chung Văn Thanh thấy động tĩnh, từ trong nhà , thấy Chu Triều Dương và Chu Nam Quang trong sân, kích động thôi: “Hai đứa về , cũng với bọn một tiếng, mau nhà .”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chu Nam Quang tới Chung Văn Thanh, nhíu mày, cảm giác vợ sắc mặt kém hơn nhiều so với lúc , nhịn xuống hỏi: “Vào nhà .”
Chu Triều Dương như năng lượng dùng hết, ôm Chu Chu thăm quan nhà mới một , Thịnh An Ninh dắt Mặc Mặc và An An theo, vốn dĩ hỏi cô chuyện về Lục Trường Phong, nhưng thấy cô hứng thú bừng bừng, liên tục hỏi về nhà mới, nên tạm thời mở lời hỏi.
“Cái sân dọn dẹp cũng lắm nha, đến lúc đó xây một cái đình nhỏ ở đây, thể hóng mát, bên cạnh thêm cái xích đu, An An bọn nhỏ thể chơi xích đu.”
Vừa gật đầu hài lòng: “Cái sân vẫn , lúc nghỉ ngơi thì về đây ở, chị dâu, đến lúc đó sẽ ở cùng chị, để đại ca của về đơn vị ở, như hai cô cháu chúng thể trò chuyện thật .”
Thịnh An Ninh : “Bên chúng còn một căn phòng trống, chính là để dành cho em đó, em thể về ở mỗi ngày, cần đợi lúc nghỉ ngơi mới về.”
Chu Triều Dương lắc đầu: “Khỏi cần , nếu về mỗi ngày, tình cảm sẽ còn như nữa.”
...
Chu Nam Quang và Chung Văn Thanh trở về phòng ngủ, mới hỏi chuyện gần đây trong nhà xảy sự tình gì?
Chung Văn Thanh đỏ mắt, kể chuyện Mặc Mặc lạc, nhớ tới vẫn còn sợ hãi và khó chịu: “Nếu như hai đứa trở về, Mặc Mặc vẫn tìm , còn mặt mũi nào gặp nữa. Còn Thời Huân, nếu Thời Huân , với nó thế nào đây, thật sự hận c.h.ế.t cái thể của , luôn luôn kéo chân bọn nhỏ những lúc quan trọng.”
Chu Nam Quang đặt tay lên vai cô, nhẹ nhàng vỗ vỗ: “Em đừng như , xảy chuyện như thế , cũng là điều em thấy.”
Trong lòng chút sợ hãi, may mắn là Mặc Mặc vẫn tìm .
Chung Văn Thanh giơ mu bàn tay lên lau nước mắt: “Hai ngày Mặc Mặc lạc, nghĩ bằng c.h.ế.t , sống chẳng chút tác dụng nào.”
Sắc mặt Chu Nam Quang trầm xuống: “Em xem em bậy , em ở trong cái nhà mới là nhà, nếu em xảy chuyện, nhà cũng tan , bọn nhỏ về nhà thể ở đây chứ?”
Chung Văn Thanh khó chịu một chút, cha gần đây vẫn luôn sống ở chỗ Nhị Ca của Chu Nam Quang, chủ yếu là bên đó mấy chiến hữu cũ của ông, mỗi ngày thể cùng đ.á.n.h thái cực quyền, câu cá tán gẫu.
Mà ở bên , ngay cả một bạn cũng , ông cụ cũng ở yên .
Chu Nam Quang gật đầu, an ủi Chung Văn Thanh: “Mặc Mặc trở về là chuyện , em cũng đừng suy nghĩ lung tung nữa, thấy sắc mặt em , ngày mai đưa em bệnh viện kiểm tra một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-757-luon-cam-thay-co-cho-nao-do-khong-dung.html.]
Chung Văn Thanh tự giễu một cái: “Cái thể của , bây giờ giống như tim đèn , còn dùng nữa . , hai đứa , gặp Trường Phong ?”
Nói đến Lục Trường Phong, Chu Nam Quang nhíu c.h.ặ.t mày, sắc mặt cũng lắm: “Trường Phong nó gặp chuyện may , đừng nhắc Trường Phong mặt Triều Dương.”
Chung Văn Thanh “a” một tiếng, nước mắt lập tức rơi xuống: “Sao thế ? Chuyện gì xảy ?”
Lại ôm một chút ảo tưởng: “Trường Phong giống như Loan Thành , vì nhiệm vụ vì cái gì khác?”
Chu Nam Quang lắc đầu: “Chúng đều tham gia tang lễ .”
Chung Văn Thanh che miệng, cố gắng nhịn để bật thành tiếng, áp lực một hồi lâu nhưng cuối cùng vẫn nhịn , ôm lấy Chu Nam Quang: “Triều Dương của , đau đớn đến mức nào chứ.”
Mắt Chu Nam Quang long lanh nước, đưa tay vỗ lưng Chung Văn Thanh. Khi tang lễ Lục Trường Phong diễn , Chu Triều Dương rơi một giọt nước mắt nào, nhưng tang lễ ngất .
Cô bé sốt cao vài ngày, đợi đến khi khỏi bệnh , thần sắc hình như hồi phục ít, đề cập tới Lục Trường Phong, còn thể với Tống Tu Ngôn.
Giống như quên mất Lục Trường Phong, cũng quên mất tang lễ đó.
Càng như , Chu Nam Quang càng đau lòng.
Chu Triều Dương dạo một vòng quanh sân, bếp xem Chu Hồng Vân và Trương A Dì đang nấu cơm, hì hì hỏi: “ và bố về , cô, dì, hôm nay món gì ngon cho chúng ăn đây? ăn mì trứng cà chua, mì của dì là ngon nhất thiên hạ.”
Trương A Dì : “Cô bé , chính là khéo dỗ khác vui, bất quá cô ăn mì trứng cà chua thì lẽ , mùa nào cà chua.”
Chu Triều Dương hắc hắc : “ còn quên mất chuyện , chỉ là đột nhiên thèm món đó thôi, ăn mì tương đen cũng , mì tương đen cô cũng là ngon nhất, thời gian ở bên ngoài cứ ăn mì tương đen cô .”
Chu Hồng Vân bật : “Được, chúng sẽ mì tương đen, hầm thêm một cái chân giò, con ngoài gặp Trường Phong .”
Cô thấy Chu Triều Dương vẫn vui vẻ, lạc quan như , liền nghĩ là chắc gặp , nếu sẽ vui vẻ như .
Chu Triều Dương gật đầu: “Vâng, gặp , vẫn khỏe. Ai nha cô, đói bụng , mau cơm .”
Chu Hồng Vân : “Được , con đừng thúc d.ụ.c nữa, chúng đây, con mau ngoài.”
Cô còn với dì giúp việc: “Dì xem, nhà thêm Triều Dương, thoáng cái cảm giác náo nhiệt hẳn lên.”
Thịnh An Ninh dẫn ba đứa trẻ bếp, nhưng thấy cuộc đối thoại giữa Chu Triều Dương và Chu Hồng Vân, trong lòng mơ hồ dự cảm , nếu Lục Trường Phong , Chu Triều Dương sẽ trả lời như .
Cô bé chắc chắn sẽ líu lo kể chuyện của Lục Trường Phong, bây giờ tránh đề cập tới, chứng tỏ Lục Trường Phong thật sự xảy chuyện.
--------------------