Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 756: ĐỨA BÉ XUẤT HIỆN TỪ HƯ KHÔNG
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:51:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chung Văn Thanh giục Chu Loan Thành ăn cơm. Nhân lúc bếp ăn, bà với Thịnh An Ninh và những khác: “Chuyện chúng đừng bàn luận nữa, thật giả , nhiều thành mê tín.”
Chu Hồng Vân để ý: “ cứ thấy là thật, nếu thì họ thể thấy ma mấy trong một ngày? Ban ngày ban mặt, ai cũng ma sợ mặt trời, mà chúng vẫn dám , chắc chắn là thể chịu nổi cách của họ.”
Chung Văn Thanh lắc đầu: “Dù nữa, chuyện đừng nhắc nữa. Mặc Mặc nhà chúng bình an trở về là . Hồng Vân, cháu ngoài cũng đừng chuyện với hàng xóm láng giềng.”
Chu Hồng Vân thấy Chung Văn Thanh nghiêm mặt, giọng điệu cũng nghiêm túc, vội vàng gật đầu: “Vâng, cháu chắc chắn sẽ lung tung.”
Chung Văn Thanh là phản đối mê tín, nhưng bà cứ cảm thấy chuyện liên quan một chút đến Mặc Mặc, và việc Mặc Mặc đột nhiên xuất hiện ở Bạch Vân Quan, nếu truyền ngoài, e rằng cuối cùng đồn Mặc Mặc thành tinh quái gì đó.
Thịnh Minh Viễn và Lâm Uyển Âm cũng cảm giác , đồng tình với lời Chung Văn Thanh: “Bây giờ Mặc Mặc bình an trở về, đây là điều vui vẻ nhất của một nhà chúng . Tối nay chúng cùng đến Hồng Hưng Lâu ăn cơm, ăn mừng một chút.”
Tất cả đều ý kiến, Chung Văn Thanh nhắc thêm một câu: “Nếu hỏi Mặc Mặc trở về bằng cách nào, thì cứ là Loan Thành tìm về.”
Miễn cho xuất hiện quá nhiều phiền phức cần thiết.
Bình tĩnh , Thịnh An Ninh cũng cảm thấy chuyện quá nhiều điểm kỳ lạ.
Buổi tối, ba đứa trẻ đều ngủ cùng cô, Mặc Mặc càng hiếm hoi tranh sủng, dính c.h.ặ.t lấy để ngủ.
Đợi ba đứa trẻ ngủ say, Thịnh An Ninh bật đèn đầu giường, khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Mặc, nhu thuận và an tĩnh, Chu Chu và An An.
Cô đưa tay sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Mặc, mềm mại, ấm áp và mịn màng. Đôi tai nhỏ của thằng bé vẫn đỏ bất thường, một màu đỏ đặc biệt tươi tắn, giống như hoa phượng nở rộ.
Thịnh An Ninh chút kỳ lạ, ban ngày tai Mặc Mặc đỏ như , đến tối càng ngày càng đỏ?
Nếu là nhéo một cái, cũng nên đỏ đến mức .
Cô đưa tay sờ lên tai nhỏ của thằng bé, nhiệt độ cao, nóng hầm hập.
Điều khiến Thịnh An Ninh chút căng thẳng, cô vội vàng sờ lên trán nhỏ của thằng bé, nhiệt độ ẩm ướt, là nhiệt độ bình thường.
Thịnh An Ninh thở phào một . Suốt cả đêm hôm đó, cô cứ ngủ tỉnh, thấy Mặc Mặc nhu thuận dựa lòng , hai đứa trẻ cũng ngủ say bên cạnh, cô mới yên tâm, tiếp tục ngủ.
Sáng sớm hôm mở mắt, Thịnh An Ninh thấy bên cạnh một ai, ba đứa trẻ đều thấy , cô vội vàng thức dậy quần áo ngoài, thấy ba tiểu gia hỏa đang bận rộn ở bồn hoa, cầm xẻng nhỏ lật tung khắp nơi.
Chu Hồng Vân ở một bên hỏi: “Tiểu tổ tông của cô, hai hôm cô gieo một chút hạt rau , các cháu phá hết .”
Ba đứa trẻ ăn ý, ngừng , tiếp tục hì hục lật đất.
Thịnh An Ninh cũng bọn nhỏ suốt ngày đang tìm bảo bối gì, nhưng thấy ba đứa trẻ đều ở đây, bình an khỏe mạnh, tâm tình cô .
Chu Hồng Vân thấy Thịnh An Ninh dậy, hỏi: “Bữa sáng sẵn sàng , hôm nay chị học ?”
Thịnh An Ninh , cô ở nhà chơi với bọn nhỏ một ngày: “ nghỉ ngơi thêm một ngày, ngày mai mới học.”
Chu Hồng Vân gật đầu: “Nên ở nhà nghỉ ngơi một ngày. Hai hôm nay chị nghỉ ngơi ăn uống gì mấy, mặt nhỏ gầy kìa. Hai ngày nghỉ ngơi cho . , hôm nay một phong thư của chị, gửi về nhà.”
Thịnh An Ninh nghĩ một chút, chắc là thư của nhà xuất bản. Để lộ phận là sinh viên, thư của nhà xuất bản luôn gửi về nhà, dự đoán là nhiệm vụ dịch thuật mới.
“Được, lát nữa qua xem.”
Đợi ba đứa trẻ chơi đủ , Thịnh An Ninh dẫn chúng rửa mặt rửa tay, đó ăn sáng.
Cô còn cố ý thử một chút, tai của Mặc Mặc vẫn đỏ ửng, chỉ là còn tươi tắn như tối qua, lúc màu nhạt nhiều, chỗ vành tai còn xanh tím, đó hẳn là vết tích do véo một cái để .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-756-dua-be-xuat-hien-tu-hu-khong.html.]
Nghĩ đến đây, Thịnh An Ninh tức tối thôi, véo Mặc Mặc bắt công an, cô thể xông công an đ.á.n.h cho đối phương một trận.
cơn tức thật sự nuốt trôi .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Mặc Mặc chú ý đến cảm xúc của , vươn tay nhỏ bé nắm lấy ngón tay : “Mẹ, đau, Mặc Mặc đau nữa.”
Vừa , bé dùng một tay khác gỡ gỡ cái tai nhỏ.
Thịnh An Ninh xoa xoa cái đầu nhỏ của Mặc Mặc: “Mặc Mặc của chúng ngoan thật, một lát nữa mua kẹo sữa cho các con ăn.”
An An kẹo ăn, lập tức xán gần: “An An cũng ngoan, An An cũng ăn kẹo.”
Thịnh An Ninh hỏi, xoa xoa cái đầu nhỏ của An An: “Tốt nhất, An An và Chu Chu của chúng đều ngoan, lát nữa đều ăn kẹo sữa.”
Chu Chu đang định đưa tay đ.á.n.h Mặc Mặc, lập tức rụt tay , khanh khách nhào lòng .
...
Bên Chu Loan Thành xảy một sự kiện nghiêm trọng, ông lão xem bói vẫn đang giam trong công an trộm , vốn dĩ hôm nay chuyển đến trại tạm giam, nhưng kết quả là tối hôm qua, ông lão xem bói thấy .
Phòng tạm giam tình nghi của công an ở một loạt nhà trệt phía , hơn nữa tường rào cao hai mét, mặt tường còn cắm nhiều mảnh thủy tinh vỡ.
Chính là như , ông lão xem bói thế nào mở còng tay, trèo tường chạy trốn.
Còn kinh động đến công an trực ban buổi tối.
Chu Loan Thành đầu tiên nổi giận lớn trong văn phòng, đó tiến hành truy nã ông lão xem bói.
Trình Chí Cương cảm thấy kỳ lạ: “Nói chúng trực ban sơ suất đại ý, nhưng trong sân chúng còn hai con ch.ó sói, tối qua cũng thấy ch.ó sói động tĩnh gì.”
Hai con ch.ó sói huấn luyện đặc biệt, việc truy đuổi và bắt giữ đều lợi hại.
Phàm là gió thổi cỏ lay, ch.ó sói là kinh động tiên mới đúng.
Chu Loan Thành nhíu mày, một lời .
Trình Chí Cương tiếp tục : “Sáng hôm nay, lúc chúng đến, hai con ch.ó sói hành động bình thường, tinh thần bình thường, cho nên tồn tại tình huống hạ t.h.u.ố.c.”
Chu Loan Thành khẽ động mày: “Trước đó hai con ch.ó sói là ai đang ?”
Trình Chí Cương chút chắc chắn, Chu Loan Thành đang hoài nghi là quen thuộc với ch.ó sói giúp gây án, cho nên ch.ó sói mới lên tiếng.
Do dự một chút: “Chắc sẽ chứ?”
Chu Loan Thành mặt sắt: “Đi thăm dò, thăm dò tới cùng!”
...
Thịnh An Ninh còn ông lão xem bói trốn thoát, ăn sáng xong mới thư, thư còn xong, thì thấy trong sân một trận náo nhiệt, đó là giọng quen thuộc gọi: “Mẹ, con trở về !”
Lại sang Chu Hồng Vân vui vẻ gọi: “Cô, con trở về .”
Chu Hồng Vân ai nha ai nha gọi: “Ôi chao, Triều Dương của chúng trở về , mau xem.”
--------------------