Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 755: Cảnh tượng từng có lúc hỗn loạn

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:51:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chung Văn Thanh đau lòng cho Mặc Mặc xong, hỏi Thịnh An Ninh: “Mặc Mặc tìm thấy , Loan Thành về ? Kẻ bắt cóc Mặc Mặc bắt ?”

 

Thịnh An Ninh đưa Mặc Mặc về, cả nhà chỉ lo vui mừng vì đứa bé trở về, kịp hỏi Mặc Mặc về bằng cách nào.

 

Giờ mới nhớ hỏi tại là Thịnh An Ninh đưa Mặc Mặc về.

 

Mộ Tiểu Vãn thấy bộ sự chú ý của Thịnh An Ninh đều dồn đôi tai nhỏ đỏ ửng của Mặc Mặc, vội vàng giúp trả lời: “Lúc chúng đến Bạch Vân Quan, mấy cái giỏ tre ở cổng, Mặc Mặc lúc đó đang trốn bên trong.”

 

Tất cả đều kinh ngạc, Mặc Mặc trốn bên trong?

 

“Có là ai đó giấu Mặc Mặc trong giỏ tre ? Nếu Mặc Mặc ở đó?”

 

Chung Văn Thanh càng nghĩ càng thấy sợ hãi, nếu Thịnh An Ninh phát hiện , chẳng bỏ lỡ thời cơ tìm Mặc Mặc , đầu tìm ?

 

Lâm Uyển Âm cũng cảm thấy kỳ lạ, lau nước mắt: “Không Loan Thành tìm thấy ? Mặc Mặc ở trong giỏ tre?”

 

Điều thật sự quá thể tưởng .

 

Mộ Tiểu Vãn cũng nghĩ , tìm một cái cớ thích hợp nhất: “Có lẽ là bọn buôn giấu đứa bé ở đó , đó hẹn thời gian với mua, giao dịch xong xuôi, để mua đến bế đứa bé ?”

 

Ngoài cách giải thích , cô cũng nghĩ lý do nào hơn để giải thích tại Mặc Mặc xuất hiện trong giỏ tre.

 

Lời giải thích , những khác cũng miễn cưỡng chấp nhận.

 

Sau khi cảm xúc bình tĩnh , Chung Văn Thanh gọi dì giúp việc mua thịt đồ ăn ngon, cháu ngoan của bà ở bên ngoài hai ngày chắc chắn ăn , còn ngược đãi, những kẻ mất hết thiên lương đó cho nó ăn đồ ngon ?

 

Sợ dì giúp việc mua thiếu, bà nghĩ nghĩ: “Dì mua thêm một con gà, hai con cá, còn sườn thì hai cân, giờ mua còn sườn ngon , dì cứ xem mua cho . Phải mua nhiều .”

 

Dì giúp việc gật đầu, xách giỏ rau vội vàng cửa.

 

Chung Văn Thanh Mặc Mặc, nước mắt lòa xòa, thấy Mặc Mặc tựa lòng Thịnh An Ninh, toe toét cái miệng nhỏ nhắn An An đang lắc con vịt nhỏ mặt .

 

Ngay cả Chu Chu, đứa vẫn luôn bắt nạt , cũng cầm một miếng bánh quy đến, ha hả đưa cho .

 

Mặc Mặc vui, nhận lấy bánh quy của Chu Chu, c.ắ.n một miếng, Chu Chu cong mắt khanh khách.

 

Ba đứa nhỏ hiểu thành một nắm, Mặc Mặc sờ một chút tai nhỏ của , Chu Chu và An An cũng học theo sờ một chút, tiếp tục khanh khách.

 

Hoàn bóng ma nào khi mất tích.

 

Ngược , lớn thì vui buồn.

 

Buổi trưa, dì giúp việc hầm sườn và súp gà, Thịnh An Ninh cho Mặc Mặc một cái đùi gà, cho Đa Đa một cái đùi gà, An An và Chu Chu mỗi đứa chia một cái cánh gà.

 

Bốn đứa trẻ vui vẻ ăn cơm.

 

Chung Văn Thanh cũng khẩu vị , uống một chén súp gà, còn ăn một chén mì.

 

...

 

Trên đường Chu Loan Thành trở về từ thôn Môn Câu, tâm trạng vẫn luôn nặng nề, vốn tưởng thể tìm thấy Mặc Mặc, kết quả chậm một bước, nếu họ thể đến sớm hơn một giờ, cũng thể tìm thấy Mặc Mặc.

 

Bây giờ Mặc Mặc lạc, dấu chân đường quá nhiều, cố gắng tìm dấu chân thuộc về Mặc Mặc từ những dấu chân đó, kết quả cũng là thất vọng.

 

Chu Loan Thành mệt mỏi tựa lưng ghế, nhắm mắt đang suy nghĩ Mặc Mặc thể ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-755-canh-tuong-tung-co-luc-hon-loan.html.]

Trình Chí Cương lái xe, phản ứng của Chu Loan Thành, từng thấy Chu Loan Thành như thế , toát sự chán nản và suy sụp, cùng với áp suất thấp của sự buồn bã.

 

Chu Loan Thành , lúc nào cũng ôn hòa vội vàng, gặp án khó cũng bình tĩnh, thể đặc biệt tĩnh táo nhanh cung cấp ý nghĩ mới.

 

Nghĩ nghĩ vẫn an ủi Chu Loan Thành: “Sếp, đừng quá đau lòng, nghĩ chuyện chắc chắn vẫn chuyển biến, chúng với công an bên đó , hai ngày tiếp tục gia tăng tìm kiếm, nếu khác nhặt , lẽ còn báo án.”

 

Chu Loan Thành lên tiếng, mãi cho đến khi xuống xe ở cửa nhà, cánh cổng lớn đóng c.h.ặ.t, chút rụt rè, dám đẩy cửa bước .

 

Anh sợ thấy ánh mắt mong chờ của Chung Văn Thanh, càng sợ thấy ánh mắt sáng lên tối sầm xuống của Thịnh An Ninh.

 

Vốn ít hút t.h.u.ố.c, hút hết một điếu ở cửa mới đẩy cửa bước .

 

Trong sân tĩnh lặng, trong nhà bóng lay động, còn đang chuyện khe khẽ.

 

Mặc dù rõ đang gì, nhưng thể cảm nhận , giọng điệu của thoải mái và vui vẻ.

 

Chu Loan Thành sửng sốt một chút, áp suất khí trong nhà hai ngày nay vẫn luôn thấp và nặng nề, giờ phút đổi, xảy chuyện gì ?

 

Anh bước tới, chuẩn đẩy cửa thì thấy Chung Văn Thanh : “Mặc Mặc nhà chúng hôm nay giỏi nhất, ăn hết một chén lớn cơm đấy.”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Lòng Chu Loan Thành khẽ động, tay đẩy cửa cũng run, đẩy cửa thì thấy bốn đứa nhỏ đang cưỡi ngựa gỗ nhỏ mặt đất, đẩy xe nhi đồng, vui vẻ nô đùa.

 

Chu Loan Thành còn t.ử tế đếm đếm , xác định đúng là bốn đứa trẻ, ánh mắt rơi xuống Mặc Mặc đang cưỡi ngựa gỗ nhỏ lắc lư, chút thể tin : “Mặc Mặc?”

 

Mộ Tiểu Vãn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Chu Loan Thành, tới bên cạnh , : “Mặc Mặc chúng tìm thấy sáng sớm, buổi trưa còn ăn nhiều nữa.”

 

Chu Loan Thành kinh ngạc: “Tìm thấy ở ?”

 

từ thôn Môn Câu đến đây cũng mấy chục cây , trừ phi quen Mặc Mặc, nhặt Mặc Mặc đưa về.

 

Mộ Tiểu Vãn kể một quá trình tìm thấy Mặc Mặc, Chu Loan Thành càng cảm thấy thể tưởng , đặc biệt là về mặt thời gian, thời điểm Thịnh An Ninh phát hiện Mặc Mặc, đúng lúc đến thôn Môn Câu lâu.

 

Trong thời gian ngắn như , Mặc Mặc đến thành phố bằng cách nào? Lại còn đến cửa Bạch Vân Quan?

 

Những điều nghĩ , cũng thể hiện , đứa nhỏ bình an trở về, một nhà vui vẻ như , cũng thể hỏng hứng thú, một tảng đá trong lòng cũng coi như rơi xuống đất, tới ôm Mặc Mặc lên, nhấc bổng lên mấy cái, : “Mặc Mặc nhà chúng về , gì thì với chú, chú mua cho Mặc Mặc.”

 

Mặc Mặc toe toét cái miệng nhỏ nhắn , giãy giụa xuống, đát đát chạy đến mặt Thịnh An Ninh, duỗi cánh tay nhỏ bé ôm c.h.ặ.t lấy , dùng hành động biểu thị, nó chỉ cần .

 

Tâm tình Chung Văn Thanh lúc , cảm giác tinh thần cũng hơn nhiều, Chu Loan Thành: “Anh còn ăn cơm đúng ? Trong bếp còn cơm canh đấy, thôn Môn Câu bên , bắt bế Mặc Mặc ?”

 

Bà vẫn còn quan tâm đến chuyện bế Mặc Mặc ngược đãi Mặc Mặc.

 

Chu Loan Thành xuống, kể t.ử tế những gì thấy ở thôn Môn Câu, bao gồm cả việc Lưu Thúy Hà gặp quỷ.

 

Chu Hồng Vân xong thì cảm thấy hả hê: “Đáng đời, đáng đời cô gặp quỷ, chuyện mất hết thiên lương như , quỷ bóp c.h.ế.t cô ?”

 

Chung Văn Thanh chỉ cảm thấy kỳ quái: “Thật sự quỷ ?”

 

Chu Loan Thành cũng rõ ràng lắm, tín ngưỡng của khiến tin những điều , nhưng biểu hiện của Cát lão thái và Lưu Thúy Hà khiến thể hoài nghi.

 

Thịnh An Ninh xong, chỉ nhíu c.h.ặ.t mày, luôn cảm thấy chỗ nào đó kỳ lạ.

 

Mộ Tiểu Vãn cũng cảm thấy hả hê: “ thấy con quỷ là quỷ , thấy bọn họ chuyện !”

 

--------------------

 

 

Loading...