Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 748: Anh nhìn ra ngoài cửa sổ kìa

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:50:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Những que diêm Cát Quân chà xát đó đều bình thường, bất kỳ dị thường nào, chà hết hộp diêm cuối cùng cũng thấy ngọn lửa lớn như nữa.

 

Lưu Thúy Hà đau lòng vì lãng phí diêm, lầm bầm: “Có vì que diêm chà lúc nãy đầu to hơn ? Nên uy lực lớn hơn? Anh xem, đang yên đang lành, lãng phí nhiều diêm như gì?”

 

Cát Quân trợn mắt: “Lão t.ử thích.”

 

Cơn đau mặt khiến tính cách cũng trở nên nóng nảy, còn chút kiên nhẫn nào.

 

Lưu Thúy Hà cũng tranh cãi với , mặc kệ Cát Quân lên cơn thần kinh, cô tiếp tục cơm.

 

Cát Quân lấy gương, soi gương lầm bầm c.h.ử.i rủa, đầu , thấy Mặc Mặc đang tròn mắt , chút kiên nhẫn: “Nhìn lão t.ử gì?”

 

Lưu Thúy Hà sợ Cát Quân tâm tình , trút giận lên Mặc Mặc, vội vàng gọi: “Mặt đau thì về phòng , hung dữ với con gì? Anh cam tâm cả đời ở xưởng ? Không , đứa nhỏ là phúc tinh mà.”

 

Cát Quân bây giờ mặt đang đau, đối với chuyện phúc tinh cũng chút nghi ngờ, hừ lạnh một tiếng: “Ai .”

 

vẫn dậy ngoài, định về phòng một hồi, cảm giác mát lạnh kích thích của kem đ.á.n.h răng qua, lúc cơn đau nhói tim trào , đau đến mức chỉ phát hỏa, chi bằng về phòng thì hơn.

 

Anh , Lưu Thúy Hà thấy lửa trong bếp cháy mạnh, vội vàng cán mì.

 

Đang cán mì thì vạt áo kéo kéo, cô dừng , Mặc Mặc đến mặt cô từ lúc nào, ngẩng mặt lên an tĩnh cô.

 

Lưu Thúy Hà cảm thấy đứa nhỏ tìm là một điềm báo : “Đại Tráng đói bụng ? Mẹ sẽ cán mì xong nhanh, đó hấp trứng gà cho con, ?”

 

Mặc Mặc cô, đột nhiên , giơ cánh tay khác lên chỉ ngoài cửa sổ, im lặng hiệu cho Lưu Thúy Hà .

 

Lưu Thúy Hà theo bản năng đầu , cả như đóng đinh, thể động đậy.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Ngoài cửa sổ một mặc quần áo trắng, tóc xõa dài đến eo, lúc thì thể rõ mặt, nhưng sắc mặt xanh trắng như quỷ, hai mắt thẳng trong, nhưng chỉ tròng trắng mà tròng đen.

 

Tiếng thét ch.ói tai của Lưu Thúy Hà nghẹn trong cổ họng thể phát , mắt tối sầm suýt nữa thì ngã xuống.

 

Hoãn một hồi, cô cũng dám ngoài cửa sổ, ôm Mặc Mặc chạy ngoài.

 

Chạy đến giữa sân, cảm nhận nhiệt độ của mặt trời, cô mới dám mở mắt bốn bề, cái sân yên ắng vẫn là bộ dạng ban đầu, cũng thấy mặc đồ trắng lúc nãy .

 

Lưu Thúy Hà ôm Mặc Mặc vội vàng nhà, với Cát Quân đang giường: “ thấy , thật sự ma.”

 

Nói xong chân mềm nhũn, trực tiếp đất, Mặc Mặc cũng ngã sang một bên.

 

Lòng bàn tay Mặc Mặc cọ mặt đất một chút, đau nhưng vẫn lên tiếng, cuộn dậy, hai bàn tay nhỏ bé lau lau , cố gắng chớp mắt cho nước mắt chảy .

 

Nó nhớ quá.

 

Cát Quân vốn dĩ đau đến mức phiền lòng, còn mắng Lưu Thúy Hà vài câu, suốt ngày việc gì dọa , thế giới ma.

 

bộ dạng của Lưu Thúy Hà, cùng với sắc mặt trắng bệch của cô, vội vàng dậy khỏi giường: “Cô thật sự thấy ?”

 

Lưu Thúy Hà liên tục gật đầu, lúc mở miệng răng vẫn đang đ.á.n.h , cảm giác như mỗi chữ đều chui từ kẽ răng: “Thật, một tóc dài mặc đồ trắng, tròng đen, đáng sợ chằm chằm trong nhà.”

 

Cát Quân nhíu mày: “Sao ma ?”

 

Bị Lưu Thúy Hà cho chút nhát gan, nhưng vẫn cố gắng dậy: “ xem, rốt cuộc là chuyện gì, tin thế giới thật sự ma ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-748-anh-nhin-ra-ngoai-cua-so-kia.html.]

 

Cát Quân lê dép cửa, Lưu Thúy Hà cũng dám ở trong nhà, cố gắng dậy, phát hiện chân mềm nhũn căn bản vững , kịp quản Mặc Mặc đang đất, dịch đến bên giường đặt m.ô.n.g xuống, mắt dám lung tung, sợ ở đó xuất hiện cái gì đó.

 

Cát Quân lấy hết can đảm một vòng bên ngoài, xem xét cả nhà bếp lẫn phòng củi một lượt, phát hiện gì cả, mới trở về phòng: “Không gì hết, chắc là em hoa mắt .”

 

Lưu Thúy Hà lắc đầu: “Không thể nào, đầu hoa mắt thì thôi, thứ hai vẫn thế ? Cái sân chắc chắn thứ sạch sẽ, Cát Quân, đừng nữa, để ở nhà một sợ lắm.”

 

Cát Quân đồng ý việc nghỉ , trong công việc vẫn tận tâm: “Chiều nay trong xưởng chỉ là sư phụ, . Em cũng đừng tự hù dọa nữa.”

 

Lưu Thúy Hà sống c.h.ế.t chịu ở nhà một : “Không , dám ở nhà, thế sẽ dọa c.h.ế.t mất, nếu thật sự xảy nữa, chắc chắn sẽ dọa c.h.ế.t.”

 

Bây giờ nghĩ những gì thấy, cô kìm run rẩy khắp .

 

Cát Quân thấy sắc mặt Lưu Thúy Hà trắng bệch, đúng là dọa sợ thật, trong lòng càng thêm bực bội: “Vậy em xem ? Hay là em sang bên ?”

 

Lưu Thúy Hà định gật đầu, thấy Mặc Mặc vẫn đang đất: “Đứa nhỏ thì ? thể ôm đứa nhỏ ngoài, để thấy thì ?”

 

Cát Quân nghĩ , bên ở khu đại viện lớn, vài hộ gia đình ở chung một sân, nếu đưa đứa nhỏ qua đó, thật sự quá phô trương.

 

gọi qua, sẽ với bà một tiếng.”

 

Chuyện nhận nuôi đứa nhỏ vẫn với bà cụ, nhưng bà cụ chắc chắn sẽ đồng ý, dù thì bọn họ cũng thể sinh con nữa.

 

Lưu Thúy Hà nghĩ chỉ thể : “Vậy mau , bảo nhanh lên, đến lúc đó sẽ đợi ở trong sân, còn nữa, với là đứa nhỏ chúng nhặt .”

 

Cát Quân xua tay kiên nhẫn: “Được , thế nào. Thôi, cũng ăn cơm nữa, ngay bây giờ, lát nữa luôn.”

 

Một phen giày vò, còn tâm trạng mà ăn cơm.

 

Lưu Thúy Hà cũng tâm trạng nấu cơm, chủ yếu là vì cô ám ảnh với nhà bếp, thấy Cát Quân quần áo lao động chuẩn cửa, cô cũng lấy hai miếng bánh gà từ trong hộp , ôm Mặc Mặc sân.

 

Nhét bánh gà cho Mặc Mặc ăn cơm, cô ôm đứa nhỏ ở nơi ánh nắng, chờ chồng đến.

 

cảm thấy nơi nào ánh nắng chiếu tới, ma quỷ sẽ dám .

 

Mặc Mặc ngoan ngoãn nhận lấy bánh gà, c.ắ.n từng miếng nhỏ ăn, , bất kể lúc nào cũng ăn no.

 

Cậu bé lời, như chắc chắn sẽ nhanh ch.óng gặp thôi.

 

Cát Quân về nhà với Cát lão thái chuyện nhận nuôi đứa nhỏ, là đứa nhỏ nhặt ở ven đường.

 

Cát lão thái nhặt một đứa con trai, cũng vui vẻ gì, mắng con trai vài câu, cũng thể sinh, tại nhặt một đứa nhỏ từ bên ngoài về.

 

Tự sinh một đứa, bao.

 

Mắng xong con trai là đồ đầu óc ngu si, dây dưa với cái loại đẻ trứng siêng mà chiếm ổ thì siêng, nuôi con của khác, tiền đồ gì chứ?

 

Cát Quân cứ như một cái thùng rỗng, mặc cho bà mắng, mắng xong phóng xe vụt .

 

Cát lão thái tức giận , nhưng đứa nhỏ ôm về , bà tò mò đứa nhỏ trông như thế nào, vội vàng cửa đến nhà con trai.

 

--------------------

 

 

Loading...