Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 746: Khoanh vùng kẻ tình nghi
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:50:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người đàn ông cau mày Mặc Mặc, bé trông vẫn lanh lợi, thể là một đứa ngốc ?
Hơn nữa, đưa đứa bé cho cũng , trẻ con ba tuổi dễ nuôi, ban đầu chúng sẽ lóc đòi , mấy ngày đầu chỉ cần dỗ dành t.ử tế, bao lâu đứa trẻ lớn như sẽ quên mất cha ruột. Thời gian dài hơn, chút ký ức cũng còn, chúng sẽ coi nơi là nhà.
Kết quả, đứa bé từ khi bế về từng một , bảo ăn thì ăn, mệt thì tựa một bên ngủ, duy nhất là cho khác đến gần, mặc kệ bọn họ dỗ dành thế nào, nó căn bản thèm để ý.
Người phụ nữ gần Mặc Mặc một chút, dỗ dành: “Sau con tên là Đại Tráng, dì là con, Lưu Thúy Hà, đây là bố con, Cát Quân, đây, đến chỗ nào.”
Mặc Mặc mím cái miệng nhỏ nhắn, đầy cảnh giác Lưu Thúy Hà, c.h.ế.t sống lên tiếng.
Cát Quân chút nghi ngờ, sờ cằm Mặc Mặc, ánh mắt dần tối sầm xuống: “Cô xem, đứa trẻ chúng vất vả lắm mới mang về, sẽ là một đứa câm ngốc chứ?”
Lưu Thúy Hà cũng chắc chắn, đưa tay lắc lắc mắt Mặc Mặc, thấy Mặc Mặc phản ứng, đưa tay đến gần hơn một chút, lòng bàn tay gần như sắp chạm hàng mi của Mặc Mặc.
Mặc Mặc lúc mới phản ứng, chớp chớp mắt, cúi đầu bọn họ.
Lòng Cát Quân càng thêm lạnh, tuy con, nhưng đây nào phản ứng của một đứa trẻ bình thường? Anh đưa tay , nhéo một cái thật mạnh đùi Mặc Mặc.
Nhéo một vòng mạnh.
Anh tin đứa trẻ đau, đau mà .
Mặc Mặc đau đến mức hàng mi run rẩy, răng nhỏ c.ắ.n c.h.ặ.t môi , nước mắt đảo quanh hốc mắt, nhưng vẫn thành tiếng.
Cát Quân thấy nó nhịn như , kích thích tâm lý biến thái của : “Không ngờ nha, tiểu t.ử cũng khá khí phách, như mà cũng nhịn ?”
Nói , đưa tay nhéo tai Mặc Mặc, cũng dùng sức nhéo một vòng, vành tai nhỏ trắng nõn của Mặc Mặc lập tức đỏ lên, nhưng vẫn kiên cường chịu đựng .
Lưu Thúy Hà đành lòng, đưa tay đập cánh tay đàn ông: “Ai nha, gì , đáng giá ? Nó vẫn là trẻ con, xuống tay chừng mực, lỡ hỏng nó thì . Anh xem đứa bé lớn lên như , chắc là ngốc , nuôi thêm vài ngày nữa, nếu vẫn vấn đề, chúng nghĩ cách.”
“Chúng con, thật vất vả mới một đứa con trai, cứ nuôi vài ngày xem .”
Cát Quân lúc mới buông tay, chỉ là ánh mắt Mặc Mặc thêm vài phần ghét bỏ: “Nếu thật sự là câm ngốc, mau ch.óng tống .”
Tai Mặc Mặc đau, nhưng nó vẫn bướng bỉnh chịu , dùng tay nhỏ bé cố gắng xoa xoa tai.
Lưu Thúy Hà vành tai đỏ ửng của đứa trẻ, cũng cảm thấy đau lòng, đưa tay giúp Mặc Mặc xoa xoa, Mặc Mặc từ chối, vì quá đau.
Lưu Thúy Hà còn khá vui vẻ, đứa trẻ cuối cùng cũng chịu để chạm , còn mừng rỡ với đàn ông: “Anh xem, đứa bé ngốc, nó còn đau nên mới để xoa xoa. Em thấy cũng là câm, thể là vẫn thích nghi. Hai ngày nay chúng kiên nhẫn dỗ dành, đứa trẻ nhỏ như , đang lúc sữa là , dỗ dành chắc chắn sẽ thôi.”
Cát Quân liếc Mặc Mặc vẫn lên tiếng, hừ một tiếng ngoài.
Lưu Thúy Hà Mặc Mặc, nhẹ nhàng xoa tai cho nó, cô vẫn thích bé xinh xắn .
Cô và Cát Quân kết hôn bảy tám năm , đây hai đứa con gái đều c.h.ế.t non, đó m.a.n.g t.h.a.i nữa.
Mẹ chồng cô cháu trai, chỉ một bóng gió xa gần với Lưu Thúy Hà, thể sinh con thì đừng chiếm chỗ, con gà mái đẻ trứng giữ gì.
Thậm chí còn công tác tư tưởng cho con trai, nhân lúc Lưu Thúy Hà ở nhà máy, dẫn Cát Quân xem mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-746-khoanh-vung-ke-tinh-nghi.html.]
Cát Quân nghĩ gì, Lưu Thúy Hà , nhưng đồng ý xem mắt, trong lòng chắc chắn cũng chê bai cô thể sinh con .
Cô chuyện đó thì thất hồn lạc phách phố, gặp một xem bói, đó cô mệnh con trai, còn nhiều chuyện, thậm chí cả hai cô con gái c.h.ế.t non của cô.
Rõ ràng là xa lạ, nhưng thể đúng hết tình hình gia đình cô thoáng cái, khiến Lưu Thúy Hà tin tưởng nghi ngờ.
Sau , ông thầy bói gặp mặt hai vợ chồng họ một , khi gặp mặt xem cho Cát Quân một quẻ, vận thế , nhiều cơ hội trong công việc đều khác vô cớ cướp mất.
Điểm , ông thầy bói cũng đúng, Cát Quân ở nhà máy phụ tùng ô tô, rõ ràng kỹ thuật , nhưng mỗi thăng chức đều .
Ngay cả đồ do dẫn dắt cũng thăng chức, vẫn đang sửa máy tiện trong xưởng.
Ban đầu tưởng là khác cửa , hoặc mời khách tặng quà, phát hiện, thể nào mỗi đều tặng quà, giống như đồ Tiểu Mao của , thành phần còn bằng , nhà nghèo đến nỗi ngay cả một chiếc xe đạp cũng , lấy gì mà tặng quà?
Hơn nữa, khi Tiểu Mao thăng chức, ngay cả chính cũng dám tin, vài ngày đều thấp thỏm bất an giải thích với Cát Quân, cũng tại để tổ trưởng.
Nếu Cát Quân đắc tội trong nhà máy, đó cũng khả năng, đừng thấy Cát Quân trông cao lớn uy mãnh, kỳ thật trong nhà máy là một , cũng bao giờ xảy xung đột với ai.
Công việc lãnh đạo an bài, càng là dốc hết sức lực thành, phục tùng tuyệt đối đầu, chính là một như , nhiều năm như thế, vẫn đang công nhân bình thường, ngay cả một danh hiệu tiên tiến cũng bình chọn.
Cuối cùng chỉ thể dùng mệnh để tổng kết.
Ông thầy bói về quá khứ của Cát Quân, thể là một chữ sai, đó là thể giúp Cát Quân đổi vận, chính là nuôi một đứa nhỏ thể vượng bản .
Cát Quân và Lưu Thúy Hà tin tưởng nghi ngờ lời của ông thầy bói, cuối cùng đưa cho ông lão một ngàn tệ, ôm về một đứa nhỏ.
Một ngàn tệ cũng là một tiền nhỏ, Cát Quân và Lưu Thúy Hà mượn lâu mới mượn .
Mấy năm gần đây cũng đều tiết kiệm chi tiêu để trả nợ.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Lưu Thúy Hà xoa tai Mặc Mặc, nghĩ đến quá trình đứa nhỏ đến, nhịn than thở một tiếng: “Con mà coi chúng là bố ruột, chúng nhất định sẽ đối xử với con, vì con, chúng mang một nợ. Đợi ở đây quen thuộc hai ngày, chúng đưa con về quê , đợi hai năm nữa sẽ đón con trở về.”
Đứa nhỏ lai lịch bất minh, đột nhiên nuôi ở nhà, nhất định sẽ khác nghi ngờ, bằng đưa đến quê nhà để bố cô nuôi hai năm, đến lúc đó đón trở về, cứ là nhận nuôi con của quê.
Mặc Mặc nháy mắt Lưu Thúy Hà, đột nhiên đưa tay kéo kéo ống tay áo của cô, ngón tay nhỏ chỉ cửa sổ, bảo Lưu Thúy Hà .
Lưu Thúy Hà đầu, liền thấy một ngoài cửa sổ, một bạch y, khuôn mặt chút mơ hồ rõ ràng, đợi cô kỹ, đó đột nhiên thấy.
Thật sự chính là nháy mắt biến mất.
Lưu Thúy Hà sợ đến thét ch.ói tai một tiếng, ban ngày ban mặt còn thấy quỷ thế ?
Nghi ngờ hoa mắt, thấy bên ngoài trời quang mây tạnh, thể quỷ?
Thế là lấy hết can đảm xuống giường, đến bên cửa sổ, nhắm nhắm mắt một cái, ngoài, trong sân gì cả, nhưng thật Cát Quân đang xổm cửa nhà bếp sửa xe đạp...
--------------------