Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 741: MỘT BA VỊ BÌNH, MỘT BA LẠI KHỞI
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:50:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm, khi Thịnh An Ninh học, Chu Hồng Vân trông ba đứa trẻ ăn cơm, dẫn bọn nhỏ rửa mặt.
Dì giúp việc mua thức ăn, Chung Văn Thanh sáng sớm dậy ch.óng mặt, ghế sofa động đậy.
Chỉ trong thời gian ngắn đó, Chu Hồng Vân dẫn Chu Chu và An An trở về, nhưng thấy Mặc Mặc .
Chu Hồng Vân thấy trong nhà cũng Mặc Mặc, vội vàng hỏi Chung Văn Thanh: “Chị dâu, chị thấy Mặc Mặc ?”
Chung Văn Thanh lập tức thẳng : “Mặc Mặc cùng em ngoài rửa mặt ?”
Chu Hồng Vân hoảng hốt vội vàng hô hai tiếng: “Mặc Mặc, Mặc Mặc?”
Rồi với Chung Văn Thanh: “Lúc rửa mặt, An An nhà vệ sinh, dẫn con bé nhà vệ sinh, Chu Chu cũng theo, Mặc Mặc thì đang xổm bên bồn nước, đợi chúng từ nhà vệ sinh , thì thấy Mặc Mặc , còn tưởng nó về phòng chứ.”
Nói xong, cô hậu viện tìm một vòng, mỗi phòng đều tìm một , tìm gọi Mặc Mặc.
Ban đầu Chung Văn Thanh còn nghĩ Mặc Mặc thể căn phòng nào đó, dù trong ba đứa trẻ, đứa lời và an tĩnh nhất cũng là Mặc Mặc, sẽ chạy ngoài.
Cô cũng tìm khắp ngóc ngách ở tiền viện một , đợi tìm xong, phát hiện Mặc Mặc, hai triệt để luống cuống.
Đầu óc Chu Hồng Vân thể suy nghĩ nữa, giọng nghẹn ngào: “Giờ đây? Chị dâu, chị ở nhà trông Chu Chu và An An, trong hẻm xem .”
Cô cuống quýt hướng phía ngoài chạy , trong cả con hẻm như phát điên, hô tên Mặc Mặc.
Gặp ai cô cũng hỏi thấy Mặc Mặc .
Sáng sớm, khi những , học hết, trong hẻm nhiều lắm, cũng ai thấy Mặc Mặc.
Chu Hồng Vân chạy trở về, đến cửa lớn thì chân mềm nhũn đất.
Chung Văn Thanh một tay dắt một đứa trẻ, thấy Chu Hồng Vân đất, lòng thắt c.h.ặ.t , nhưng lúc cô cũng tĩnh táo : “Hồng Vân, em nhanh tìm Loan Thành, tìm Loan Thành, với nó Mặc Mặc mất tích , bảo nó mau ch.óng trở về một chuyến.”
Chu Hồng Vân vội vàng từ đất bò dậy, lau một cái nước mắt, vội vã tìm Chu Loan Thành.
Chung Văn Thanh vẫn từ bỏ ý định, dắt Chu Chu và An An, từng nhà hỏi, thấy Mặc Mặc .
Tuy rằng bọn họ mới chuyển đến lâu, nhưng hàng xóm xung quanh đều nhà hàng xóm mới đến ba đứa sinh ba, lúc mất một đứa trẻ, những nhiệt tâm cũng cùng tìm.
Họ còn an ủi Chung Văn Thanh: “Chị, chị đừng quá lo lắng, trong hẻm chúng cũng kẻ buôn , nhiều năm như từng mất đứa trẻ nào, thể là do ham chơi chui góc nào đó .”
“ , chị đừng vội, chúng nhất định sẽ tìm thôi.”
Chung Văn Thanh thể lo lắng, tâm hoả đều theo đó bốc lên, trong nháy mắt nổi đầy mụn nước ở miệng, hai tay nắm c.h.ặ.t An An và Chu Chu, sợ hai đứa trẻ cũng chạy mất.
An An và Chu Chu lúc cũng ý thức trai thấy , ngoan ngoãn theo sát bên cạnh Chung Văn Thanh.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Hàng xóm cùng Chung Văn Thanh lật tìm khắp con hẻm, tìm cả hai con hẻm gần đó, ai thấy Mặc Mặc.
Người quét dọn ở đầu hẻm khẳng định với Chung Văn Thanh: “Bà chị, từ hơn năm giờ ở đây quét đường , cái thời gian bà đứa trẻ mất, ngay ở đầu hẻm , thấy đứa trẻ nhà bà. Đứa trẻ nhà bà nhận , ba tiểu oa nhi xinh .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-741-mot-ba-vi-binh-mot-ba-lai-khoi.html.]
Chung Văn Thanh an ủi chút nào, trong lòng ngược càng thêm sợ hãi.
Chu Loan Thành và Chu Hồng Vân trở về cũng nhanh, Mặc Mặc mất tích, Chu Loan Thành bỏ công việc trong tay, vội vàng cùng Chu Hồng Vân trở về.
Ở đầu hẻm, gặp Chung Văn Thanh đang một đám hàng xóm vây quanh tìm đứa trẻ.
Chung Văn Thanh trong nháy mắt thấy Chu Loan Thành, như thấy tâm phúc, nước mắt vẫn luôn kìm nén kiểm soát rơi xuống: “Loan Thành, Mặc Mặc mất tích , chúng tìm khắp nơi , cũng thấy Mặc Mặc.”
Chu Loan Thành hai đứa trẻ đang dựa bên chân Chung Văn Thanh, sợ hãi chúng sợ, vội vàng ôm mỗi đứa một tay: “Không , chúng về , , đợi chúng về tiếp, Mặc Mặc chắc chắn sẽ .”
Tuy như , nhưng trong lòng chẳng chút chắc chắn nào. Nghe Chu Hồng Vân Mặc Mặc lạc ngay trong nhà, nếu là Chu Chu, còn nghi ngờ là nó tự chạy ngoài, nhưng Mặc Mặc, đứa bé căn bản thể tự chạy ngoài. Hơn nữa lúc đó cửa lớn đang đóng, với sức của Mặc Mặc, thể đẩy cửa .
Chu Loan Thành ôm hai đứa trẻ, Chu Hồng Vân và Chung Văn Thanh dìu , cùng về nhà. Những hàng xóm nhiệt tình cũng theo, còn với Chu Loan Thành: “Có cần giúp đỡ gì cứ việc với chúng .”
Mọi nhao nhao gật đầu: “ đúng đúng, cần gì cứ với chúng . Hay là đưa cho chúng vài tấm ảnh của Mặc Mặc, chúng đường cái tìm, đối với bọn buôn , tuyệt đối thể nương tay .”
Chu Loan Thành cảm ơn , bước cửa lớn. Chu Hồng Vân mắt đỏ hoe, chỉ nơi Mặc Mặc cuối: “Ngay tại đây, đưa hai đứa trẻ nhà vệ sinh, lúc ở cửa nhà vệ sinh, còn đầu , lúc đó thằng bé đang xổm ở đây, tay còn quậy nước trong chậu.”
Nói , giọng cô nghẹn ngào hơn: “Mặc Mặc ngoan, từ đến giờ bao giờ chạy lung tung, cho nên mới yên tâm để nó một ở đó. Sớm như , nên gọi nó cùng nhà vệ sinh. Đều trách , đều là .”
Càng nghĩ càng hối hận, nhịn bật nức nở vì tự trách.
Chu Loan Thành đặt hai đứa trẻ xuống, vỗ vỗ vai Chu Hồng Vân: “Cô, chuyện của cô. Lúc cô ở nhà vệ sinh, thấy động tĩnh gì ?”
Chu Hồng Vân lắc đầu: “Không thấy.”
Chủ yếu là lúc đó An An còn đang hát đồng d.a.o, giọng con bé cũng lớn, cho dù trong sân động tĩnh gì, Chu Hồng Vân cũng chú ý tới.
Chung Văn Thanh đột nhiên nhớ tới: “Lúc đó, hình như thấy trong sân tiếng chậu ‘loảng xoảng’ một tiếng, còn nghĩ là Hồng Vân đang rửa mặt cho bọn nhỏ, chạm chậu, nên cũng để ở trong lòng.”
“Sớm , nên xem một chút .”
Chu Loan Thành bảo ở cửa sân, chính giữa sân, xem xét gần chỗ bồn nước. Chiếc chậu rửa mặt buổi sáng vẫn còn đặt mặt đất, những giọt nước b.ắ.n tung tóe xung quanh khô.
ít dấu chân lộn xộn.
Chu Loan Thành xổm xuống, dùng tay đo đạc những dấu chân . Những dấu chân nho nhỏ là do ba đứa trẻ để , còn mấy dấu chân lớn, dựa hoa văn đế giày, cùng với kích thước.
Anh nhanh phát hiện một dấu chân giống với những cái khác, là dấu chân của một đàn ông trưởng thành, hoa văn giống như lốp xe.
Anh sân nhà mỗi ngày đều quét dọn, đặc biệt là gần bồn nước, Chu Hồng Vân mỗi ngày cũng quét vài , hơn nữa cũng nhiều, mà thể để dấu chân rõ ràng như .
Chắc chắn là mới để đêm qua và sáng hôm nay.
Thế nhưng trong nhà ngoài đêm qua trở về, đàn ông trưởng thành nào khác, cho nên dấu chân trở nên khả nghi...
--------------------