Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 718: SỐT CAO
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:49:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Thiết Trụ tìm kiếm một vòng, còn nhà vệ sinh phía tìm một chuyến, nhưng cũng thấy bóng dáng Thịnh Thừa An.
Anh thấy kỳ quái, về phòng khám: “Không thấy , lấy t.h.u.ố.c mà ?”
Bác sĩ “À” một tiếng: “Không lấy t.h.u.ố.c ? Có ?”
Bà còn hoài nghi Thịnh Thừa An cảm thấy t.h.u.ố.c Đông y , nên dẫn Bùi Nhu tìm Bà nội .
Trần Thiết Trụ gãi đầu, vẫn quyết định ngoài tìm thử, trong lòng mơ hồ một dự cảm, Thịnh Thừa An sẽ tìm Bà nội , đó sẽ cơ chứ?
Vội vàng về, cũng thấy Thịnh Thừa An dẫn Bùi Nhu trở .
...
Ở một nơi khác, Thịnh Thừa An tỉnh là ở trong một cái hang động xa lạ, tối đen như mực, thấy một tia ánh sáng nào, chỉ thể cảm giác bên cơ thể chút ẩm ướt lạnh lẽo.
Sở dĩ cảm thấy đang ở trong sơn động, là bởi vì ngửi thấy mùi đất, còn mang theo một chút mùi tanh.
Muốn dậy, nhưng tay chân đều trói c.h.ặ.t cùng một chỗ, nhịn mắng một câu tục tĩu, thể sơ suất đến mức , ở trạm y tế mà còn thể bắt .
Lúc đó, khi ôm Bùi Nhu đến phòng t.h.u.ố.c, Bùi Nhu nắm c.h.ặ.t quần , nhíu mày khó chịu.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Sau khi cân nhắc, nghĩ Bùi Nhu thể nhà vệ sinh, tìm thấy thích hợp dẫn cô bé , nên quyết định tự dẫn cô bé một chuyến, lúc đó cũng chẳng còn nghĩ gì đến chuyện nam nữ khác biệt nữa.
Kết quả còn đến cửa nhà vệ sinh, ngửi thấy một mùi hương kỳ lạ, đợi đến khi phản ứng , ngất .
Thịnh Thừa An giãy giụa dậy, càng nghĩ càng bực bội, ngờ ám toán dễ dàng như !
Tay chân đều động đậy , bắt đầu lo lắng cho Bùi Nhu.
Hô vài tiếng, thấy động tĩnh, nín thở ngưng thần lắng một hồi, cũng xác định tiếng hô hấp của Bùi Nhu, cho nên Bùi Nhu nhốt cùng ?
Nha đầu nhỏ còn đang bệnh, sẽ đưa ?
Thịnh Thừa An tự trấn tĩnh , nhanh ch.óng mò mẫm khỏi cái nơi quỷ quái , tìm Bùi Nhu.
Anh thể khẳng định, chắc chắn là Bà nội bắt Bùi Nhu , cái bà lão đáng c.h.ế.t !
...
Bùi Nhu cưỡng ép đổ miệng một chén t.h.u.ố.c Đông y đắng chát, mùi t.h.u.ố.c quen thuộc, khiến cô bé nhịn rụt một cái, nỗi sợ hãi trong lòng khiến cô bé mở mắt .
Trước mắt hiện gương mặt già cỗi, lạnh lẽo đến rợn của Bà nội; ánh đèn dầu leo lét, trông bà càng thêm đáng sợ.
Bùi Nhu lập tức bật dậy, bò về phía góc giường, ôm tai vùi mặt đầu gối, chịu Bà nội thêm một cái nào nữa.
Bà nội giơ đèn dầu lên, từng bước từng bước đến bên giường, khóe miệng nở nụ quỷ dị, ánh đèn dầu lay động chiếu lên mặt bà , giống như mang theo một tầng ánh sáng xanh lục, tựa như ác quỷ đến từ địa ngục.
“Tiểu Nhu, sợ bà thế? Chẳng lẽ nhận bà nữa ? Mau ngẩng đầu lên, để bà xem thử, xem Tiểu Nhu của chúng Kinh Thị một chuyến, trở về đổi gì .”
Bùi Nhu nắm c.h.ặ.t tai chịu ngẩng đầu, ngón chân cố sức co , cố gắng lùi về phía .
Bà nội hài lòng biểu hiện của Bùi Nhu, nụ càng lúc càng quỷ dị: “Tiểu Nhu, con ngẩng đầu xem, xem căn phòng quen thuộc ? Còn mùi vị trong căn phòng , con quên mất ?”
“Con con đứa nhỏ , vô lương tâm thế, tại cứ Kinh Thị chứ? Ở Trấn Trúc Lâm với bà lão ?”
Nói , bà đặt đèn dầu xuống, lảo đảo bò lên giường, bò dùng bàn tay khô khốc như cành cây của túm lấy cổ chân Bùi Nhu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-718-sot-cao.html.]
Một phen túm lấy, nắm c.h.ặ.t cổ chân mảnh khảnh của Bùi Nhu, khiến Bùi Nhu kinh hãi màng tất cả giãy giụa sang một bên, hai tay vung loạn xạ. Cô bé thoát khỏi bàn tay như móng vuốt chim ưng của bà lão.
đôi tay của Bà nội giống như cái kìm, nắm c.h.ặ.t cổ chân cô bé kéo xuống, kéo về phía mép giường, một cách âm trầm, trong miệng còn : “Con chạy cái gì? Bà sẽ hại con ? Con xem những năm bà đối xử với con ? Chỉ cần con lời uống t.h.u.ố.c, để mấy con rắn chơi đùa con, bà sẽ bắt con uống t.h.u.ố.c đắng nữa, ?”
Bùi Nhu vẫn giãy giụa trong im lặng, hai tay đập Bà nội.
Bà nội hiển nhiên quen , một tay khác đưa qua, cực kỳ nhanh nhẹn túm lấy tóc Bùi Nhu, ấn đầu cô bé bắt cô bé về phía bức tường bên cạnh: “Mày xem, đó là cái gì? Bên trong đựng mày đó, mày cho kỹ , xem bà bây giờ đáng thương lắm ?
“Bà đang ngâm trong nước lạnh như băng, từng chút từng chút một sưng lên, mày , chính là cái bộ dạng trong cái chai đó.”
Bùi Nhu nhắm mắt chịu , lắc đầu thật mạnh, thoát khỏi tay Bà nội.
Bà nội âm hiểm: “Sợ hãi cái gì? Ai bảo mày cái đồ tiện nhân , gì , kết hôn mà sinh con? Mày cũng là một tiện nhân.”
“Đồ tiện nhân nhỏ, nên sống , mày xứng.”
Vừa điên cuồng giật đầu Bùi Nhu, bắt cô bé những cái chai lọ giá bên tường, miệng còn ngừng lải nhải: “Người phụ nữ lành, thẹn, sinh cái đồ nhỏ thẹn như mày, còn lớn lên giống như hồ ly tinh, tao đây là nhắc nhở mày, một . Đừng giống như mày cái đồ thẹn , kết hôn mà sinh con với khác.”
“Hạ tiện như , đặt ở ngày xưa thì đáng lẽ tống cả lũ chúng mày thanh lâu.”
“Tao tất cả đều là vì cho mày, mày đừng ơn nha.”
Bà nội cằn nhằn, lặp lặp , tay vẫn luôn dùng sức, ép Bùi Nhu những bộ phận cơ thể ngâm trong phoóc-môn đầy giá.
Bùi Nhu nhắm mắt , nhưng Bà nội cũng cách bắt cô bé mở .
“Mày , mày nhất định , cho kỹ, kết cục của tiện nhân.”
Bùi Nhu giãy giụa trong im lặng, nước mắt tuôn rơi lã chã, bất đắc dĩ những cái lọ thủy tinh giá, đồng t.ử co vì sợ hãi.
Cuối cùng thật sự nhịn , điên cuồng nôn mửa.
Bà nội cũng chê, túm tóc Bùi Nhu, bắt cô bé ngửa đầu thật mạnh, cho cô bé nôn : “Bây giờ đúng là càng ngày càng bộ tịch, xem thật thể thả mày ngoài nữa.”
Vừa , bưng một chén t.h.u.ố.c đen sì đặt bàn một bên: “Mày xem mày lời, t.h.u.ố.c đều nguội , thật là đáng tiếc nha.”
Bưng lên, đặt bên miệng Bùi Nhu: “Mày ngoan ngoãn lời, uống xong t.h.u.ố.c, Bà nội sẽ cho mày về nhà ?”
Bùi Nhu c.ắ.n c.h.ặ.t môi , chịu há miệng uống.
Sự kiên nhẫn của Bà nội sắp cạn: “ là thể ngoài, ngoài một chuyến mà lời như . Nếu mày lời, tao sẽ ném mày tới ổ rắn, mày để chúng nó bò lên mày ?”
“Uống xuống!”
Nói xong ngữ khí đột nhiên trở nên sắc bén, tay cũng dùng sức túm tóc Bùi Nhu, ép cô bé há miệng.
Chưa kịp đợi Bùi Nhu há miệng, cô bé cảm giác cổ tay tê rần, chén t.h.u.ố.c trong tay rơi xuống mặt đất.
Sắc mặt Bà nội biến đổi, đầu thì thấy cửa sổ từ lúc nào mở , Chu Loạn Thành ngoài cửa sổ.
Dưới cái chằm chằm của bà , lật cửa sổ nhảy .
Chu Loạn Thành khuôn mặt nhỏ nhắn của Bùi Nhu nước mắt đang chéo , trong mắt là kinh hãi, sắc mặt cũng chùng xuống: “Bà, buông cô !”
--------------------