Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 714: Nghi ngờ
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:49:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Loan Thành nhanh nhẹn lật tường ngoài, ngay đó liền thấy tiếng gậy chống và tiếng bước chân sân.
Sau khi Bà nội sân, bà chống gậy quanh một vòng, cửa sổ cửa cái, phát hiện điều gì khác thường. Bà nheo đôi mắt âm hiểm về phía bức tường, bà cho hai thanh niên nhiều thời gian như , chẳng lẽ bọn họ đến?
Bà còn tưởng hai trẻ tuổi gan , kết quả dám đến.
Đáng tiếc là bà khả năng trinh sát và phản trinh sát của Chu Loan Thành mạnh đến mức nào, cho dù từng đến, cũng thể để một chút dấu vết nào.
Chu Loan Thành hiện tại thể xâu chuỗi tất cả chuyện liên quan đến Bùi Nhu.
Anh chuẩn về gặp Hòa Thịnh Thừa An, tiếp theo chính là nhanh ch.óng vạch trần bộ mặt thật của Bà nội.
Trở đồn công an, Thịnh Thừa An đang dỗ Bùi Nhu ăn trứng gà, thấy Chu Loan Thành trở về, chỉ liếc mắt một cái: “Sáng sớm bên ngoài c.h.ế.t một , còn tưởng là gặp chuyện may, cuối cùng nghĩ, lợi hại như , nếu lật thuyền ở một trấn nhỏ như thế , thì chút mất mặt .”
Chu Loan Thành , qua xuống một chiếc giường khác, Bùi Nhu ăn từng miếng trứng gà nhỏ. Vì thích ăn lòng đỏ trứng, cô bé bĩu môi cao hứng.
“Trứng gà từ ?”
Thịnh Thừa An đút cho Bùi Nhu một ngụm nước, dùng cằm chỉ bên ngoài: “Sáng sớm Trần Thiết Trụ đang bận cái gì, cũng ai quản chúng , liền tự nhà bếp luộc trứng gà, thể để cô bé đói .”
“Còn , phát hiện gì ?”
Chu Loan Thành kể một về cái xác phát hiện, chuyện đến nhà bố Lý, và những phát hiện ở nhà Bà nội cho Thịnh Thừa An .
Thịnh Thừa An khi những thứ ở nhà Bà nội, “chậc” một tiếng: “Vậy là chúng đoán đúng , mụ vu bà chính là dùng những thứ để dọa một tiểu cô nương?”
Chu Loan Thành gật đầu: “Là như , chỉ là chúng bây giờ động cơ bà như là gì.”
Thịnh Thừa An còn chuyện, cúi đầu liền thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Bùi Nhu căng thẳng, môi mím c.h.ặ.t, trong mắt tràn đầy kinh hãi, hiển nhiên hiểu cuộc đối thoại của bọn họ. Anh đột nhiên chút hối hận, bọn họ thảo luận những chuyện mặt Bùi Nhu.
Anh đưa tay xoa xoa đầu cô bé: “Tiểu Nhu bây giờ đừng sợ, và Loan Thành ở đây, ai sẽ bắt nạt con, cũng ai dám bắt nạt con. Người bắt nạt con, chúng giúp con báo cừu, ?”
Bùi Nhu đầu Thịnh Thừa An, sự sợ hãi trong mắt dần dần tan , chút long lanh.
Thịnh Thừa An xoa xoa đầu cô bé: “Ngoan, lời, ăn hết quả trứng , lòng đỏ cũng ăn.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn sáng lên của Bùi Nhu tối sầm xuống, cô bé bĩu môi vui vẻ mở miệng, ăn từng miếng trứng gà nhỏ.
Chu Loan Thành ở một bên , thể rõ ràng cảm giác , Bùi Nhu tiến bộ lớn so với đầu gặp mặt. Nếu giống như một đứa bé hai ba tuổi, bây giờ hẳn là chỉ thông minh của bảy tám tuổi .
Thịnh Thừa An Bùi Nhu ăn xong trứng gà, mới nhớ tới: “ , còn luộc hai củ khoai lang, ăn ?”
Chu Loan Thành bây giờ một chút ít khẩu vị cũng , xua tay: “Không ăn.”
“Vậy tiếp theo bây giờ?”
Chu Loan Thành liếc mắt một cái Bùi Nhu, cũng định giấu cô bé: “Thời gian chúng ở đây nhiều, giải quyết chuyện trong vòng hai ngày tới, đó nhanh ch.óng trở về Kinh thị, cho nên, như thế …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-714-nghi-ngo.html.]
Hai nhỏ giọng thảo luận trong phòng, cho đến khi tiếng mô tô vang lên trong sân.
Chu Loan Thành dậy qua mở cửa, liền thấy Trần Thiết Trụ cưỡi mô tô phong phong hỏa hỏa trở về, sắc mặt cũng lắm, khi thấy , đột nhiên trở nên kích động, kịp tắt máy liền bỏ chạy xuống: “Đồng chí Chu, thật đúng là thần , khi các đồng chí ở huyện đến, tiến hành lục soát khu vực gần đó, còn tìm thấy một lưỡi d.a.o trong bụi cỏ.”
Nói xong hối hận: “Sao phát hiện chứ, Đồng chí cấp một trận, bảo bảo vệ hiện trường, hiện trường giẫm đạp nghiêm trọng, căn bản thu thập thông tin hữu ích nào.”
Chu Loan Thành Trần Thiết Trụ đang bực bội, vẫn an ủi vài câu: “Sau việc gì thì thêm sách về phương diện , kinh nghiệm sẽ từ từ tích lũy.”
Trần Thiết Trụ vẫn thất vọng: “Chủ yếu là ở chỗ chúng từng xảy án mạng, ít nhất là từ khi đến đồn cảnh sát thì từng xảy vụ án nào như .”
Anh tự lẩm bẩm nhiều, đa phần là những lời biện minh cho việc xử lý sự tình hôm nay.
Chu Loan Thành cũng an ủi nữa, Trần Thiết Trụ xuất chuyên nghiệp, chỉ là biểu hiện công tác nổi bật, đề cử đến đồn cảnh sát việc, bình thường cũng chỉ xử lý một ít việc nhỏ nhặt, mâu thuẫn tranh chấp giữa hàng xóm láng giềng.
Anh cũng từng nghĩ đến việc nâng cao bản , bởi vì thỏa mãn với hiện trạng, cho nên khi xảy chuyện, sẽ tìm nguyên nhân từ chính , chỉ than phiền mà thôi.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Trần Thiết Trụ Lao thao xong, vỗ vỗ đầu: “Dù bây giờ vụ án giao cho cấp huyện quản lý, cũng còn chuyện gì của nữa, nhưng nếu hung thủ là trong trấn chúng , thật sự tin. Không đến cái khác, chỉ riêng những ở trấn chúng , vẫn hiểu rõ, hàng xóm láng giềng thể tranh chấp, nhưng động thủ đ.á.n.h cũng ít, càng cần đến chuyện lớn như .”
“Hung thủ chắc chắn sẽ là trong trấn chúng .”
Chu Loan Thành Trần Thiết Trụ với giọng điệu quả quyết: “Vậy cảm thấy hung thủ sẽ là ai?”
Trần Thiết Trụ sờ sờ cằm, như là nghiêm túc suy nghĩ một phen: “Rất thể là đồng hành với , hai đường lẽ xảy khẩu chiến gì đó, đối phương ôm hận trong lòng, cho nên động thủ g.i.ế.c .”
Chu Loan Thành nhíu mày: “Phá án, điều cần là chứng cứ, chứ ở đây lung tung, đoán mò vô căn cứ.”
Trần Thiết Trụ ngượng ngùng há miệng, cũng dám lung tung nữa.
Chu Loan Thành trầm mặc một chút: “Anh thể kể cho về thế của Bà nội ? Bà còn nhà nào ?”
Trần Thiết Trụ kinh ngạc: “Bà nội ? Chẳng lẽ đến chỗ chúng án, là liên quan đến Bà nội?”
Chu Loan Thành Trần Thiết Trụ là tâm cơ, khó hơn chính là đầu óc gì, còn chút tự cho là đúng.
ưu điểm duy nhất chính là, đối với công tác vẫn coi như nghiêm túc phụ trách, mặc dù chí tiến thủ gì.
“ , cho nên cần thông tin chi tiết về phía Bà nội.”
Trần Thiết Trụ sảng khoái: “Không thành vấn đề, , nhà chuyện, chẳng qua là Bà nội phạm chuyện gì ?”
Hai nhà, Trần Thiết Trụ rót một cốc nước sôi để nguội, ừng ực uống cạn xong, mới : “Bà nội cả đời kết hôn, cũng nhà, càng con cái, cũng ai bà bao nhiêu tuổi , bà hơn một trăm tuổi, dù lúc còn nhỏ thấy, bà là bộ dạng .”
“ , Bà nội từng nha trong nhà phú hộ, coi như là xuất khổ cực, cho nên chính phủ quan tâm đến bà .”
--------------------