Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 706: Hơi khác thường

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:49:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mắt Lý Mẫu lòa, chỉ thấy Bùi Nhu vẫn ngoan ngoãn bên cạnh Thịnh Thừa An, ngay cả khi bà kéo tay cô bé xem xét, cô bé vẫn yên tĩnh và ngoan ngoãn như .

 

Giờ phút , thấy Bùi Nhu như một con thỏ nhỏ, thoắt cái chạy tìm Thịnh Thừa An, bà kinh ngạc đến mức nửa câu thì quên mất, trợn mắt Bùi Nhu, Thịnh Thừa An, chút thể tin .

 

Bà còn bước gần mấy bước, kỹ cho rõ, xác định Bùi Nhu đang ôm c.h.ặ.t Thịnh Thừa An, càng thể tin nổi: “Tiểu Nhu? Tiểu Nhu ?”

 

nuôi Bùi Nhu hơn mười năm, từng thấy cô bé thiết với ai như , càng chủ động ôm ai.

 

Thịnh Thừa An vỗ lưng Bùi Nhu, nhẹ nhàng dỗ dành cô bé, giải thích tình hình hiện tại của Bùi Nhu với Lý Mẫu: “Tiểu Nhu bây giờ chút chuyển , thể phản ứng một sự tình, cũng tự ăn cơm, cũng nhà vệ sinh.”

 

Lý Mẫu chăm chú, sợ bỏ sót bất kỳ chữ nào Thịnh Thừa An , đợi Thịnh Thừa An xong thì sửng sốt một hồi lâu, mới phản ứng : “Ý là, ý là Tiểu Nhu bây giờ thể hiểu lời chúng ? Còn thể phản ứng ?”

 

Thịnh Thừa An gật đầu: “ là như , chỉ là , phản ứng cũng sẽ chậm một chút.”

 

Lý Mẫu vỗ đùi một cái, cũng thèm bận tâm đến việc nhóm lửa nữa, run rẩy chạy tìm Lý Phụ: “Ông nó ơi ông nó ơi, ông mau đến đây, ai nha, Tiểu Nhu hiểu chuyện .”

 

Tai Lý Phụ hiển nhiên cũng lắm, rõ Lý Mẫu đang gì, chỉ cảm thấy bà gào to như thì thể thống gì, hai ông bà già cãi câu câu trong sân.

 

Thịnh Thừa An nhíu mày hai , đầu Chu Loan Thành theo: “Tình huống gì ? Hai ông bà giống vấn đề gì, ngược là thật tâm với Bùi Nhu.”

 

Chu Loan Thành đồng ý với lời Thịnh Thừa An, vẫn là suy nghĩ của , nếu hai đang diễn kịch, thì diễn xuất thật sự quá cao siêu.

 

Lý Mẫu cãi mấy câu với Lý Phụ trong sân, hai hình như cũng gì.

 

Lý Mẫu cũng tức giận, ngược vui vẻ về phía nhà bếp, miệng còn lẩm bẩm: “Bé của chúng tiền đồ , nhất định sẽ càng ngày càng .”

 

Bà vịn khung cửa bước , Bùi Nhu cũng bền bỉ tủm tỉm: “Ai nha, bé ngoan, lát nữa Bà ngoại nấu trứng gà cho con ăn, ăn trứng gà sẽ thông minh hơn, tối nay chúng ăn thịt gà nhé.”

 

Vì vui vẻ, bà cũng nhắc chuyện gọi Bà nội gì đó đến nữa.

 

Thịnh Thừa An và Chu Loan Thành cũng đành lòng hai ông bà già hơn tám mươi tuổi bận rộn cơm, hai qua giúp thịt gà, đó hầm thịt nấu cơm.

 

Một nhóm lửa một xào rau, cũng phối hợp .

 

Thịnh Thừa An đang nhóm lửa, Bùi Nhu liền an tĩnh bên cạnh , thấy tiếng động, liền vội vàng xích gần , một chút cảm giác an cũng .

 

Thịnh Thừa An chút thắc mắc, nhân lúc ông bà đang bận rộn ngoài sân, nhỏ giọng hỏi Chu Loan Thành: “Nếu họ đối xử với Tiểu Nhu , tại Tiểu Nhu bất an như ở đây?”

 

Chu Loan Thành tạm thời cũng giải thích : “Nhìn thêm chút nữa, thể sẽ phát hiện.”

 

Lúc ăn cơm, Lý Phụ và Lý Mẫu Bùi Nhu thể tự cầm đùi gà gặm, thần sắc chăm chú chuyên tâm, khóe miệng và má đều dính đầy dầu mỡ, đều kinh ngạc thêm nữa.

 

Ngay cả Lý Phụ bướng bỉnh thích chuyện cũng chút kích động: “Nhìn bé ăn ngon kìa, thật , thật sự là quá.”

 

Vừa ngừng gắp hết những chiếc đùi gà, cánh gà còn cho Bùi Nhu.

 

Ăn xong cơm, Bùi Nhu liền buồn ngủ, xe buýt cả một ngày nghỉ ngơi , cho nên lúc buông bát cơm xuống, đầu cứ gật gù ngủ.

 

Lý Mẫu thấy, vội vàng : “Vào nhà ngủ , phòng của Tiểu Nhu vẫn sạch sẽ, cứ để con bé ngủ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-706-hoi-khac-thuong.html.]

 

Bùi Nhu bảo cô bé về phòng ngủ, lập tức giật tỉnh táo, đầu Thịnh Thừa An, đưa tay nắm lấy ống tay áo buông.

 

Như thể sợ Thịnh Thừa An sẽ bỏ rơi .

 

Thịnh Thừa An vỗ vỗ mu bàn tay cô, giải thích với Lý Phụ Lý Mẫu: “Tối nay chúng sẽ đây, mà ở nhà trọ trong trấn. Tiểu Nhu quen theo chúng mấy ngày nay , cho nên dẫn cô cùng.”

 

Lý Mẫu vui: “Tiểu Nhu về nhà thì ở nhà, chỗ, , Tiểu Nhu cũng là đại cô nương , theo các ngươi thì cái dạng gì. Các ngươi nhà trọ thì cứ , Tiểu Nhu ở .”

 

Rồi bà kéo tay Bùi Nhu: “Bé cưng , chẳng lẽ con nhớ Bà ngoại? Tối nay ngủ ở nhà với Bà ngoại ?”

 

Bùi Nhu Lý Mẫu, Thịnh Thừa An, rõ ràng là đang rối rắm, cuối cùng vẫn chọn Thịnh Thừa An, cô bé hất tay Lý Mẫu , dùng cả hai tay nắm c.h.ặ.t lấy Thịnh Thừa An.

 

Lý Mẫu còn , thì thấy đang gọi ở ngoài sân.

 

Giọng lớn đến mức Lý Mẫu dù lãng tai cũng thể thấy, bà vẻ vui mừng dậy, miệng còn nhắc tới: “Ôi chao, ngắt lời, quên gọi Bà nội của con qua đây, ngờ Bà nội tự đến , chắc chắn là con trở về.”

 

Bùi Nhu phản ứng nhanh, nhào lòng Thịnh Thừa An, đùi , đưa tay ôm cổ , mặt vùi cổ .

 

Lý Phụ nhíu mày : “Ra thể thống gì, bé cưng mau xuống.”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Đáng tiếc Bùi Nhu căn bản lời ông.

 

Thịnh Thừa An cũng tò mò rốt cuộc Bà nội là cao nhân gì, thể dọa Bùi Nhu thành như , ôm eo cô bé dậy, giữ c.h.ặ.t cô bé trong lòng.

 

Chu Loan Thành cũng dậy theo, tò mò lớn tuổi theo Lý Mẫu sân.

 

Lại là lớn tuổi cổ quái mà bọn họ gặp ở trấn.

 

Nguyên lai bà chính là Bà nội.

 

Bà nội sân, đôi mắt như chim ưng khóa c.h.ặ.t Thịnh Thừa An và Bùi Nhu, Bùi Nhu nép trong lòng đàn ông, ngay cả mặt cũng chịu lộ .

 

Ánh mắt càng thêm âm trầm, bà chống gậy mau mấy bước đến mặt Thịnh Thừa An và Bùi Nhu, vẻ mặt âm độc hai : “Mấy tháng gặp, Tiểu Nhu lớn .”

 

Lý Mẫu vui vẻ: “ , cho bà , bé cưng bây giờ lợi hại lắm, thể tự ăn cơm . Vẫn là t.h.u.ố.c của bà hiệu quả, nếu bé cưng thể khỏe nhanh như .”

 

Ánh mắt Bà nội tối sầm , bà chìa bàn tay như cành cây khô với Bùi Nhu: “Lại đây, để xem, thể Tiểu Nhu hơn nhiều . nhớ lúc mang theo nhiều t.h.u.ố.c, Tiểu Nhu uống t.h.u.ố.c đúng giờ ?”

 

Tay còn chạm quần áo Bùi Nhu, Bùi Nhu như là thấy, thể run rẩy như chiếc lá trong gió thu trong lòng .

 

Bàn tay ôm cổ Thịnh Thừa An cũng dùng sức hơn.

 

Thịnh Thừa An lớn tuổi mặt , là nỗi sợ hãi lớn nhất của Bùi Nhu, ôm cô bé lùi mấy bước: “Cảm ơn sự quan tâm của lớn tuổi, thể Tiểu Nhu , bây giờ còn bất kỳ vấn đề gì .”

 

Bà nội biến sắc mặt, đầu Lý Mẫu với giọng điệu thập phần bất mãn: “Hậu sinh bây giờ, thật là trời cao đất rộng! Tình trạng của Tiểu Nhu, tệ , các ngươi tưởng bệnh của con bé khỏi? thấy là càng nghiêm trọng hơn!”

 

--------------------

 

 

Loading...