Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 701: THỬ THÁCH

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:49:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bùi Nhuế một cái, khiến Thịnh Thừa An và Thịnh Minh Viễn đều kinh ngạc.

 

Thịnh Thừa An đầu Thịnh Minh Viễn, chút thể tưởng : “Cô hình như là , trong lòng cô rõ ràng hơn nhiều .”

 

Nói , tiến lên, nhưng Thịnh Minh Viễn ngăn : “Đừng qua đó vội, cô mới thả lỏng cảnh giác, qua đó sẽ sợ.”

 

Thịnh Thừa An chỉ thể dừng , Bùi Nhuế vì nụ nhẹ mà trở nên linh động hơn nhiều.

 

Đa Đa vẫn liên tục ngừng, đến đoạn kích động còn kéo ngón tay Bùi Nhuế, chỉ chỉ cho cô xem: “Chị xem, chị xem, bên còn một con sư t.ử lớn, con sư t.ử lớn đó quá .”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Cũng vì cái gì mà vui vẻ, Bùi Nhuế cong cong khóe mắt , hề kháng cự việc Đa Đa nắm ngón tay cô.

 

Đợi xem xong sư t.ử, nụ mặt Bùi Nhuế biến mất. Lúc theo Thịnh Thừa An rời , cô còn đầu vài , đầu tiên, trong ánh mắt của cô, toát sự quyến luyến rời.

 

Thịnh Thừa An phát hiện cô thật sự thích, nắm tay cô: “Nếu em thích sư t.ử, mấy hôm nữa chúng đến, đợi đến khi mùa xuân ấm áp, vườn bách thú còn sư t.ử mới.”

 

Đa Đa xong, “Oa” một tiếng: “Tốt quá, quá, đến lúc đó Đa Đa còn đến, Đa Đa thích.”

 

Thịnh Thừa An sờ sờ đầu bé: “Con nha, chuyện gì cũng thể thiếu con.”

 

Ra khỏi cửa lớn vườn bách thú, bên ngoài còn bán khoai lang nướng và kẹo hồ lô. Đa Đa ầm lên đòi ăn kẹo hồ lô, Thịnh Thừa An mua cho Đa Đa một chi, nghĩ nghĩ một chút mua cho Bùi Nhuế một chi.

 

Anh giơ kẹo hồ lô lên quơ quơ mặt Bùi Nhuế: “Em ăn ?”

 

Mắt Bùi Nhuế chằm chằm kẹo hồ lô, chớp chớp mắt, còn tự chủ l.i.ế.m một cái bên miệng, lộ ánh mắt sạch sẽ và mong đợi giống như Đa Đa, chăm chú kẹo hồ lô.

 

Thịnh Thừa An : “Nếu em ăn, em , ? Em học cách mở miệng chuyện, sẽ đưa cho em.”

 

Bùi Nhuế thể thấy, khẳng định cũng .

 

Cho nên, Thịnh Thừa An dạy cô chuyện, ít nhất thể những yêu cầu đơn giản nhất của bản .

 

Bùi Nhuế chằm chằm kẹo hồ lô chịu mở miệng, mặc kệ Thịnh Thừa An thế nào, chính là c.ắ.n răng lời nào.

 

Thịnh Thừa An cũng sốt ruột: “Nếu em chuyện, sẽ tự ăn, em học cách tranh thủ, em thì sẽ cho em, ?”

 

Thấy Bùi Nhuế vẫn mở miệng, môi đỏ mím c.h.ặ.t.

 

Thịnh Thừa An nhanh chậm c.ắ.n một viên kẹo hồ lô xuống, kích thích Bùi Nhuế một chút.

 

Không nghĩ đến nha đầu nhỏ trực tiếp tức giận, bĩu môi, phồng má chu môi trợn mắt Thịnh Thừa An, đó đầu sang một bên, để ý đến .

 

Thịnh Thừa An nghĩ đến khiến Bùi Nhuế mở miệng chuyện, ngược còn chọc giận nha đầu nhỏ, vẫn chút kinh hỉ, biểu cảm của Bùi Nhuế ngày càng nhiều, chứng tỏ cô đang phát triển theo hướng .

 

Như đủ , thể kích thích cô nữa, đưa tay sờ sờ đầu cô, đưa kẹo hồ lô trong tay cho cô: “Được , đùa em nữa, cái cho em ăn, bất quá cũng như , vui thì , vui thì tức giận.”

 

Bùi Nhuế kẹo hồ lô mắt, bên vốn năm viên sơn bọc đường, giờ chỉ còn bốn viên, phồng phồng má, chỉ chỉ chỗ bán kẹo hồ lô, ý tứ rõ ràng, cô một cái mới.

 

Thịnh Thừa An cảm thấy Bùi Nhuế hôm nay cho đủ kinh ngạc , cũng thể kích thích cô nữa, bất kể chuyện gì, cũng từng bước một.

 

Anh mua cho cô một cây kẹo hồ lô mới trở về, định đút cho cô ăn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-701-thu-thach.html.]

Không nghĩ đến Bùi Nhuế tự đưa tay nhận lấy, đầu Đa Đa l.i.ế.m kẹo hồ lô, cô cũng giơ lên bên miệng l.i.ế.m một cái, chớp chớp mắt, lộ ánh sáng như những vì .

 

Thịnh Minh Viễn ở một bên cũng nhịn cảm thán: “Thật sự tiến bộ, nếu thể cứ tiếp tục như , hẳn là sẽ tiến bộ nhanh.”

 

Thịnh Thừa An Bùi Nhu học theo dáng vẻ của Đa Đa, một tay cầm kẹo hồ lô, một tay cẩn thận đỡ phía kẹo hồ lô.

 

Đa Đa l.i.ế.m một ngụm, cô bé cũng l.i.ế.m theo một ngụm, Đa Đa c.ắ.n một cái, cô bé cũng c.ắ.n theo một cái.

 

Đa Đa vì vị chua chua ngọt ngọt kích thích mà nhịn nheo mắt , cô bé cũng nheo mắt theo, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn, vì biểu cảm phong phú mà càng thêm vài phần non nớt.

 

Trái tim vẫn luôn nặng trĩu của Thịnh Thừa An bỗng chốc xoa dịu, cảm thấy một cảm giác thần kỳ.

 

Buổi chiều, Thịnh An Ninh tan học liền vội vàng chạy tới, xem Bùi Nhu giận dỗi thèm để ý đến cô .

 

Vì hành vi hôm nay, cả buổi chiều cô đều thấp thỏm yên, kích thích quá đà , nhỡ nha đầu nhỏ ghi hận cô, đầu thèm để ý đến cô nữa thì .

 

Cho nên, tan học liền vội vàng mua một cân kẹo sữa Thỏ Trắng Lớn.

 

Không ngờ cửa thấy một màn hòa thuận vui vẻ, Bùi Nhu ghế sô pha, Lâm Uyển Âm phía cô bé, cầm lược chải tóc cho cô bé, đầu tết b.í.m.

 

Thịnh Thừa An bên cạnh Bùi Nhu, cầm một quyển truyện tranh nhỏ của Đa Đa chỉ kể cho cô bé .

 

Đa Đa sấp đầu gối Bùi Nhu, cũng vô giúp vui lắng , còn thỉnh thoảng chỉ chỗ trai kể sai, còn Thịnh Minh Viễn thì đang bận rộn nấu cơm trong bếp.

 

Thịnh An Ninh ở cửa một hồi lâu, mới xác định khóe miệng Bùi Nhu vẫn luôn nở một nụ mỉm nhẹ nhàng, mím môi, trông vẻ vui.

 

Một Bùi Nhu như thế , cô còn từng thấy qua.

 

Cho nên, buổi chiều hôm nay, xảy chuyện ma thuật gì nữa?

 

Lâm Uyển Âm thấy Thịnh An Ninh ở cửa, : “Vào , ở cửa gì. Mẹ đang tết b.í.m tóc cho Bùi Nhu, tóc cô gái thật sự , đen bóng.”

 

Lúc Thịnh An Ninh còn nhỏ, bà thích tết b.í.m tóc cho Thịnh An Ninh, chỉ là tóc Thịnh An Ninh lúc nhỏ, cũng giống như An An bây giờ, ít mềm mỏng, mỗi tết một b.í.m tóc , tóc đều đủ.

 

Tóc của Bùi Nhu, thỏa mãn sở thích tết b.í.m tóc của bà, cả buổi chiều cho Bùi Nhu vài kiểu tóc, sợ Bùi Nhu sẽ buồn chán, liền bảo Thịnh Thừa An kể chuyện cho cô bé .

 

Thịnh An Ninh cẩn thận liếc mắt một cái Bùi Nhu, thấy ánh mắt cô bé chỉ chăm chú Thịnh Thừa An, sạch sẽ gọn gàng, chớp mắt, hề ngượng ngùng.

 

Thịnh Thừa An bất đắc dĩ vì chằm chằm, đưa tay ấn đỉnh đầu Bùi Nhu, ép cô bé Thịnh An Ninh: “Để chị kể chuyện cho em một lát, uống miếng nước ?”

 

Bùi Nhu lúc mới thấy sự tồn tại của Thịnh An Ninh, nụ mặt đột nhiên biến mất, bĩu môi phồng má, mặt sang một bên.

 

Quy trình giận dỗi quen thuộc, định để ý đến Thịnh An Ninh.

 

Thịnh An Ninh liền kinh ngạc: “Trời ơi, Tiểu Nhu, em đang giận chị ?”

 

Đi qua bên của Bùi Nhu, thấy cô bé hề kháng cự mà dịch , vội vàng xin : “Tiểu Nhu, xin thứ nha, chị thật sự cố ý. Sau chị chắc chắn sẽ tái phạm lầm như nữa, chị mua kẹo sữa Thỏ Trắng Lớn cho em.”

 

Bùi Nhu khẽ đầu, liếc kẹo sữa Thỏ Trắng Lớn trong tay Thịnh An Ninh, khí phách đầu , nhưng dời tầm mắt, đầu lưỡi nhịn l.i.ế.m l.i.ế.m môi, thấy Đa Đa đưa tay lấy kẹo, cô bé nhanh hơn một bước giật lấy gói kẹo.

 

--------------------

 

 

Loading...