Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 691: Cô bé ngoan hơn trong tưởng tượng
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:48:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bùi Nhu xông về phía Bùi phu nhân, tốc độ nhanh đến mức tất cả đều kịp phản ứng.
Bùi phu nhân càng hề đề phòng, cũng nghĩ tới, Bùi Nhu bình thường cứ như gỗ đột nhiên phát điên xông tới đẩy bà .
Vì quán tính, Bùi Nhu trực tiếp đẩy Bùi phu nhân ngã xuống đất, đó lăng lăng đó, bước tiếp theo nên gì.
Thịnh An Ninh căng thẳng thẳng , qua kéo Bùi Nhu một phen.
Bùi lão nhanh hơn một bước, qua kéo cánh tay Bùi Nhu: “Tiểu Nhu, con đang gì ? Đó là , con thể đẩy chứ?”
Bùi phu nhân ngã một cái m.ô.n.g xuống đất, căn bản kịp để ý đến cơn đau mà bò dậy, sự hổ và phẫn nộ khiến bà càng thêm buông lời cay độc: “Bùi Hải Sơn! Ông xem cái con sói mắt trắng , chúng cung cấp cho nó ăn uống, nuôi nó lớn, nó báo đáp như đấy hả? sai chỗ nào?”
“Sớm như , ngay từ đầu nên ném nó núi, bỏ cho xong.”
Sau đó rống giận với Bùi Nhu: “Mày là ngốc t.ử ? Mày là ngốc t.ử còn đẩy tao, mày là giả vờ ? Hôm nay mày xem tao thu thập mày.”
Nói bà liền xông về phía Bùi Nhu, Bùi lão chắn mặt Bùi Nhu, đưa tay nắm lấy tay Bùi phu nhân: “Đủ , bà còn chê đủ mất mặt ? Có chuyện gì về nhà .”
“Nói cái gì? Nói ông Bùi Hải Sơn ở bên ngoài chuyện còn dẫn về một đứa con? sớm , ông và cái tên là Mẫn gì đó thật minh bạch.”
“Bây giờ thì , ông vì cái ngốc t.ử mà ức h.i.ế.p con !”
Hình tượng ôn nhu luôn luôn của Bùi phu nhân thấy, khuôn mặt trở nên dữ tợn, gào thét khản cả giọng, tố cáo Bùi lão vì Bùi Nhu mà chịu trách nhiệm với gia đình.
“Trước , ông đem phiếu lương thực, tiền lương đều nuôi cái nha đầu hoang , gì ? Trong nhà ăn uống, hai đứa con gái ruột đói meo, ông quản ? Ông là cảm thấy thiện lương, ông thể đằng chân lân đằng đầu?”
“Đã như , ông còn cảm thấy đối xử với nó đủ , để bố tám mươi tuổi của chăm sóc nó, còn chỗ nào đúng?”
“, thể dễ dàng tha thứ cho nó ở mắt , cho nên điều kiện ông đưa đều đồng ý, nhưng ông thể cái nha đầu c.h.ế.t tiệt một chút ít quan hệ nào với ông ?”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Mặt Bùi lão đỏ bừng, nhưng cố gắng nhẫn nhịn, cho đến bây giờ, vẫn cãi với vợ, tính , quả thật với gia đình.
Thế nhưng, đứa nhỏ Bùi Nhu thật sự quá đáng thương.
“ , bà hiểu lầm , và Trần Mẫn Thanh thanh bạch bạch, cô chỉ là học trò của .”
Thịnh An Ninh lời tố cáo của Bùi phu nhân, cũng ghép thế của Bùi Nhu, của Bùi Nhu là học trò của Bùi lão, vì lấy mẫu y học, rơi xuống sông c.h.ế.t đuối.
Chỉ để một Bùi Nhu, Bùi lão thương hại nha đầu nhỏ, liền ôm về nhà nuôi.
Đã nhắc đến bố của Bùi Nhu, của Bùi Nhu thể là đơn , loại rõ cha là ai.
Bùi phu nhân giận dữ Bùi lão: “Ông che chở nó đúng ? Ông nhất đừng hối hận!”
Nói xong hận hận xoay rời , giống như là đột nhiên phát hiện, bà đang ở nhà khác, thể ầm ĩ quá mức.
Bùi phu nhân , Bùi lão liên tục xin Chung Văn Thanh và Thịnh An Ninh: “Thật ý tứ, để các vị chê .”
Sắc mặt Chung Văn Thanh khó coi, bất kể vì chuyện gì, cũng nên ở nhà khác kêu to, để thấy còn tưởng nhà họ xảy chuyện gì.
Hơn nữa cũng quá đồng tình với cách của Bùi lão, nếu Bùi phu nhân là thật, con cái nhà khác là con, con cái nhà cũng là con chứ.
Bà xua tay: “Không gì , ông về giải thích ? Tiểu Nhu cứ để đây, đợi vợ chồng ông thương lượng xong đến đón, bất kể thế nào, hai cũng là vợ chồng nửa đời , nên vì chuyện mà náo loạn đến mức .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-691-co-be-ngoan-hon-trong-tuong-tuong.html.]
Bùi lão một khuôn mặt đầy hổ thẹn, cũng cách nào khác, nếu bây giờ đưa Bùi Nhu trở về, chỉ càng khiến vợ tức giận hơn, đầu mà , trong nhà chỉ còn hai con cô bé, cô chắc chắn sẽ trút giận lên Bùi Nhu.
Anh bất đắc dĩ thở dài một : “Thật là ngại quá, phiền , sẽ nhanh ch.óng qua đón Bùi Nhu.”
Nói xoa đầu Bùi Nhu: “Tiểu Nhu ngoan, đừng tùy tiện nổi giận nữa, lát nữa sẽ qua đón con nha.”
Bùi Nhu yên lặng Bùi lão, một lời, cũng lọt tai lời .
Sau khi Bùi lão vội vàng rời , Chu Hồng Vân mới từ lầu xuống, cô cũng ít chuyện ở cầu thang, phía cửa lầm bầm: “Bà Bùi cũng thật quá đáng, còn thấy bà khí độ cơ đấy.”
Vậy mà chạy đến nhà khác ồn ào như một mụ đàn bà chanh chua.
Chung Văn Thanh nhíu mày: “Nói về chuyện , thấy cũng nên trách bà Bùi, Bùi lão xử lý chuyện cũng , nuôi con nhà khác thì cũng thể bạc đãi con . Thà lớn ăn ít một miếng, đối với bọn nhỏ cũng công bằng.”
bà quên mất, năm đó vì Chu Triều Dương yếu ớt, bà cũng ưu tiên đồ bổ dưỡng cho Chu Triều Dương ăn .
Sau đó mới đến Chu Bắc Khuynh, cuối cùng mới đến lượt hai đứa con trai.
Thịnh An Ninh tiện bình luận, nhưng bảo cô như Bùi lão, vì con nhà khác mà xem nhẹ con , cô .
Cùng lắm cô chỉ thể chia một viên kẹo thành bốn phần, mỗi một phần.
Chu Hồng Vân Bùi Nhu đang bên cạnh Thịnh An Ninh, thở dài một , cũng thể đ.á.n.h giá gì thêm.
Thịnh An Ninh kéo tay Bùi Nhu xuống, nhẹ nhàng xoa lòng bàn tay cô bé, an ủi: “Tiểu Nhu đừng sợ nha, nếu chỗ nào khó chịu, con học cách . Cũng thể học cách biểu đạt, nhưng đẩy thì .”
Cô cũng mặc kệ Bùi Nhu hiểu , kể cho cô bé nhiều đạo lý, ví dụ như bà Bùi là , tuy đôi khi bà hung dữ, nhưng sẽ nấu cơm cho cô bé ăn.
Sẽ may quần áo mới cho cô bé mặc.
Bùi Nhu chằm chằm mắt Thịnh An Ninh, vẻ mặt chăm chú, như thể lọt tai, đó cố gắng học cách mấp máy môi, chỉ là hé khép , nhưng phát một chút âm thanh nào.
Thịnh An Ninh cũng nhận , nghĩ nghĩ: “Con chuyện ? Vậy thế , khi chúng chuyện, nếu con hiểu thì gật đầu. Giống như .”
Vừa cô mẫu cho Bùi Nhu xem.
Bùi Nhu chỉ chằm chằm cô, chút phản ứng nào.
Thịnh An Ninh kiên nhẫn: “Nếu con hiểu, thì lắc đầu, con ?”
Bùi Nhu vẫn ngây ngốc Thịnh An Ninh, đột nhiên dậy, chạy lên lầu, tốc độ nhanh như bay.
Thịnh An Ninh sửng sốt một chút, vội vàng chạy theo lên.
Thịnh Minh Viễn cũng giật , sợ Bùi Nhu lên lầu sẽ tổn thương bốn đứa nhỏ vẫn đang ồn ào ở .
Kết quả Bùi Nhu xông lên lầu thư phòng, tới bức tranh cô bé vẽ, cầm b.út màu đỏ lên, với cảm xúc tức tối bóp mạnh, đó tô hết lên bức tranh.
Mỗi nét đều dùng sức, bộ bức tranh, đột nhiên trở nên kinh hoàng...
--------------------