Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 681: Cái dục vọng cầu sinh chết tiệt này

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:39:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bùi lão Thịnh An Ninh, ánh mắt bình tĩnh, khiến trong lòng Thịnh An Ninh đột nhiên thấp thỏm, ngay khoảnh khắc đó, cô mới nhớ lời Chu Thời Huân : tỏ vẻ đây.

 

Cô vội vàng lắc đầu: “Thầy ơi, vẫn là thầy ạ, con .”

 

Cô còn bổ sung thêm một câu: “Thời gian chờ ạ.”

 

Bùi lão lúc mới Thịnh An Ninh thật sâu một cái, xoay thong dong tiến hành phẫu thuật.

 

Ca phẫu thuật thành trong sự lo lắng nhưng gặp nguy hiểm, mặc dù giữa chừng chút trục trặc nhỏ, nhưng may mắn là ca phẫu thuật thành công.

 

Chung Văn Thanh vì lý do sức khỏe nên đợi đến khi phẫu thuật thành, cùng Chu Nam Quang về nhà , dặn dò Chu Cảnh Hồng, nếu phẫu thuật thành công thì gọi điện về nhà một cái.

 

, khi Thịnh An Ninh bước khỏi phòng phẫu thuật, cô thấy Chu Nam Quang và Chung Văn Thanh, cũng thấy Chu Cảnh Hồng.

 

đến khu vực nghỉ ngơi chờ Bùi lão .

 

Không lâu , Bùi lão với vẻ mặt bước , khi thấy Thịnh An Ninh, giọng điệu của ông đặc biệt nghiêm khắc: “Hôm nay, ai cho cô cái gan đó, mà dám phẫu thuật? Cô nếu phẫu thuật thất bại, cô sẽ gánh chịu những gì ?”

 

“Cô chỉ mới qua phẫu thuật bóc tách thần kinh động vật, lấy tự tin mà dám phẫu thuật?”

 

“Cho dù cô thể thành ca phẫu thuật , cô ký qua cái gì ? Một khi xảy vấn đề, cô thể trở thành cố ý g.i.ế.c , và bệnh viện cũng sẽ theo cô trở thành cáo, trở thành đồng phạm gì.”

 

“Tiểu Thịnh, ưu tú, cũng năng lực, lẽ còn năng lực hơn nghĩ, nhưng, chủ nghĩa hùng cá nhân là .”

 

Từ khi xuyên tới nay, đây là đầu tiên Thịnh An Ninh phê bình gay gắt như , còn khiến cô căn bản chỗ nào để phản bác.

 

Bởi vì cô quả thực sai, lúc đó chỉ sợ chậm trễ thời gian, bỏ lỡ ca phẫu thuật, tính mạng Hàn Mai sẽ gặp nguy hiểm, nhưng cô quên mất, hiện tại cô chỉ là một sinh viên, cô lẽ thiên phú về y học.

 

tuyệt đối đạt đến trình độ thể độc lập thành một ca phẫu thuật.

 

Hơn nữa, cô thần tiên, cũng thể sai sót, nếu sai sót, sự nghiệp bác sĩ của cô bắt đầu kết thúc.

 

Thịnh An Ninh tự chủ cúi đầu, chằm chằm mũi chân, một câu nào, cũng biện giải cho bản , sai chính là sai .

 

Bùi lão liếc Thịnh An Ninh, thái độ nhận vẫn , đột nhiên còn tức giận như nữa, ông nóng nảy phát hỏa cũng là vì quá yêu quý nhân tài, sợ Thịnh An Ninh trẻ tuổi bốc đồng, gây hậu quả thể cứu vãn.

 

Cho nên khi tin Thịnh An Ninh, trong tình huống bác sĩ mổ chính thể thành ca phẫu thuật, tự xung phong, khiến ông cũng đổ một phen mồ hôi lạnh.

 

Cũng may mắn là bọn họ đều ở đó, nếu thật sự để Thịnh An Ninh lên bàn mổ, xảy ngoài ý , hậu quả dám tưởng tượng.

 

Bình tĩnh cảm xúc, ông Thịnh An Ninh: “ cô cũng nóng lòng cứu , nhưng đôi khi chúng cũng cần cân nhắc và ước tính một chút, tình huống đó thích hợp để tay . Sau nếu gặp chuyện như , nhất định tĩnh táo.”

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

“Nếu cô gặp một đột ngột bệnh đường, tiến hành điều trị trong tình huống khẩn cấp thì vấn đề gì, nhưng trong phòng phẫu thuật kiểu , nhất định thận trọng.”

 

Thịnh An Ninh hổ gật đầu: “Thầy ơi, con nhất định sẽ chú ý.”

 

Bùi lão cũng tiếp nữa: “Hôm nay ca phẫu thuật cô cũng xem , về cho một bài thu hoạch, còn nữa, nếu là cô gặp tình huống , cô sẽ đưa lựa chọn như thế nào?”

 

Thịnh An Ninh trả lời kiên định: “Nếu là con, con sẽ để bản xảy ngoài ý trong lúc phẫu thuật.”

 

Bùi lão chỉ coi Thịnh An Ninh là tuổi trẻ khí thịnh, cũng để trong lòng, đồng hồ gần đến chạng vạng, ông nhắc Thịnh An Ninh một câu: “Lát nữa đến nhà ăn cơm nhé? Tết nhất , còn để con bận rộn nhiều ngày như .”

 

Thịnh An Ninh liên tục lắc đầu: “Con bận, còn cảm ơn thầy cho con cơ hội học tập ạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-681-cai-duc-vong-cau-sinh-chet-tiet-nay.html.]

 

Còn chuyện ăn cơm, cô cảm thấy bây giờ vội vàng: “Ăn cơm thì ạ, để hai hôm nữa, cháu sẽ đến thăm .”

 

Ông Bùi xua tay, cũng kiên quyết: “Chỉ là ăn bữa cơm nhà thôi mà, cần khách sáo nhiều như , con gái út nhà cũng ở đây, tuổi tác xấp xỉ cháu đấy.”

 

Thịnh An Ninh lập tức hứng thú, tuy trong lòng vẫn còn khó chịu vì sự lỗ mãng của hôm nay, nhưng cô nhanh ch.óng bình tĩnh .

 

Cô cùng ông Bùi đến nhà cách bệnh viện xa.

 

Đó là một Tứ Hợp Viện nho nhỏ, bốn mặt đều xây đầy phòng ốc, ở giữa là một cái sân nhỏ, bên cạnh một cái giếng nước còn một hòn non bộ nho nhỏ.

 

Cái sân lớn, nhà cửa mang phong cách cổ kính, sân là ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c thoang thoảng.

 

Thịnh An Ninh theo ông Bùi sân, liền thấy một cô gái, mặc áo bông màu đỏ, tết hai b.í.m tóc đen nhánh, đang xổm bên giếng nước, đang gì, thấy tiếng bước chân cũng đầu .

 

Ông Bùi khẽ ho một tiếng, dịu dàng gọi: “Tiểu Nhu? Bố dẫn về cho con một chị, con chơi với chị ?”

 

Cô gái vẫn đầu , vẫn chằm chằm giếng nước.

 

Ông Bùi dứt khoát tới, xổm đối diện cô bé, đưa tay lắc lắc mắt cô bé: “Tiểu Nhu, lạnh thế ở trong sân? Ăn cơm ?”

 

Thịnh An Ninh cũng tò mò theo, khi rõ khuôn mặt cô gái, cả cô như đóng đinh tại chỗ.

 

Bên tai còn thấy bất kỳ âm thanh nào khác, cô chăm chú cô gái đang xổm mặt đất, ngẩng mặt ông Bùi.

 

Làn da trắng sứ, đôi mắt to đen láy, thẳng phía mang bất kỳ cảm xúc nào, chiếc mũi thanh tú, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi.

 

Tuy biểu cảm ngây dại, nhưng là một mỹ nhân.

 

Tất cả những điều đều quan trọng, điều quan trọng là, cô gái và Chu Chu khuôn mặt giống như đúc, đặc biệt là đôi mắt , đuôi mắt đều hếch lên.

 

Vì ánh mắt, cô bé vẻ kiêu căng và ngang ngược như Chu Chu.

 

Má cô bé cũng nhiều thịt hơn Chu Chu một chút, trông bầu bĩnh và ngây thơ.

 

Ông Bùi đưa tay kéo Bùi Nhu dậy, chỉ Thịnh An Ninh giới thiệu với cô bé: “Người chị , lớn hơn con một chút, thể bạn với con, con thích ?”

 

Đôi mắt đen láy của Bùi Nhu chỉ Thịnh An Ninh, bất kỳ cảm xúc nào.

 

Ông Bùi quen với phản ứng của cô bé, nhưng vẻ mặt kinh ngạc của Thịnh An Ninh khiến ông bất ngờ, hơn nữa ông vài câu mà vẫn thấy cô hồi đáp, nhịn nâng cao giọng gọi một tiếng: “An Ninh?”

 

Gọi liền hai tiếng, Thịnh An Ninh mới hồn, liên tục xin : “Ngượng ngùng quá, ông Bùi, Tiểu Nhu trông quá giống một bạn cháu quen, thật sự quá giống.”

 

Lần đến lượt ông Bùi ngạc nhiên: “Thật ? Vậy thì thật là duyên.”

 

Thịnh An Ninh diễn tả thế nào, l.ồ.ng n.g.ự.c vẫn cảm giác nghẹt thở, mở miệng chuyện cũng chút khó khăn: “Tiểu Nhu, cô bé vẫn luôn sống ở phía nam ạ?”

 

Ông Bùi gật đầu: “ , vì Tết nên mới đón con bé về ở.”

 

Thịnh An Ninh còn mở lời, Vợ ông Bùi từ trong nhà , giọng điệu lắm gọi: “Về trong sân gì? Chẳng lẽ còn bưng cơm đút cho các ăn?”

 

--------------------

 

 

Loading...