Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 666: Cảm đồng thân thụ

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:39:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà Bùi cũng chẳng thèm quan tâm ông Bùi , cứ như thể tìm chủ đề chung, càng giống như vì kinh nghiệm nên bà mới sẵn lòng .

 

“Tiểu Nhu là con gái , năm nay hai mươi mốt tuổi, hồi nhỏ an tĩnh và nhát . Lúc đó chúng cũng bận rộn nên để ý trong lòng, dù thì nhiều đứa trẻ hồi nhỏ cũng nhát , hơn nữa tiểu cô nương an tĩnh thì quá , nhưng ngờ đến khi chúng phát hiện vấn đề nghiêm trọng, con bé cơ bản còn giao tiếp với chúng nữa, thậm chí ngay cả trao đổi bình thường cũng .”

 

Trong lòng Thịnh An Ninh chút thoải mái. Bệnh của con gái bà Bùi rõ ràng là tự kỷ, còn Mặc Mặc nhà cô thì .

 

Mặc Mặc vẫn thích gọi , đòi ôm, đối với nhà cũng phản ứng.

 

Cho nên, bà Bùi lấy con gái tự kỷ của so với Mặc Mặc, là hành động cực kỳ trình độ .

 

Nào ai liếc mắt một cái con nhà khác, ám chỉ con bệnh như .

 

Chu Nam Quang và Chung Văn Thanh cũng ngờ bà Bùi những lời , trong lòng tự nhiên thoải mái, tuy là con gái của , nhưng nhắc đến Mặc Mặc.

 

Chung Văn Thanh lập tức biến sắc, vui bà Bùi: “Mặc Mặc nhà tuy tương đối an tĩnh và nhát , nhưng vẫn giao tiếp với chúng . Chúng gọi Mặc Mặc, thằng bé chạy nhanh, mỗi thấy đều dễ .”

 

Ông Bùi hiển nhiên cũng chút tức giận: “Văn Quân! Bà đang linh tinh cái gì đấy?”

 

Bà Bùi lúc mới phản ứng thất thố, thở dài, chân thành xin Chung Văn Thanh và mấy khác: “Xin thứ , thật sự xin thứ . Gần đây quá nhớ Tiểu Nhu nhà , nên chút kìm bản .”

 

Sau đó, đợi Chung Văn Thanh bọn họ chuyện, bà t.ử tế kể chi tiết chuyện của con gái.

 

“Tiểu Nhu là một cô gái xinh , mỗi thấy đứa trẻ xinh nghĩ đến Tiểu Nhu nhà . Bởi vì con bé sức khỏe , cũng thích hợp với khí hậu ở Kinh Thị, nên vẫn luôn ở phía nam, do bố chăm sóc. Mấy ngày nay đang chuẩn đón con bé về Kinh Thị, nhưng sáng nay bố gọi điện thoại đến, đứa nhỏ sốt.”

 

Lúc , mặt bà là vẻ đau buồn mà là một loại khó coi, vẻ khó coi như sỉ nhục.

 

Thịnh An Ninh chút hiểu, đó là con gái ruột của , trong lời ngoài lời đều là các loại nỡ, nhưng tình cảm nửa phần.

 

Lại ông Bùi, hiển nhiên vì ngăn cản vợ, ông nhíu mày một lời.

 

Vợ chồng hai thế nào cũng thấy chút cổ quái, cho dù con cái trong nhà bệnh, đầu tiên đến nhà khác khách cũng thích hợp .

 

Không khí nhất thời chút ngượng ngùng.

 

Ông Bùi đợi vợ xong, đầu hòa ái hỏi Thịnh An Ninh mấy vấn đề về y học, thấy Thịnh An Ninh trả lời lưu loát, thậm chí một vấn đề rõ ràng vượt quá phạm vi kiến thức cô đang học, cô vẫn trả lời rành mạch rõ ràng.

 

Trong sự bất ngờ vẫn chút mừng rỡ, ông với Chu Nam Quang: “Không tệ, thật sự tệ, đúng là sóng xô sóng , giang sơn đời nào cũng nhân tài xuất hiện.”

 

Ông dặn dò Thịnh An Ninh giữ vững y đức, một bác sĩ nghĩ cho bệnh nhân.

 

Tuy đổi chủ đề, nhưng khí vi diệu ngượng ngùng vẫn còn đó, ông Bùi cũng tiện ở ăn cơm, dẫn theo vợ vội vàng rời .

 

Chu Nam Quang và Thịnh An Ninh tiễn bọn họ ngoài, hai khỏi cửa lớn, Chu Nam Quang còn an ủi An Ninh một câu: “An Ninh, con đừng để lời của bà Bùi trong lòng, Mặc Mặc nhà chúng vẫn mà.”

 

Mặc dù đều phát hiện tình cảm của Mặc Mặc chậm hơn một chút, nhưng , đặc biệt là đối với Thịnh An Ninh, thằng bé vẫn , cũng thể biểu đạt sự yêu thích của một cách trực tiếp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-666-cam-dong-than-thu.html.]

Thịnh An Ninh gật đầu: “Bố, Mặc Mặc nhà chúng , con sẽ ảnh hưởng . Bà Bùi lẽ cũng vì quá nhớ con gái ở phía nam, nên mới chút thất thố.”

 

Nói như cũng là để Chu Nam Quang trong lòng thoải mái một chút, dù cũng là do ông mời đến.

 

Mà ở một bên khác, Bùi lão tức giận với những lời vợ hôm nay ở Chu gia, ông im lặng một đoạn đường, mới dừng bước Bùi phu nhân: “Văn Quân, em giờ như , hôm nay là ? Nào chuyện thẳng thừng con nhà vấn đề?”

 

Bùi phu nhân mặt : “Tiểu Nhu vẫn còn ở phía nam, cũng đồng ý đợi khi về hưu, chúng sẽ về phía nam, nhưng bây giờ đổi ý , đồng ý đến Chu gia khách, chính là vẫn Kinh thị.”

 

Bùi lão chút áy náy, im lặng một hồi: “ trở về, cũng xong hạng mục nghiên cứu đang dở, mà bệnh án của Chu phu nhân là một bản mẫu sách giáo khoa, tiếp tục nghiên cứu, để nhiều bệnh nhân giống như Chu phu nhân thể điều trị kịp thời.”

 

Bùi phu nhân lập tức bùng nổ: “Trong lòng chỉ những bệnh nhân đó, để cha tám mươi mấy gần chín mươi tuổi chăm sóc một kẻ ngu si. Dựa cái gì?”

 

“Anh vĩ đại như , hiến dâng cả đời cho y học, thì đừng kết hôn sinh con, dù sinh cũng chịu trách nhiệm. Nói , Tiểu Nhu thật sự là do nhặt về?”

 

Bùi lão chút đau đầu, vợ nhỏ hơn nhiều, cũng rõ sự ủy khuất của cô: “Tiểu Nhu là con của một bệnh nhân, Văn Quân, chuyện giải thích . Thật sự , thì để bố tìm đưa Tiểu Nhu về.”

 

Bùi phu nhân mặt trầm xuống , Bùi Nhu thích ứng với phía nam cũng chỉ là một cái cớ, chỉ là cô thấy cô gái đó, cô luôn nghi ngờ đó là đứa trẻ do chồng và nữ sinh viên gian díu sinh , cố tình bất kỳ chứng cứ nào.

 

Bùi lão cũng mệt mỏi, một sự tình giải thích nhiều năm: “ chỉ là chịu sự ủy thác của khác, em một câu gặp, cũng đồng ý đưa đứa trẻ , tưởng những năm em sẽ nghĩ thông suốt, thôi, về .”

 

Ông chậm rãi bước về phía .

 

Bùi phu nhân bóng lưng chồng, lưng cũng còn thẳng tắp nữa, nhất là hai năm gần đây, hạng mục nghiên cứu nhiều, trông ông già nhiều, mũi đau xót, cô vẫn nhanh chân theo.

 

...

 

Thịnh An Ninh vẫn hứng thú với cô gái Bùi Nhu , chủ yếu là bệnh của cô bé, sẽ những trường học chuyên biệt như , chăm sóc những đứa trẻ đặc biệt .

 

Những đứa trẻ thuộc về vì , đều cần nhiều sự quan tâm và yêu thương hơn, hướng dẫn bọn từng chút tiếp xúc và cảm nhận thế giới .

 

hiện tại điều kiện hạn, những đứa trẻ như sẽ thêm nhiều sự quan tâm.

 

Điều cô cảm thấy bất ngờ là, Bùi lão chắc chắn hiểu những điều , mà còn đưa đứa trẻ đến phía nam, để già giúp đỡ chăm sóc, như chắc chắn sẽ càng ngày càng tự kỷ.

 

Chu Triều Dương hiểu, chút tò mò: “Con gái nhỏ nhà Bùi lão rốt cuộc mắc bệnh gì ?”

 

Chu Hồng Vân chuyện : “Chính là lúc sinh , ba hồn bảy vía đầy đủ, cho nên cái gì cũng , ngốc nghếch, cô chuyện với nó nó cũng để ý tới cô, ăn cơm và vân vân cũng phản ứng.”

 

Chu Triều Dương “” một tiếng: “Vậy Mặc Mặc nhà chúng chắc chắn sẽ , Mặc Mặc nhà chúng nhiệt tình bao.”

 

Nói xong hô một tiếng với Mặc Mặc: “Mặc Mặc, đây, đến chỗ cô nhỏ .”

 

Mặc Mặc đang dựa lòng Chung Văn Thanh, chậm rãi ngẩng đầu, liếc mắt cô nhỏ một cái, dang cánh tay nhỏ bé chạy về phía ...

 

--------------------

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Loading...