Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 665: Một câu nói trúng tim đen của em gái
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:39:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh Chung Văn Thanh cố ý úp mở, nhưng ánh mắt bà ánh lên vẻ vui vẻ, tâm tình trông , cô cũng khá cảm thấy hứng thú: “Khách đến nhà là ai ạ? Mẹ vui thế , chắc chắn là quan trọng ?”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chung Văn Thanh cũng lừa gạt, : “Chính là lão Bùi, vị bác sĩ cứu mạng . Bố con mời ông đến nhà ăn một bữa cơm, chủ yếu là vì chuyên ngành con đang học giống với bên lão Bùi, nên hy vọng lão Bùi thể dẫn dắt con.”
Chu Nam Quang vẫn nghĩ xa hơn một chút, Thịnh An Ninh nghiệp chắc chắn sẽ phân về bệnh viện thành phố, với tuổi đời còn trẻ và kinh nghiệm còn non, nếu từng bước lên thì cũng khá khó khăn.
Nếu thể tìm một thầy dẫn dắt, cộng thêm thiên phú và sự cố gắng của Thịnh An Ninh, con bé nhất định sẽ trở thành một bác sĩ xuất sắc.
Chung Văn Thanh cũng đồng tình, bà cảm thấy việc họ hẳn là trải đường cho Thịnh An Ninh, dù Thịnh An Ninh thật sự tài năng, họ nhiều nhất chỉ là giới thiệu mà thôi.
Thịnh An Ninh hiểu lòng của hai lớn tuổi, nghĩ bụng lát nữa thăm Thịnh Thừa An cũng , thể lãng phí hảo ý của họ: “Tốt ạ, con sẽ cửa muộn một chút. Lão Bùi đến, cũng tiện thể giúp kiểm tra xem hồi phục thế nào .”
Chung Văn Thanh sờ mái tóc ngắn: “Mẹ thấy hồi phục khá , tuy nhớ một chuyện , nhưng gần đây nghỉ ngơi .”
Về phần ký ức mất, sự an ủi của Chu Nam Quang, bà cũng thể an lòng chấp nhận.
Ăn sáng xong, Thịnh An Ninh quần áo cho ba đứa nhỏ, cùng Chu Triều Dương dẫn chúng quảng trường nhỏ trượt băng một vòng trở về, lão Bùi đến.
Lần cùng lão Bùi là phu nhân của ông, lúc bà vui vẻ trò chuyện cùng Chung Văn Thanh.
Lão Bùi và Chu Nam Quang cũng chuyện hợp, sở dĩ ông đồng ý đến, một là vì quan tâm đến tình hình hồi phục của Chung Văn Thanh, hai là, Chung Văn Thanh là bệnh nhân cuối cùng của ông, ông sẽ lên bàn mổ nữa.
Nói đến sự tình , Chu Nam Quang vẫn thấy khá tiếc nuối: “Ông nghỉ hưu, sẽ là tổn thất của nhiều bệnh.”
Lão Bùi liên tục lắc đầu: “Tuổi cao, mắt còn nữa, tay cũng còn vững như . Để gây tổn thương thứ hai cho bệnh, vẫn nên nghỉ hưu thì hơn. Cơ thể còn lời nữa . Bất quá là thiên hạ của trẻ, chắc chắn sẽ đời giỏi hơn đời .”
Chu Nam Quang vẫn cảm khái: “Y thuật của lão Bùi, sợ là khó ai vượt qua .”
Bà Bùi , lên: “Các ông đấy, cũng cần đội mũ cao cho ông , ông chỉ là việc cố chấp, đôi khi cũng khá đáng ghét, học trò tay ông , cuối cùng cũng chỉ còn mấy thể chịu đựng cái tính của ông .”
Lão Bùi chút bất mãn: “Trong chuyện chữa bệnh cứu , thể nghiêm túc? Rất nhiều vấn đề thì giống , nhưng về bản chất sai lệch quá nhiều, nếu một tấm lòng nhân từ, một tinh thần chuyên nghiệp, thì học y gì? Trước mạng , há thể xem là chuyện đùa?”
Bà Bùi chặn họng gì, đành bất đắc dĩ than phiền với Chung Văn Thanh: “Bà xem, một câu, ông đến mấy chục câu chờ sẵn . bảo ông nghiêm túc như , cũng chẳng ai phát thưởng cho ông , cuối cùng còn luôn tự tức.”
Chung Văn Thanh : “Lão Bùi sai, sinh mệnh sự kính sợ. Nhà cũng một đứa học y, ngày nào trở về cũng nhắc tới như .”
Nói đến con cái, bà Bùi chuyện để : “Nhà bà mấy đứa con? Đều nhà ?”
Chung Văn Thanh giới thiệu con cái trong nhà, vẫn khá tự hào: “Bốn đứa lận, trừ đứa con trai thứ hai kết hôn, đều lập gia đình . Đứa lớn gần đây nhiệm vụ nên nhà. À, học y, chính là con dâu cả.”
“Sau khi gả cho con trai lớn nhà mới thi đại học, thông minh lắm.”
Nói , bà bắt đầu khen ngợi Thịnh An Ninh một trận: “An Ninh nhà lợi hại lắm nha, mỗi ngày tự học nhiều sách, năm đầu tiên thi đậu thủ khoa tỉnh. Lúc đó còn đang m.a.n.g t.h.a.i đứa nhỏ nữa chứ.”
Bà Bùi liên tục khen: “Thật đúng là lợi hại, giống mấy đứa nhỏ nhà , đặc biệt thích sách.”
Nói đến đây, Chung Văn Thanh thuận miệng hỏi một câu: “Nhà bà mấy đứa con?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-665-mot-cau-noi-trung-tim-den-cua-em-gai.html.]
Bà Bùi đến con cái nhà , cũng lên: “Ba đứa lận, nhưng đều là con gái, hai đứa lớn và kết hôn , chỉ còn đứa nhỏ nhất.”
Nói đến cô con gái út, bà Bùi bất giác nhíu mày, vòng qua về công việc của hai cô con gái lớn, và chuyện học tập của các cháu ngoại.
Ông Bùi xong, cảm thấy bà Bùi nhiều quá, nhịn ho một tiếng: “Bà nhiều như gì?”
Bà Bùi cảm thấy gì đúng: “Dù cũng là rảnh rỗi tán gẫu, thì ? Ai nha, mấy chuyện của phụ nữ chúng , chỉ mấy thứ thôi , nếu ông thích thì đừng .”
Lúc hai vợ chồng già đấu khẩu, Thịnh An Ninh và Chu Triều Dương dẫn theo ba đứa nhỏ trở về.
Thịnh An Ninh và Chu Triều Dương đều quen ông Bùi, bèn tới lễ phép chào hỏi, chào bà Bùi.
Bà Bùi thấy hai , tươi rói khen: “Hai cô gái nhà cô thật , đây là con dâu An Ninh nhà cô , là đứa nhỏ thông minh, xem ba đứa nhỏ lớn lên thật , giống như mấy con b.úp bê .”
Thịnh An Ninh , vỗ vỗ đầu ba bạn nhỏ: “Chào ông Bùi, bà Bùi con.”
Ba tiểu gia hỏa khôn khéo gọi, tuy rằng nhấn rõ từng chữ, nhưng cái giọng to rõ ràng.
Điều khiến bà Bùi ngừng, lượt sờ sờ tay nhỏ bé của ba bạn nhỏ: “Thật , như chứ.”
Mặc Mặc chút lạ , bà Bùi sờ tay nhỏ bé của bé, bé lập tức giấu tay nhỏ bé lưng, chạy vọt lòng Chung Văn Thanh, cho bà sờ nữa.
Bà Bùi ha hả Mặc Mặc lạ , Chu Chu và An An, tùy tiện một câu: “Cái tiểu gia hỏa chút lạ nha, bình thường cũng đặc biệt thích ?”
Thịnh An Ninh gật đầu: “ là thích .”
Đôi khi Chu Chu đ.á.n.h đau quá mới , còn nhiều lúc, là thấy Chu Chu và An An đang , bé mới theo.
Điều khiến Thịnh An Ninh cảm thấy, Mặc Mặc thể căn bản xảy chuyện gì, chỉ là bởi vì em trai và em gái , bé mới theo.
Chính là cái mà cô vẫn luôn cho rằng là khả năng đồng cảm kém cỏi.
Bà Bùi thở dài một khẩu khí: “ thấy đứa nhỏ giống Tiểu Nhu nhà .”
Rồi hỏi ông Bùi: “Ông xem đứa nhỏ , tính cách và vân vân, giống Tiểu Nhu lúc nhỏ ?”
Ông Bùi nhíu mày, bà Bùi lành tự dưng tại nhắc đến cô con gái út Bùi Nhu, nhưng đó căn bản là một đứa nhỏ khỏe mạnh.
Nếu để Chu gia nhân , trong lòng thể thoải mái?
Ông đ.á.n.h một cái ha ha, chuyển chủ đề: “An Ninh ở trường còn quen ? Khi nào thực tập?”
Thịnh An Ninh chú ý tới ánh mắt của ông Bùi, khi nhu thuận trả lời xong, vẫn hỏi bà Bùi một câu: “Tiểu Nhu là con gái cháu gái của bà? Cô ?”
--------------------