Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 651: Phương pháp trái ngược

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:39:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chú Bỉnh càng phân tích, càng cảm thấy Chu Chúc thật sự đưa chứng cứ cho Chu Chấn Phương. Điều duy nhất ông thể đoán là, nếu Chu Chúc chứng cứ, tại bỏ trốn? Và tại đợi lâu như mới lấy uy h.i.ế.p ông ?

 

Tuy đoán , nhưng ông cũng thể mặc kệ Chu Chúc. Xem , cô gái thể giữ nữa .

 

……%

 

Thịnh Thừa An tỉnh dậy, thấy cửa phòng bên cạnh vẫn đóng, tưởng Chu Chúc dậy nên cầm bản đồ bố cục phòng cháy chữa cháy của khách sạn xem .

 

Những ngày , việc bọn họ thể rời thuận lợi cũng là nhờ lấy bản đồ phòng cháy chữa cháy của khách sạn .

 

Ở thế giới cũ, khi Thịnh Thừa An tiếp quản công việc kinh doanh bất động sản và khách sạn, hiểu đặc điểm kiến trúc của từng thời kỳ, đặc biệt là ở Hồng Kông. Trước những năm 80, 90, hệ thống thông gió của nhiều khách sạn tương đương với một lối thoát hiểm, bên trong thông suốt bốn phương tám hướng.

 

Khi Thịnh Thừa An đang xem, Lương T.ử lơ mơ từ phòng ngủ , thấy một trong phòng khách, lầm bầm tới: “Anh, dậy sớm thế? Không hẹn với lão tạp mao mười hai giờ trưa ? Chúng cứ đến giữa trưa là .”

 

Vừa ngáp năng mơ hồ rõ. Cậu vốn là giọng lớn, lúc cũng kiềm chế to.

 

Thịnh Thừa An liếc mắt một cái: “Em nhỏ tiếng thôi.”

 

Lương T.ử vội vàng bịt miệng , động tác cũng giảm biên độ, liếc phòng ngủ của Chu Chúc, cực kỳ bát quái đầu Thịnh Thừa An: “Anh, , em nhỏ thế ?”

 

Thịnh Thừa An cho , cũng sẽ . Không hiểu một đàn ông đột nhiên trở nên lắm lời như .

 

Lương T.ử hì hì , xích gần Thịnh Thừa An, khẽ: “Anh, lát nữa chuyện qua , và chị dâu cả là sắp chuyện ?”

 

Thịnh Thừa An bực trừng mắt : “Em xem, suốt ngày em cứ như đàn bà , bát quái thế gì?”

 

Lương T.ử gãi đầu : “Đây là tò mò ? Anh, cứ thật cho em , rốt cuộc cảm giác gì với Chu Chúc ? Dù thì qua thái độ gần đây của đối với cô , em thấy sắp chuyện đấy.”

 

Thịnh Thừa An thèm để ý đến . Một khi quyết định giúp cô, chắc chắn sẽ giúp đến cùng, liên quan gì đến tình cảm.

 

Anh ngẩng đầu cánh cửa phòng ngủ của Chu Chúc. Cô gái hôm nay ngủ ngon thật, đến giờ vẫn dậy. Kỳ thật, những ngày từng ngủ một giấc an , chỉ khi nào thực sự mệt chịu nổi, cô mới ngủ nông một hồi mà cởi quần áo.

 

Thật hiếm khi muộn thế mà cô vẫn thức dậy.

 

Nghĩ , Thịnh Thừa An đồng hồ, giao đãi Lương Tử: “Em mua chút bữa sáng về , tiện thể mua một tờ báo ở ven đường.”

 

Lương T.ử cảm thấy lời vẫn xong: “Anh, nếu coi em là em trai, thì cho em . Rốt cuộc tình cảm gì với Chu Chúc? Nếu thực sự ý gì với , tại đối xử với như ?”

 

Thịnh Thừa An bực bội : “Em xem, em cứ như bà tám , chuyện gì cũng hỏi thăm, những chuyện là chuyện em nên ?”

 

Lương T.ử phục: “Anh, nên ? Em còn em gọi cô là chị dâu cả sai , hiếu kính nhầm chứ? Dù thì những ngày ở chung, em thấy Chu Chúc là cô gái đáng để kết giao, nghĩa khí, thông minh, còn xinh nữa. Anh xem, nếu em tìm một vợ như , mơ cũng tỉnh. Đáng tiếc, mắt em.”

 

Thịnh Thừa An lạnh lùng khẩy: “Em cũng tự đấy. Anh ý đó với cô . Lần giúp cô cũng là vì đây cô cứu chúng . Hơn nữa, chuyện , chúng trở về nội địa cũng nên ít qua .”

 

Mấy năm tới Hồng Kông mới gọi là loạn đấy.

 

Lương T.ử tin: “Anh, thật sự thích Chu Chúc ?”

 

Thịnh Thừa An thở dài: “Anh đủ rõ ràng , thích chính là thích! Sau cũng đừng gọi là chị dâu cả nữa. Mau mua bữa sáng , ăn xong chúng còn việc.”

 

Mấy câu , Thịnh Thừa An đè thấp giọng , để ngăn Chu Chu trong phòng thấy, cô gái thêm khó chịu.

 

Lương T.ử sờ sờ mũi, vẫn ngoan ngoãn mua bữa sáng và báo, nhưng khi cửa vẫn lầm bầm than thở một câu: “Anh cứ mạnh miệng , chờ đến ngày hối hận!”

 

Thịnh Thừa An lười biếng chẳng thèm để ý đến , cúi đầu tiếp tục nghiên cứu bản vẽ trong tay.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-651-phuong-phap-trai-nguoc.html.]

Lương T.ử trở về nhanh, miệng ngậm tờ báo, hai tay đầy ắp những túi giấy đựng bữa sáng.

 

Sau khi mồ hôi nhễ nhại bước đặt đồ xuống, thở phào một : “Bữa sáng mua về .”

 

Thịnh Thừa An liếc , dậy gõ cửa gọi Chu Chu dậy.

 

Kết quả gõ hai ba cái cũng thấy ai đáp , nhẹ nhàng hô một tiếng: “Chu Chu? Dậy ăn sáng , hôm nay chúng còn đến Bắc Cảng.”

 

Đó là nơi hẹn với chú Bỉnh.

 

Kết quả, bên trong phòng vẫn chút tiếng động nào.

 

Lúc Thịnh Thừa An mới ý thức , gõ cửa nâng cao giọng: “Chu Chu? Cô ở trong phòng ? Hay là xảy chuyện gì ? Cô thể chuyện ?”

 

Mặc kệ gọi thế nào, bên trong phòng vẫn ai đáp .

 

Lương T.ử cũng thấy , liền xích gần: “Anh, sẽ xảy chuyện gì chứ?”

 

Thịnh Thừa An xoay tay nắm cửa, nhưng cửa khóa c.h.ế.t!

 

Thịnh Thừa An gõ cửa một cái: “Nếu cô chuyện nữa, sẽ đạp cửa đấy.”

 

Bên trong vẫn an tĩnh!

 

Thịnh Thừa An nhấc chân dùng sức đạp tung cửa !

 

Cửa phòng tông mở, Lương T.ử xông tiên mà màng nguy hiểm, nghĩ nếu bên trong nguy hiểm gì, thể đỡ Thịnh Thừa An một cái.

 

Kết quả, trong phòng trống !

 

Thịnh Thừa An nhíu mày bước , xác nhận trong phòng và phòng tắm đều , Lương T.ử luống cuống: “C.h.ế.t tiệt, , , Chu Chu ! Cô lúc nào , thấy chút nào hết.”

 

Vừa từ bỏ ý định kéo rèm cửa sổ phía , miệng còn lẩm bẩm: “Anh, là những lời chúng Chu Chu thấy , một cô gái chịu nổi kích thích , tức giận bỏ chạy ?”

 

“Thật trách chúng , tại bàn luận vấn đề trong phòng khách chứ.”

 

Thịnh Thừa An nhíu mày: “Vừa vẫn luôn ở phòng khách, rời nửa bước.”

 

Lương T.ử ha hả: “Thế thì chẩm dạng? Người còn thấy ?”

 

Nói xong xuôi, mới phát hiện đúng: “Anh, Chu Chu khi chúng dậy ? C.h.ế.t tiệt c.h.ế.t tiệt, cô sẽ trực tiếp tìm lão già chứ?”

 

Càng nghĩ càng thấy khả năng, miệng ngừng than thở xong đời , xong đời .

 

Chu Chu đơn thương độc mã tìm lão già , đó chẳng là tự chui đầu lưới, dê miệng cọp, về ?

 

Cậu chút bực bội: “Cô gái nghĩ cái gì , một chứ? Cô cứ thế mà qua, lão già thể trực tiếp b.ắ.n c.h.ế.t cô đấy.”

 

Thịnh Thừa An đoán dụng ý của Chu Chu: “Cô liên lụy chúng , thấy chúng theo chịu c.h.ế.t, cho nên mới rời .”

 

kích thích , tuyệt đối sẽ khiến chú Bỉnh phát điên bất chấp hết thảy.

 

Lương T.ử cũng hiểu đạo lý , nhưng đành lòng cô gái chịu c.h.ế.t: “Anh, bây giờ bây giờ? Chuyện , chúng quản quản nữa?”

 

--------------------

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

 

Loading...