Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 644: Đã đến thì không nghĩ đến chuyện rời đi
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:39:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Chu ngẩng đầu, cau mày chú Bỉnh: “Chú Bỉnh, chú cũng , cháu chẳng gì cả.”
Chú Bỉnh thở dài. Ông cũng coi như Chu Chu lớn lên, dù cô cũng là con gái, Chu Chấn Phương bảo vệ , bao giờ dẫn Chu Chu đến nơi công cộng, cho nên ngoài Chu Chấn Phương một cô con gái, nhưng cô trông như thế nào.
Mà Chu Chu khi đến Hồng Kông, cũng là một học vấn nghề nghiệp, tính cách kiêu căng và ngang ngược. Cô càng bao giờ hỏi han chuyện bang hội.
Cứ như , quả thật khó mà đảm đương trọng trách.
Hồng Đào một bên nghĩ như : “Cô cũng cần gì, chỉ cần cô ở đây, là đại diện cho cả, xem ai dám lời, phế bọn .”
Cũng những ý kiến khác : “Chu Chu vẫn còn quá trẻ, đề nghị để Tam ca lão đại, như Hồng Đô Hội của chúng mới khác bắt nạt.”
“ , hơn nữa sự dẫn dắt của Tam ca, bang hội của chúng chắc chắn sẽ ngày càng lớn mạnh.”
Hồng Đào lập tức chịu, trừng mắt: “Các ngươi đang bậy, t.h.i t.h.ể của cả còn lạnh, các ngươi xúi giục cướp ngôi? Các ngươi đều ý đồ gì? Theo thấy, vị trí lão đại , nhất định là Chu Chu. Đổi khác đều phục.”
Chu Chu nhíu mày, từ từ dậy, Hồng Đào: “Chú Tam, cảm ơn chú tin tưởng , nhưng tài năng về mặt , cũng tâm huyết của cha đều hủy hoại trong tay . nghĩ bọn họ đúng, cần chọn một thích hợp, hiện tại xem , chú Tam là thích hợp nhất.”
Chú Bỉnh cau mày, chút khó hiểu Chu Chu: “Chu Chu, nếu để Tam đương gia lão đại, chúng cũng ý kiến, bất quá cô giao con dấu của các phân hội ở nước ngoài cho lão Tam, như mới thể thuyết phục .”
Chu Chu gật đầu: “Không thành vấn đề, đây là điều nên , đợi khi cha qua đầu thất, sẽ giao con dấu cho chú Tam.”
Hồng Đào còn gì đó, Chu Chu ngăn : “Chú Tam, chú cần gì cả, các chú đều là lớn lên, cũng tin tưởng năng lực của các chú, Hồng Đô Hội ở trong tay các chú, nhất định sẽ ngày càng hơn.”
Chú Bỉnh gật đầu: “Vậy thì tôn trọng sự lựa chọn của Chu Chu, các ngươi ngoài , mấy lời với Chu Chu.”
Hồng Đào dẫn mấy ngoài, hiển nhiên đều chút tâm sự nặng nề, nếu nội tâm sâu xa lão đại, đó khẳng định là giả.
Chỉ là ngờ Chu Chu dễ dàng giao quyền lực trong tay như .
Quả nhiên là một nha đầu bản lĩnh gì.
Chú Bỉnh đợi ngoài, qua đóng cửa , chút than thở: “Con con xem, thể đồng ý giao quyền lực trong tay cho Hồng Đào? Tuy tệ, nhưng sẽ bất lợi cho con.”
Chu Chu một khuôn mặt khờ dại chú Bỉnh: “Sao thế ? Các chú đều là con lớn lên, đối đãi với con như con gái. Sau chú Tam vị trí bang chủ, cũng nên đối xử với con hơn.”
Chú Bỉnh lắc đầu: “Đứa nhỏ ngốc, trong bang hội nhiều trung thành với cha con, những nhất định sẽ phục tùng Hồng Đào, đến lúc đó bọn họ Hồng Đào chỉ huy, thì Hồng Đào thể sẽ cảm thấy là con đang khó dễ ở trung gian.”
“Lúc đó, con thể sẽ gặp nguy hiểm.”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chu Chu sửng sốt một chút, một khuôn mặt thể tin : “Sao thế ? Vậy con bây giờ?”
Chú Bỉnh cau mày, suy nghĩ hồi lâu: “Không thể giao quyền lực cho Hồng Đào, vẫn là con nắm trong tay, đến lúc đó chúng ở đây, dám tôn kính con. Chu Chu, đây là sự nghiệp cha con dùng mạng đổi lấy, con thật sự nhẫn tâm giao cho khác ?”
Chu Chu há miệng, nên cái gì, chỉ là bĩu môi cúi đầu.
Chú Bỉnh trầm mặc một hồi, giọng điệu chút ngưng trọng: “Con suy nghĩ cho kỹ, còn nữa nhớ cất giữ con dấu cho , nhất thiết mất.”
Chu Chu gật đầu: “Vâng, con sẽ giữ gìn cẩn thận, chú Bỉnh yên tâm.”
Biểu cảm của chú Bỉnh động lòng: “ sợ con thật sự sơ suất gì, còn mặt mũi gặp cha con.”
Trên mặt Chu Chu cũng hiện lên vài phần bi thương, cúi đầu nhu thuận mặt Chú Bỉnh.
Chú Bỉnh dặn dò thêm vài câu, tới tìm nên mới rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-644-da-den-thi-khong-nghi-den-chuyen-roi-di.html.]
Người , Chu Chu liền mật đạo, Thịnh Thừa An và Lương Tử: “Biết là ai ?”
Lương T.ử mà mơ hồ, chẳng cuộc đối thoại đều bình thường, cũng đều bảo vệ Chu Chu .
Thịnh Thừa An chút thể tin : “Chú Bỉnh? Ông là quản gia của Hồng Đô Hội ?”
Anh cũng hiểu sơ qua về Chú Bỉnh, từ khi Chu Chấn Phương còn là một tiểu t.ử nghèo theo bên cạnh ông , như là quân sư, như là nhà.
Cuối cùng cũng chịu đảm nhiệm bất kỳ chức vụ nào trong bang hội, chỉ quản gia bên cạnh Chu Chấn Phương.
Chu Chu khẩy: “Chính là bởi vì là quản gia, từ đến nay tranh giành, cho nên mới ai hoài nghi ông .”
Lương T.ử chút tò mò: “Vậy cô là ông ?”
Chu Chu liếc mắt một cái: “Bởi vì quá ngu ngốc.”
Thịnh Thừa An cảm thấy sự kiện đơn giản như nghĩ, mà cảnh của Chu Chu còn nguy hiểm hơn nghĩ: “Cô thể tiếp tục ở đây, theo chúng . Lúc , Chú Bỉnh nhất định sẽ tìm cơ hội trừ khử cô.”
Chu Chu lắc đầu: “ , hoài nghi cái c.h.ế.t của cha cũng liên quan đến ông , báo thù cho cha , hiện tại trong mắt ông , vẫn là một đứa ngốc nghếch, cái gì cũng hiểu.”
“Ông tiếp tục duy trì hình tượng ôn hậu của , nhúc nhích lấy con dấu từ trong tay . cứ xem ông cái bản lĩnh đó .”
Thịnh Thừa An cảm thấy đơn giản như , Chú Bỉnh nhiều năm như ở bên cạnh Chu Chấn Phương mà phát hiện, chắc chắn chỗ hơn .
Còn về việc Chu Chu , rõ, nhưng thể để Chu Chu phát hiện manh mối, trừ phi là Chú Bỉnh cố ý lộ sơ hở.
Dụ Chu Chu c.ắ.n câu, là thể tìm một cái cớ, quang minh chính đại trừ khử cô.
Như , còn thể lấy sự tín nhiệm của cấp !
Anh nhíu c.h.ặ.t mày: “Rời khỏi đây , cô bây giờ căn bản báo thù.”
Nói xong đưa tay kéo tay Chu Chu sâu trong mật đạo, một nửa, liền cảm giác khói mù truyền tới.
Thịnh Thừa An cả kinh trong lòng: “Chúng từ đây , còn lối khác ?”
Chu Chu sửng sốt một chút, nghĩ tới phản ứng của Chú Bỉnh nhanh như , chuẩn cùng Thịnh Thừa An về đường cũ, kết quả khói mù càng dày đặc.
Thịnh Thừa An hô hai dùng ống tay áo che mũi: “Còn lối ? Trước đều thông.”
Cuối cùng chỉ một khả năng, chính là bọn họ sẽ hun c.h.ế.t ở bên trong.
Chu Chu căng mặt: “Đồ khốn, con dấu nữa ?”
Thịnh Thừa An lắc đầu: “Ông khẳng định là phát hiện và Lương Tử, mau lên, còn đường nào .”
Chu Chu nhanh ch.óng dẫn hai , mở một cánh cửa, một thông đạo mới.
Chỉ là cuối con đường là một gian phòng, bên trong chứa đủ loại đồ dùng.
Lương T.ử mà trợn mắt há hốc mồm.
Chu Chu hai lời, vớ lấy một cái ném cho Thịnh Thừa An: “Xem thịt ông !”
--------------------