Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 639: Rốt cuộc cô ấy muốn làm gì
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:39:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh hừ lạnh, rắc thêm muối sự quật cường cuối cùng của Thịnh Thừa An: “Anh sẽ sợ ? Dù Chu Thời Huân cũng Chu Chu nhập cảnh hợp pháp, nên em nghĩ cô chắc chắn nhanh ch.óng về . Dù , của , ở đây dây dưa cũng an .”
Bây giờ việc kiểm soát lưu động nhân sự nghiêm ngặt như , nếu còn ở , ai mà sẽ xảy chuyện gì.
Thịnh Thừa An cau mày, trong lòng bỗng dưng hoảng hốt, đang do dự nên Hương Cảng một chuyến, xem Chu Chu về đến nhà .
Anh còn tự tìm cớ trong lòng, chủ yếu là vì Chu Chu đến Kinh Thị, thể cô xảy chuyện ở Kinh Thị, nên đảm bảo cô về Hương Cảng mới an tâm.
Thịnh An Ninh mềm lòng, đành lòng trai như : “Nếu thật sự lo lắng, thể xem thử, nhưng vẫn nên qua kênh chính thức đối diện, nhập cư trái phép nguy hiểm lắm.”
Thịnh Thừa An vẫn mạnh miệng: “Ai Hương Cảng? Nếu em cô , mặc kệ.”
Thịnh An Ninh lầm bầm một câu: “Anh thật đúng là mạnh miệng cãi bướng, em xem mạnh miệng đến bao giờ.”
Lúc ăn trưa, Thịnh An Ninh cùng Lâm Uyển Âm chuyện Chu Chu: “Vẫn là tiểu nhân , cứ tưởng Chu Chu sẽ lợi dụng , như cô cớ để thâm nhập nhà chúng , cũng tiện tiếp cận .”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Lâm Uyển Âm cũng nghĩ như : “Mẹ cũng tưởng sẽ như thế, ngờ con bé , cô gái rốt cuộc gì đây?”
Thịnh An Ninh cũng : “Chúng thể hiểu , thấy cũng chẳng cách nào .”
Lâm Uyển Âm nghĩ đến Thịnh Thừa An ăn quả đắng, chút hả hê: “Đáng đời, để nó thanh cao chịu nổi, chuyện với cô bạn gái nào, chẳng nó ở vị trí chủ đạo? Cuối cùng chia tay là chia tay, nên một thể trị nó.”
Thịnh An Ninh chống cằm vẫn còn chút nghi vấn: “Mẹ, cũng giống nhát gan sợ phiền phức, một ở nước ngoài sáng lập công ty, sống trong khu phố da đen, cũng thấy sợ hãi. Lần thì cứ luôn lấy chuyện là xã hội đen .”
Dù , xã hội đen ở Hương Cảng, mãi cho đến thập niên chín mươi, vẫn tồn tại và ai quản.
Mãi cho đến khi trở về, mới hơn nhiều.
Lâm Uyển Âm nghĩ một lát, nhỏ giọng : “Anh con cũng sợ hãi, là thích. Trước hai bạn nhất, một là Phó Đông Thành, còn một tên Tô Minh Hi, con còn nhớ ?”
Thịnh An Ninh gật đầu: “Nhớ, Tô Minh Hi kế thừa sự nghiệp gia tộc mà tòng quân, còn gìn giữ hòa bình.”
Chuyện , Thịnh An Ninh cũng rõ lắm, chỉ là còn gặp nữa.
Lâm Uyển Âm thở dài: “Khoảng thời gian đó con ở trong nước nên , Tô Minh Hi xảy chuyện ở nước ngoài, chính là c.h.ế.t trong tay băng đảng xã hội đen, hơn nữa c.h.ế.t tàn nhẫn, cắt lưỡi đ.á.n.h c.h.ế.t.”
Thịnh An Ninh hít một ngụm khí lạnh: “Sao như ?”
Lâm Uyển Âm cũng đau lòng cho đứa nhỏ đó: “Cho nên, con đặc biệt chán ghét bất kỳ băng đảng xã hội đen nào. Thậm chí là căm hận, mới bất kỳ liên quan gì đến Chu Chu.”
Thịnh An Ninh ngờ trong lòng Thịnh Thừa An còn một vết sẹo như , và Tô Minh Hi cùng Phó Đông Thành, ba lớn lên cùng từ nhỏ, như ruột thịt.
Cho nên cái c.h.ế.t của Tô Minh Hi, chắc chắn ảnh hưởng lớn đến .
Lâm Uyển Âm vẫn khá tự tin: “ mà, nghĩ con vẫn sẽ Chu Chu cho khốn đốn.”
Thịnh An Ninh nghĩ đến vẻ mặt khẩu thị tâm phi của Thịnh Thừa An, cũng tán thành: “Chỉ sợ tự tình căn sâu nặng mà tự , đầu tổn thương Chu Chu tổn thương chính .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-639-rot-cuoc-co-ay-muon-lam-gi.html.]
Lâm Uyển Âm cũng phiền muộn, nếu con trai thật sự tổn thương tình cảm, bà cũng sẽ đau lòng: “Hy vọng thằng ngốc như con sớm hiểu .”
Lúc hai con đang phiền muộn, Thịnh Thừa An đưa quyết định, đến ga tàu hỏa mua vé tàu hỏa về phía Nam ba ngày .
Sau khi mua vé xong, mới thông báo cho nhà.
Người một nhà đang vây quanh ăn cơm trưa, Thịnh Thừa An lặng lẽ lấy vé xe đặt ở bàn, còn tìm một cái cớ mỹ: “ vẫn qua đó một chuyến, sợ Bưu T.ử một ở bên ứng phó nổi.”
Lâm Uyển Âm và Thịnh An Ninh liếc mắt , đều là trong lòng rõ.
Thịnh Minh Viễn tuy xen cuộc trò chuyện của hai con, nhưng cũng đều thấy, lúc Thịnh Thừa An phương nam, nhíu mày: “Con suy nghĩ kỹ, vẫn cẩn thận một chút.”
Thịnh Thừa An vẫn đang che giấu: “Đều là hạng mục đàm phán xong, qua đó chỉ cần giám sát việc đối tiếp và thi công là , sẽ xảy chuyện gì. Bên mùa đông cũng thể thi công, cho nên Tết sẽ trở về.”
Thịnh Minh Viễn lười đ.á.n.h thái cực với nữa, thẳng thừng: “ là chuyện con Hương Cảng, cố gắng bằng con đường chính quy.”
Thịnh Thừa An trái hiếm khi an tĩnh phản bác, lặng lẽ thu vé xe đặt ở bàn nhét túi tiền.
Đa Đa còn kỹ, hiếu kỳ chìa tay nhỏ bé xem: “Anh, xem xem, Đa Đa xem xem.”
Thịnh Thừa An xoa đầu nhỏ bé của Đa Đa: “Tiểu hài t.ử xem cái gì mà xem, em chữ.”
Đa Đa vui: “Đa Đa , Đa Đa tên, Đa Đa nhân khẩu thủ.”
Thịnh Thừa An ha : “Em thật là lợi hại, nhưng cũng thể cho em xem, vạn nhất em xé rách của thì ?”
Đa Đa thấy cho, liền tìm mách tội.
Để Đa Đa náo loạn như , cũng ai chuyện Thịnh Thừa An phương nam nữa, dù cũng là trưởng thành, cũng từng trải qua sóng gió lớn.
Thịnh Minh Viễn và Lâm Uyển Âm đối với sự trưởng thành của bọn nhỏ, cũng đều là đề nghị và hướng dẫn, cho nên hai đứa nhỏ khi lớn lên cũng chủ kiến.
Ăn cơm xong, Thịnh Thừa An cũng ngoài chút việc, Thịnh An Ninh cũng , vẫn im lặng phía trai, tới ngoài cửa đơn nguyên mới hô một tiếng: “Anh, thật sự .”
Thịnh Thừa An đưa tay gõ đầu cô: “Các em yên tâm , mạng chắc chắn đáng tiền, sẽ dễ dàng đ.á.n.h đổi mạng nhỏ của .”
Thịnh An Ninh ồ một tiếng, từ trong ba lô lấy gói đồ trang sức bằng vàng mà Chu Chu đưa cho cô, nhét cho Thịnh Thừa An: “Những thứ cầm bán ở chợ đen, còn thể đổi thành tiền mặt, cầm cũng tác dụng. Hơn nữa chúng sắp chuyển nhà , đến lúc đó chuyển mất. Hoặc là để An An bọn chúng coi là đồ chơi cầm vứt.”
Thịnh Thừa An bất ngờ: “Làm gì? Sợ trai em tiền ăn cơm ? Nói , những thứ cho An An bọn chúng, em cất kỹ là .”
Thịnh An Ninh lắc đầu: “Cái đó , vốn cầm là xem hai và Chu Chu tiến triển mới nào , vạn nhất Chu Chu thật sự trở thành chị dâu , sẽ yên tâm thoải mái nhận lấy, coi cái là quà gặp mặt cô tặng cho bọn nhỏ.”
“Thế nhưng bây giờ xem , . Anh cũng cầm đồ , sợ bạn gái, thấy những cái vòng nhỏ , sẽ lỡ lời.”
Thịnh Thừa An tức nghẹn, ha hả lạnh hai tiếng: “Em là cố ý đúng ?”
--------------------