Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 636: Tra Nam
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:38:36
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh Thừa An bỗng dưng cạn lời Chu Chu, cô nàng đang diễn trò gì nữa.
Chu Chu nuốt miếng bánh bao xuống, nghẹn ngào : “Anh cũng đấy, hồi còn nhỏ, đ.á.n.h c.h.ế.t . Nhiều năm như , bố bận, đều lớn lên cùng với trong nhà.”
“Bình thường còn trốn tránh những kẻ đến tìm thù nữa.”
Cô nàng lóc tủi , năng trông thật đáng thương.
Thịnh Thừa An suýt chút nữa thì tin , từng thấy tư thế cô nàng Tiểu Bá Vương nổ s.ú.n.g, đối phương óc văng ngoài mà mắt cô còn thèm nháy một cái.
Còn về mặt sinh hoạt, tuy bố ruột cô bận rộn, nhưng yêu thương cô con gái duy nhất như tròng mắt, cái gì là lập tức mua ngay cái đó.
Cái gì mua ở Hồng Kông thì nước ngoài mua, lập tức phái vận chuyển bằng đường hàng về.
Đồ ăn thức uống cô dùng, dù là mấy chục năm , cũng là thứ mà các danh viện bình thường thể sánh bằng.
Chu Chu chít chít nửa ngày, thấy Thịnh Thừa An chút phản ứng nào, bĩu môi, lau nước mắt, lầm bầm một câu: “Không chút đồng tình nào hết, đúng là lãnh huyết.”
Thịnh Thừa An dở dở : “Thôi , cô đáng thương, mau ăn .”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chu Chu ăn bánh bao điều kiện với : “ đến đây cũng mang theo quần áo gì, lát nữa cùng mua quần áo , nếu là tự , tìm chỗ.”
Thịnh Thừa An cũng tại , cuối cùng đồng ý cùng Chu Chu dạo phố, hai vốn là chuyện, đương nhiên cũng thành.
Mãi đến khi cùng Chu Chu đến Tòa nhà Bách hóa Nữ giới, Thịnh Thừa An mới chợt nhận .
Anh chỉ Chu Chu dọc đường, liên tục phàn nàn: “Đây là cái quái gì , c.h.ế.t , chẳng chút nào cả.”
Thịnh Thừa An khẩy: “Cô hiểu rõ, Đại lục đương nhiên thể so với Hồng Kông , nếu cô thích nghi thì về .”
Chu Chu lập tức đổi giọng: “Kỳ thật kỹ thì cũng coi , mộc mạc như cũng .”
Thịnh Thừa An để ý đến cô , hết các trung tâm thương mại hơn gần Tây Đan, Chu Chu cũng mua món nào ý.
Cuối cùng thấy tiệm vàng, đẩy cửa bước .
Thịnh Thừa An chỉ thể theo cô , cô xem xem quầy trang sức, cuối cùng hào phóng mua một đống đồ trang sức bằng vàng.
Khiến nhân viên tiệm vàng đều kinh ngạc, tuy mua trang sức vàng cần tiền, nhưng khách hàng hào phóng như là đầu tiên họ thấy.
Không nháy mắt một cái, tiêu hơn hai nghìn tệ.
Đến lúc trả tiền, Chu Chu lấy một xấp đô la Hồng Kông, nhân viên bán hàng thấy đô la Hồng Kông liền nhíu mày: “Xin thứ Đồng chí , chỗ chúng thu tiền nước ngoài.”
Chu Chu “” một tiếng, đầu Thịnh Thừa An: “Làm bây giờ?”
Thịnh Thừa An cũng giật : “Lúc cô đến đổi tiền ?”
Chu Chu lắc đầu: “Không đổi nhiều như , , cho một chút.”
Thịnh Thừa An dở dở : “Ai cửa mang nhiều tiền như , là mua nữa.”
Chu Chu chịu , kéo cánh tay Thịnh Thừa An: “Không , những thứ đều thích, mua.”
Thịnh Thừa An nhíu mày: “Không tiền mua ? Cô thể ngày mai đổi tiền .”
Chu Chu kéo cánh tay buông tay, cứ ầm lên đòi mua.
Thịnh Thừa An đau đầu, thấy những ngang qua đều , thật sự chịu nổi nhục nhã , chỉ thể dẫn Chu Chu đến chỗ ở lấy tiền , đó mua hết đống đồ cô chọn.
Đợi đến khi Chu Chu cầm đồ trang sức bằng vàng một cách vui vẻ, Thịnh Thừa An mới cảm thấy phù hợp, Chu Chu thể đến Kinh Thị, chắc chắn bố ruột cô giúp giấy phép hồi hương và hộ chiếu, visa, vân vân, thể chuẩn tiền ở đây chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-636-tra-nam.html.]
Mà bây giờ, những rõ ràng với Chu Chu, còn để cô chỗ ở.
Đang do dự nên chuyển nhà , thì Chu Chu bỏ đồ trang sức bằng vàng túi, : “Anh đừng nghĩ đến chuyện chuyển nhà, em gái học ở , còn cô ở tại . Nếu chọc cao hứng, cũng thể chuyện gì.”
Thịnh Thừa An lạnh: “Cô uy h.i.ế.p ?”
Chu Chu nhún vai: “Vậy cứ bóp c.h.ế.t .”
Thịnh Thừa An đúng là chút tính khí nào, càn cũng càn Chu Chu, đáng sợ hơn là còn đ.á.n.h cô gái , càng đừng cô còn mang theo đồ nghề.
Thôi thôi, vì sự bình an của nhà, vẫn nên nhịn một chút: “Được , cô mau về nghỉ ngơi , , dọn nhà phiền lụy, cô đến Kinh Thị , còn thể trốn .”
Chu Chu nhếch miệng : “Coi như thông minh, về đây, cũng mau .”
Hiếm khi cô rời dứt khoát như , khiến Thịnh Thừa An trong lòng cảm thấy yên, khó hiểu Chu Chu nhảy chân sáo chạy xa.
Cứ thế mà ? Không kéo cùng ăn cơm tối?
...
Thịnh An Ninh tan học đạp xe , liền thấy Chu Chu bên lề đường đối diện cổng lớn trường học, ngóng cổ về phía , khí chất độc đáo và vẻ ngoài xinh của cô thu hút ánh mắt của qua đường.
Cho nên, dễ dàng liếc mắt một cái thấy cô trong đám .
Chu Chu cũng thấy Thịnh An Ninh, tủm tỉm vẫy tay với cô.
Sau khi quan hệ của Chu Chu và trai, Thịnh An Ninh vẫn thích Chu Chu, cô đẩy xe đạp về phía cô : “Sao cô ở đây?”
Chu Chu : “ đang đợi cô đó.”
Thịnh An Ninh khá kinh ngạc: “Sao cô nhất định sẽ từ cái cổng ?”
Dù trường học cũng vài cái cổng lớn.
Chu Chu cũng che giấu: “Kỳ thật đến quan sát cô vài , cô đều từ cổng trường , cho nên thời gian tan học của cô.”
Thịnh An Ninh ngược bất ngờ vì sự thẳng thắn của Chu Chu, bất quá đây chính là tính cách của cô , dám dám nhận: “Cô tìm chuyện gì? Chúng tìm một chỗ chuyện?”
Chu Chu gật đầu: “Được, cô đang vội về nhà xem đứa nhỏ, sẽ chậm trễ cô lâu, chúng đến chỗ ít phía chuyện.”
Thịnh An Ninh đẩy xe, cô gái bên cạnh , càng càng cảm thấy kỳ thật cô và trai khá là xứng đôi, ít nhất mà , về mặt nhan sắc xứng đôi.
Chu Chu cũng chuyện, biểu cảm ngược mang theo vài phần nghiêm túc, như là đang suy nghĩ xem nên thế nào.
Cô chuyện, Thịnh An Ninh cũng sốt ruột, đoán chừng chắc chắn là liên quan đến trai.
Hai qua hai ngã tư, dừng ở chỗ ít .
Chu Chu đột nhiên từ trong túi xách lấy một bao đồ, hai lời nhét cặp sách của Thịnh An Ninh: “Cái là tặng cho tiểu Bắc Tị nhà cô, cô đợi về hãy xem, sẽ chậm trễ cô về nhà nữa nha.”
Thịnh An Ninh đưa tay lấy , ít nhất cũng bên trong đựng cái gì, nhưng Chu Chu giữ c.h.ặ.t t.a.y nàng: “Ai nha, sẽ hại cô , cô mau trở về , cũng trở về.”
Nói xong giống như Thịnh An Ninh bắt lấy, vội vàng bỏ chạy.
Đợi cô hồn trong sự kinh ngạc, Chu Chu chạy xa, còn vẫy tay với cô, chạy .
Lấy một bao đồ mà cô nhét từ trong cặp sách, liếc mắt một cái mở , khiến Thịnh An Ninh đều hít một khí lạnh.
Đều là vòng vàng nhỏ, khóa vàng nhỏ của tiểu hài t.ử, một đống nặng trịch, thôi giá cả xa xỉ!
--------------------