Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 634
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:38:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Chu giãy giụa, ngẩng đầu lên trừng mắt Thịnh Thừa An với vẻ thút thít.
Thịnh Thừa An đe dọa cô: “Cô đừng la hét nữa, sẽ buông cô .”
Chu Chu trợn mắt, hiệu cho Thịnh Thừa An buông tay!
Thịnh Thừa An thật sự sợ cô gái , nha đầu thật sự hề ngây thơ đơn thuần như vẻ bề ngoài, lòng đen tối lắm, nghĩ mà xem, thiên kim của ông trùm xã hội đen ở Hồng Kông thì thể là loại hiền lành gì ?
Anh chỉ đành buông tay, giọng điệu quá nghiêm khắc, chỉ đe dọa một câu: “Cô nhỏ thôi, la hét nữa sẽ tố cáo cô.”
Chu Chu tức giận đá Thịnh Thừa An nhưng trúng, cô hừ một tiếng úp mặt một đống quần áo lộn xộn, ô ô .
Thịnh Thừa An chút bất lực, qua đóng cửa , khóa trái từ bên trong, đó đến xuống bên giường: “Cô xem cô cái gì? Hình như là cô cứ bắt nạt thì .”
Chu Chu vẫn ô ô , đ.ấ.m giường như một đứa trẻ.
Cứ như thể cô đang chịu ủy khuất lớn nhất đời .
Thịnh Thừa An cảm thấy đau đầu từng cơn, nhưng hiểu Chu Chu, một cô gái trúng đạn còn rên một tiếng thì thể thật .
Thấy Chu Chu mãi dứt, đưa tay vỗ vai cô: “Cô đừng nữa, cứ như bắt nạt cô . Cô dậy , gì thì chuyện đàng hoàng.”
Chu Chu đột nhiên bật dậy, đưa mu bàn tay lau nước mắt, đôi mắt đỏ hoe hung dữ Thịnh Thừa An: “Anh chuyện gì? Thịnh Thừa An, thể một kẻ tiểu nhân bội bạc .”
Thịnh Thừa An nhạo: “Là bội bạc ? Cô Chu Chu, cô con rể ở rể, điều đó nhất định là .”
Chu Chu bĩu môi: “ cha tiền, đều là của hết.”
Thịnh Thừa An lắc đầu liên tục: “ thể sống cuộc đời như cha cô , ngủ cũng mở một mắt, cửa một đám vệ sĩ, ngày nào sẽ b.ắ.n c.h.ế.t ở bến tàu.”
“Đại tiểu thư, đây là sống qua ngày, đây đơn giản là đùa giỡn với mạng sống, .”
Chu Chu thấy gì: “Cha cũng , cũng lớn lên như thế ? Hơn nữa còn cứu nữa.”
Thịnh Thừa An bất lực Chu Chu, thật, cô gái đúng là hợp gu thẩm mỹ của , chỉ là tính tình lắm, lòng cũng lương thiện.
Dù thì môi trường cô lớn lên là như , nếu lương thiện thì e rằng gặm sạch cả xương .
Cho nên, hẹn hò yêu đương thì cũng , nhưng kết hôn, nghĩ đến thế bối cảnh của cô, mười cái mạng cũng dám.
cố tình cô gái điều, hai vì ngoài ý mà ngủ chung một đêm, cô cứ bám riết tha. Nói lý , chuyện xảy đêm đó là vì Chu Chu bỏ t.h.u.ố.c, cứu cô mà.
Sợ Chu Chu mặc kệ mà lóc, chỉ thể cố gắng dịu giọng, giảng giải cho cô: “Cô nghĩ kỹ xem, môi trường cô lớn lên từ nhỏ đến lớn, cô thích ? Chẳng lẽ cô con cái của cũng sống cuộc sống như ?”
Chu Chu chớp chớp mắt, vẻ mặt ngây thơ: “Vậy thì chúng cần con là .”
Thịnh Thừa An thở dài trong lòng, cô gái nhất định là do ông trời phái xuống để hành hạ , những lời t.ử tế cô hiểu, còn thể hiểu ý khác.
“ con của cô và , là con cái của cô, chẳng lẽ cũng sống cuộc sống như ?”
Chu Chu nghiêm túc gật đầu: “Con cái của , chẳng là con của và ? Nếu nó sống cuộc sống như , chúng thể cần con mà.”
Thịnh Thừa An nghẹn một ngụm m.á.u cũ trong cổ họng, suýt chút nữa thì ngất , dùng tiếng Anh để giao tiếp với Chu Chu, dù cô giáo d.ụ.c phương Tây từ nhỏ, tiếng Anh hơn một chút.
Kết quả, giao tiếp cả buổi, hiệu quả vẫn như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-634.html.]
Cuối cùng chỉ thể thở dài một , gãi đầu: “Nói thế , dù cũng thể đến Hồng Kông con rể ở rể cho nhà cô , cô cũng mau về .”
Lần Chu Chu , ngược , đôi mắt cô sáng trông suốt Thịnh Thừa An, giọng điệu còn mang theo sự phấn khích: “Cho nên đến Kinh Thị đây, cha chỉ cần thích, thể ở Kinh Thị.”
Thịnh Thừa An khẩy: “Cô là Hồng Kông, dựa cái gì mà thể ở ? Thị thực của cô hết hạn là về.”
Chu Chu nhướng mày vui vẻ: “Chỉ cần gả cho là thể ở .”
Vấn đề về chỗ cũ, Thịnh Thừa An Chu Chu với vẻ mặt sống còn gì luyến tiếc, căn bản thể lý lẽ .
Chu Chu còn vui vẻ : “Cha , chỉ cần vui vẻ, ở cũng , dù hết thảy thứ của nhà họ Chu cuối cùng đều là của , cũng là của thôi, gì thì , em trai nhỏ thì nhiều, tiền cũng nhiều.”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh Thừa An chuyện, im lặng một hồi lâu, quyết định vẫn là nên an ủi con sư t.ử nhỏ nóng nảy , chờ đầu từ từ dỗ dành cô về.
“Cô đến , thì cứ ở , chuyện của hai chúng , từ từ , còn nữa, cô mang cái thứ đến Kinh Thị? Cần cất kỹ, bất cứ lúc nào cũng lấy .”
Chu Chu “ồ” một tiếng, chút phục: “Vậy nhỡ bắt nạt , cứ để bắt nạt ?”
Thịnh Thừa An hừ lạnh một tiếng: “Yên tâm, với cái tính của cô, ai dám bắt nạt cô .”
Chu Chu bĩu môi, để ý đến Thịnh Thừa An.
Thịnh Thừa An đau đầu, vẫn an ủi cô , bảo cô ở Kinh Thị giữ thái độ khiêm tốn, đừng gây chuyện, mặc kệ mắt ai, cũng động thủ: “Pháp luật ở đây giống với bên cô, cô đừng mang cái bộ đó ở Hồng Kông qua đây mà loạn, còn nữa, đừng tìm em gái .”
Chu Chu lườm một cái: “Anh sợ cái gì? Chẳng lẽ sợ sẽ tổn thương bọn họ? Vậy thì cưới , trở thành chị dâu của cô , nhất định sẽ tổn thương cô .”
Thịnh Thừa An lười để ý đến cô gái điên nhỏ , đồng hồ: “Được , thời gian còn sớm nữa, cô cũng mau ch.óng nghỉ ngơi , ngày mai sẽ qua tìm cô. Cô cũng cần lấy em gái uy h.i.ế.p , dù em rể , cô chọc nổi . Anh thật sự thể bắt cô trong đó, cả đời cũng đừng hòng .”
Chu Chu bĩu môi, đưa tay qua đẩy Thịnh Thừa An một cái: “Anh thật là đáng ghét!”
Vừa nước mắt trào , cô đến tìm Thịnh Thừa An từ xa như , ngờ vẫn lạnh lùng như thế, nghĩ đến đây, giao tiếp bằng ngôn ngữ cũng chút khó khăn.
Cơm canh cũng khó ăn, còn chỗ ở, giường cứng quá, phòng nhỏ quá.
Càng nghĩ càng ủy khuất, nước mắt như chuỗi hạt đứt dây rơi xuống, cố tình hề phát tiếng .
Thịnh Thừa An bộ dạng Chu Chu đến lê hoa đái vũ, hiếm hoi lắm mới nổi lòng trắc ẩn, vốn dĩ dậy , xuống : “Cô đừng nữa, thời gian còn sớm, chúng chuyện gì, ngày mai tiếp ? Cô yên tâm, ngày mai nhất định sẽ đến tìm cô.”
Chu Chu hít hít mũi: “Thật ? Anh sẽ chạy nữa chứ?”
Thịnh Thừa An bất đắc dĩ: “Cô tìm đến tận nhà , còn thể chạy nữa, , đừng nữa, đến Đại Lục , con còn trở nên bộ tịch thế.”
Chu Chu trừng mắt liếc một cái, lặng lẽ lau nước mắt.
…
Thịnh An Ninh bát quái cả đêm ngủ, sáng sớm ngày thứ hai, liền đến chỗ Thịnh Thừa An ở chặn , nhất định bắt rõ rốt cuộc là chuyện gì mới .
Thịnh Thừa An liền kể đơn giản về quá trình quen Chu Chu, cùng với phận của cô .
Thịnh An Ninh thể tưởng Thịnh Thừa An, cuối cùng c.ắ.n răng phun hai chữ: “Tra nam!”
--------------------