Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 630: Biến động gia đình

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:38:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh Thịnh Thừa An vội vã rời với vẻ nghi hoặc, cô sờ mũi, thế nào cũng thấy trai chút chột , chỉ là khi nào mới chịu thật.

 

Cô vô cùng tò mò, rốt cuộc Thịnh Thừa An gặp cô gái như thế nào mà khiến tránh như tránh tà .

 

Tuy nhiên, khi cưỡng chế nhét Tiểu Kim Du cổ phần, lòng Thịnh An Ninh cũng bình tĩnh một chút, cô quyết định nghiên cứu các kênh kiếm tiền khác, chẳng hạn như nghiên cứu đề tài hoặc công bố học thuật?

 

Chu Song Lộc cũng về nhà từ viện điều dưỡng. Ông xuất nghèo khổ, từng trải qua mưa b.o.m bão đạn, yêu cầu về ăn ở đơn giản. Khi về nhà, thấy bọn nhỏ đều vui vẻ chấp nhận, ông liền tủm tỉm trêu đùa ba đứa chắt.

 

Chu Chu thích ông cố tóc bạc phơ , cứ đòi Chu Song Lộc bế, đầu gối ông, hì hì ông.

 

Thịnh An Ninh cảm thấy thể tưởng tượng nổi, Chu Chu là một đứa trẻ nghịch ngợm nhưng cá tính riêng, mà nó thích thì ngay cả sờ một cái cũng . Kể từ khi , ngoài nó luôn khăng khăng tự .

 

Rất hiếm khi để khác bế.

 

Vậy mà bây giờ dính lấy ông cố lâu gặp, còn toe toét.

 

“Chu Chu, con cứ để ông cố bế mãi, ông cố sẽ mệt đấy, con xuống bên cạnh ông cố ?”

 

Chu Chu , cái nhỏ uốn éo, dựa lòng Chu Song Lộc, nghển cái cổ nhỏ nhắn: “Không , bế cơ.”

 

Chu Song Lộc ha hả : “Không ngờ Chu Chu thiết với ông thế .”

 

Chu Nam Quang cũng thấy kinh ngạc: “Xem Chu Chu thích bố , bình thường chúng bế nó, nó còn cho.”

 

Ba đứa trẻ tuy sinh cùng nhưng cá tính giống , An An thì nũng nịu và bám , Chu Chu nghịch ngợm nhưng thích bế, lạ càng bế.

 

Mặc Mặc gì cũng chậm chạp, tình cảm cũng từ từ, biểu hiện thích thích đều rõ ràng.

 

Chỉ khi ở mặt Thịnh An Ninh, cảm xúc của nó mới nhiều hơn một chút, thích bế.

 

, việc Chu Chu dính lấy Chu Song Lộc khiến đều giật .

 

Chu Hồng Vân cảm thán: “Đừng thấy Chu Chu nhỏ, nó kén chọn lắm đấy, nếu bế hôn, cái mặt nhỏ của nó sẽ nhăn như trái khổ qua, lắc lắc cái đầu nhỏ cho hôn.”

 

Nói xong, cô nghĩ một chút dừng : “ nếu là hôn nó, cái miệng nhỏ nhắn sẽ toe toét . Chị xem Triều Dương và Tiểu Vãn hôn nó thì cả.”

 

Thịnh An Ninh cũng bật , Chu Chu quả thực là một đứa trẻ mê cái , thích xinh xắn.

 

Tâm trạng Chu Song Lộc càng hơn, ông xoa đầu Chu Chu: “Chu Chu thích ông cố như , lớn lên cũng lính nhé.”

 

Chu Nam Quang dở dở : “Bố ơi, chúng nên nhồi nhét đầu chúng lớn lên gì, cứ để chúng những gì chúng thích.”

 

Chu Song Lộc nghĩ như : “Thế thì vẫn bảo vệ đất nước chứ, con xem Loan Thành và Thời Huân, đều .”

 

Đây cũng là điều khiến ông tự hào nhất, mỗi ngoài chuyện với khác, lưng ông thẳng lên mấy phần.

 

Thịnh An Ninh lắng hai trò chuyện, sự cố chấp của già cũng khá đáng yêu.

 

Mãi cho đến khi ăn cơm, Chu Song Lộc mới cảm thán: “Ở đây nhiều năm như , đột nhiên chuyển nhà vẫn chút luyến tiếc, còn rộng rãi như thế nữa, các con cũng học cách thích nghi.”

 

Chu Triều Dương hắc hắc : “Ông nội, ông cứ yên tâm , hồi nhỏ chỗ chúng con ở còn nhỏ hơn nhiều, cũng .”

 

Lúc đó cô và Chu Bắc Khuynh chen chúc trong một căn phòng nhỏ, ngày nào cũng đ.á.n.h vì tranh giành địa bàn.

 

Chu Song Lộc gật đầu: “Thế thì , còn An Ninh thì ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-630-bien-dong-gia-dinh.html.]

Thịnh An Ninh gọi tên, vội vàng gật đầu: “Ông nội, cháu cũng vấn đề gì, lúc chúng cháu ở Long Bắc, chỗ ở cũng nhỏ, hơn nữa, bất kể ở , chỉ cần một nhà ở cùng .”

 

Chu Song Lộc gật đầu an ủi: “Không tệ, các con nghĩ như , đợi qua năm chúng sẽ thu dọn đồ đạc.”

 

Người một nhà bắt đầu tích cực thảo luận, đến lúc đó sẽ ở như thế nào, ở .

 

Nghĩ đến việc sắp chuyển nhà, thậm chí còn chút kích động.

 

Chu Triều Dương vui vẻ với Thịnh An Ninh: “Đợi đến lúc nghỉ ngơi, sẽ dẫn cô xem sân nhà .”

 

Thịnh An Ninh cũng mong chờ: “Được thôi, chúng tranh thủ lúc tuyết rơi nhiều, xem chỗ nào thể dọn dẹp thì nhanh ch.óng dọn dẹp luôn.”

 

Cô nghĩ căn nhà cũ lâu ở chắc chắn tồi tàn, lẽ còn dột, sân vườn cũng hoang vu một mảnh.

 

Kết quả, điều khiến Thịnh An Ninh bất ngờ là Chủ nhật, khi cô và Chu Triều Dương đến xem, cô vẫn kinh ngạc một chút.

 

Cánh cửa lớn màu đỏ son tuy chút loang lổ, nhưng những bông hoa sen chạm khắc ngói xanh ở khung cửa vẫn sống động như thật.

 

Trong sân cũng hề hoang vu như Thịnh An Ninh nghĩ, phía lớn, lát gạch vuông, thỉnh thoảng vài cây cỏ nhỏ khô héo mọc lên từ khe gạch, bên cạnh còn một tiểu hoa viên và một cái đình nhỏ.

 

Hành lang bên hông dẫn sân , sân diện tích lớn hơn một chút, còn trồng hai cây hải đường.

 

Nhà hai dãy , mỗi dãy ba gian nhà ngói lớn bằng gạch xanh, cửa sổ chạm khắc sơn son, cùng cửa đôi chạm khắc, mang nét cổ điển trang nhã.

 

Điểm trừ duy nhất là bức tường trắng những khẩu hiệu hài hòa, và các phòng bên trong cũng chia cắt thành những căn phòng nhỏ lộn xộn.

 

Thịnh An Ninh vẫn cảm thấy vô cùng kinh ngạc: “Căn nhà , là do triều Thanh để ?”

 

Chu Triều Dương chắp tay lưng một vòng: “ , Ông ngoại lợi hại, Ông ngoại đây cũng học thuật, để sân cho , khi căn nhà nộp lên thì dùng văn phòng, vẫn phá hủy nhiều.”

 

Thịnh An Ninh sờ cửa sổ chạm khắc: “Có thể giữ dễ dàng .”

 

Hơn nữa, việc một bộ nhà như thế thời điểm đó cũng là chuyện .

 

Chu Triều Dương bĩu môi: “Bố vẫn tầm xa, sớm nộp nhà lên, cũng nhờ ông nội bảo vệ , bất quá vốn dĩ bố còn thể thăng chức. Hiện tại như thế cũng .”

 

Thịnh An Ninh cũng hiểu, một phen thở dài, cô cảm thấy căn nhà thể ở : “Đến lúc đó chúng xây thêm vài gian nhà kề ở mặt bên là .”

 

Sân là hình chữ nhật, chiều sâu dài nhưng đủ rộng, nếu xây thêm nhà ngang thì sân sẽ hẹp .

 

Chu Triều Dương bận tâm những chuyện : “Đến lúc đó một nhà ba các ngươi ở ba gian phía , bố một gian, ông nội một gian, trong phòng tai ở cửa , cô Hồng Vân và dì ở là .”

 

xin ký túc xá ở đơn vị , qua năm là dọn ở, đến lúc đó sẽ về ăn cơm mỗi ngày, trở về ngủ là .”

 

Thịnh An Ninh đồng ý: “Như quá vất vả, Lục Trường Phong ở đây, sống vất vả như , sẽ đau lòng, hơn nữa chúng cũng đau lòng, đợi qua năm , khẳng định đều thể ở , còn một nhà mười mấy ở ba gian phòng, cũng đều ở .”

 

Chu Triều Dương hì hì : “Đến lúc đó , chừng qua năm Lục Trường Phong trở về .”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Thịnh An Ninh tiếp lời, nhưng trong lòng lạc quan như , cuộc đối đầu biên giới Ấn Độ kéo dài vài năm.

 

Khi hai đang chuyện trong sân, thò đầu , thấy Chu Triều Dương và Thịnh An Ninh, ồ một tiếng, vui vẻ : “Sân nhà các cô bán ?”

 

Là một cô gái trẻ xinh !

 

--------------------

 

 

Loading...