Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 607: Dốc Sức Tạo Kỳ Tích

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:38:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh mất một hồi lâu mới sức sờ lên mặt An An. Cảm giác chân thật và mềm mại đó khiến cô dữ dội hơn, sự kìm nén suốt một ngày một đêm nay bỗng chốc bùng nổ kiêng nể gì.

 

, An An cũng . An An kêu bụng đói.

 

Điều đó khiến Thịnh An Ninh rơi nước mắt bật , cô xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, nghẹn ngào mở lời: “Được , chúng về nhà uống sữa nhé.”

 

An An lập tức vui vẻ, ôm cổ bố, đòi về nhà.

 

Chu Loan Thành Chu Thời Huân: “Anh đưa chị dâu và An An về , em xử lý bên một chút cùng Triều Dương về .”

 

Chu Thời Huân một tay bế con gái, một tay đỡ Thịnh An Ninh về nhà.

 

Dọc đường , Thịnh An Ninh cứ nghĩ đến nỗi sợ hãi khi con gái mất tích là nhịn , cô đưa tay nắm c.h.ặ.t t.a.y An An, cứ chằm chằm con thì lòng mới yên tâm hơn một chút.

 

Xảy chuyện lớn như , Thịnh Minh Viễn và Lâm Uyển Âm vẫn luôn ở nhà họ Chu cùng với Đa Đa.

 

Vừa lo lắng sốt ruột, Lâm Uyển Âm từng trải qua một Đa Đa lạc, nỗi đau thấu tim đó giờ về, bà tiếng, cả như mất hồn, bất động ghế sofa.

 

Chu Hồng Vân thì ngất xỉu ngay tại chỗ, trán đắp một chiếc khăn, cứ nghĩ đến là lớn một trận, sợ An An tìm về nữa, cũng sợ An An ở bên ngoài chịu khổ.

 

Thịnh Minh Viễn cũng khó chịu, nhưng cố gắng giữ vững tinh thần để trông chừng mấy đứa trẻ, ông thể gục ngã.

 

Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh đưa An An về, những trong nhà vẫn cảm thấy chút chân thật. Lâm Uyển Âm bỗng chốc nhảy dựng lên khỏi ghế sofa, chạy đến ôm An An : “An An về , con thật sự lấy mạng bà ngoại mà, con xem nếu con mệnh hệ gì thì chúng sống đây.”

 

Vừa hôn mạnh lên khuôn mặt nhỏ nhắn của An An.

 

Trên đường về, An An ngừng , ê a ngừng bụng đói, đòi uống sữa, còn liên tục ôm bố nũng.

 

Giờ thấy bà ngoại , thấy ngôi nhà quen thuộc, con bé nhịn “Oa” một tiếng , vẫn quên đòi uống sữa.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Chu Hồng Vân thấy An An trở về, khó chịu đều tan biến, bà dậy đến nắm lấy bàn tay nhỏ bé của An An, , An An đói bụng, bà vội vàng chạy pha sữa bột.

 

Mãi đến khi An An uống hết một chai sữa lót bụng, bụng no, ở trong vòng tay , con bé ngáp một cái nhỏ, dụi mắt ngủ .

 

Thịnh An Ninh lúc mới cẩn thận cởi quần áo An An , kiểm tra xem con vết thương nào . Nhìn thấy cái m.ô.n.g nhỏ còn dính phân, vì quần áo kịp thời nên đỏ cả một mảng lớn.

 

đau lòng rơi nước mắt.

 

Thịnh Minh Viễn ở một bên an ủi: “May mắn là về nhanh như , An An của chúng chịu khổ , nhất định sẽ bình an vô sự.”

 

Lâm Uyển Âm nắm lấy bàn tay nhỏ bé của An An, con ngủ say với cái miệng nhỏ nhắn khẽ mấp máy, mắt đỏ hoe: “Là ai chuyện ? Là bọn buôn ? Những kẻ bắt xé xác thành từng mảnh! Bắn c.h.ế.t cũng hả giận.”

 

“Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của An An gầy kìa.”

 

Chu Chu và Mặc Mặc cũng vây quanh . Tuy hai đứa còn nhỏ nhưng em gái về nhà suốt một đêm, còn cô bậc và bà ngoại cứ mãi, lờ mờ chuyện xảy trong nhà.

 

Chỉ là hai đứa diễn tả thế nào, dù em gái ở nhà, chúng cảm thấy sữa cũng còn ngon nữa.

 

Giờ thấy lớn đều vây quanh em gái trong vòng tay , chúng cũng xúm gần, thỉnh thoảng đưa tay sờ sờ bàn tay nhỏ bé của em gái.

 

Thịnh Minh Viễn thở dài: “Chuyện nhà các con cứ dồn dập, cố ý gây rối lưng ? An An lạc là trùng hợp cố ý?”

 

Chu Thời Huân nhíu mày gật đầu: “Có giật dây, bên Loan Thành manh mối .”

 

Thịnh Minh Viễn gật đầu: “Những nhất định nghiêm trừng, An An đây là tìm về , nếu như tìm về , cho dù b.ắ.n c.h.ế.t hết những cũng hả giận.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-607-doc-suc-tao-ky-tich.html.]

Chu Hồng Vân lúc đỡ hơn nhiều, bảo Thịnh An Ninh ôm An An lên lầu nghỉ ngơi một chút.

 

Lâm Uyển Âm thấy mắt con gái sưng đỏ, thần sắc tiều tụy, cũng vội vàng thúc giục: “Con dẫn An An lên lầu ngủ một lát , đợi An An tỉnh, hai con tắm rửa sạch sẽ.”

 

Chu Hồng Vân cũng liên tục gật đầu: “ đúng đúng, hai đứa mau ngủ một lát , lát nữa sẽ nấu nước lá ngải cho hai đứa tắm rửa sạch sẽ, xua xúi quẩy.”

 

Thịnh An Ninh ôm An An lên lầu xuống, nhưng vẫn dám chợp mắt, nhắm mắt là cảnh tuyệt vọng lúc An An lạc, còn luôn cảm thấy chân thật.

 

Rõ ràng buồn ngủ, nhưng cô vẫn chịu nhắm mắt, cô bé ngủ say một giấc thức dậy, trời gần tối.

 

Chu Hồng Vân và dì cũng vội vàng một bàn cơm, đợi Thịnh An Ninh và An An dậy ăn.

 

Cô bé ngủ một giấc dậy, lật , dụi mắt, mơ màng hồi lâu, lật , thấy bên cạnh, cái miệng nhỏ nhắn toe toét , nhào tới ôm Thịnh An Ninh: “Mẹ, .”

 

Lại bò dậy hôn mạnh , vui vẻ thôi.

 

Hoàn di chứng gì vụ bắt cóc.

 

Thịnh An Ninh ôm An An hôn một cái: “Bảo bối của , sợ hãi ?”

 

An An khanh khách, sợ hãi là gì, véo quần : “An An hôi hôi, khó chịu.”

 

Lại sờ cái mặt nhỏ nhắn: “Mẹ, thoa thơm thơm.”

 

Thịnh An Ninh lúc mới yên tâm, sự cố để bóng ma trong lòng An An.

 

Cười dậy ôm An An: “Vậy chúng tắm thoa thơm thơm, An An của chúng biến thành An An thơm tho , ?”

 

An An vui vẻ gật đầu: “Mẹ tắm.”

 

Ôm con gái tắm xong , Thịnh An Ninh mới cảm thấy sống , ôm c.h.ặ.t An An, hôn hôn, ôm con bé xuống lầu.

 

An An thấy hai trai và nhỏ Đa Đa, càng vui vẻ thôi, vỗ tay nhỏ bé: “Anh, Tiểu Đậu Đậu, .”

 

Vùng vẫy xuống chơi với bọn họ.

 

Lâm Uyển Âm An An vẫn hoạt bát như , hít hít mũi: “May mà An An của chúng phúc khí.”

 

Thịnh Minh Viễn tới xoa xoa cái đầu nhỏ của An An: “An An bụng đói ? Chúng ăn cơm ?”

 

An An ăn cơm, lập tức gật đầu: “Ăn cơm cơm, ăn sủi cảo, ăn thịt thịt.”

 

Những chuyện khác nhớ, nhưng chuyện đói bụng , con bé vẫn nhớ rõ ràng, ăn cơm, lập tức vỗ bụng nhỏ chạy về phía bàn ăn.

 

Lâm Uyển Âm : “Đứa nhỏ , tâm lớn, giống An Ninh.”

 

Thịnh Minh Viễn cũng theo: “Như thật , mãi mãi vô ưu vô lo.”

 

Thịnh An Ninh lúc mới phát hiện Chu Thời Huân ở đây: “Mẹ, Thời Huân ngoài ạ?”

 

Lâm Uyển Âm gật đầu: “Nói là tìm Chu Loan Thành một chuyến, bảo chúng ăn cơm .”

 

Thịnh An Ninh “ồ” một tiếng, mặc dù con về, nhưng cô vẫn khẩu vị ăn uống, nghĩ đến La Thái Hà còn tìm thấy, trong lòng bốc lên lửa giận.

 

--------------------

 

 

Loading...