Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 601: Nữ nhân họa thủy
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:38:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Triều Dương lập tức ôm An An tìm Chu Loan Thành, bởi vì xuống một xe buýt, nên lúc về cũng cần một đoạn đường và thời gian.
Thịnh An Ninh ở đầu hẻm chờ, cô vẫn kiên trì tin tưởng thấy chính là La Thái Hà, và cô chắc chắn đang ở một trong mấy nhà phía .
Vừa chú ý động tĩnh của mấy hộ gia đình, suy nghĩ, La Thái Hà là hung thủ tại còn ? Lại còn ở Kinh thị, lá gan thật lớn.
Còn nữa, rốt cuộc La Thái Hà đến Kinh thị bằng cách nào?
Gần một giờ trôi qua, thấy La Thái Hà , cũng thấy Chu Triều Dương dẫn Chu Loan Thành và bọn họ tới.
Thịnh An Ninh đồng hồ, nhịn nhíu mày, trong lòng dự cảm , cũng để ý đến La Thái Hà nữa, vội vàng về bệnh viện tìm Chu Thời Huân.
Phòng bệnh Chung Văn Thanh vốn ở dọn , lúc kéo dây cảnh giới bắt đầu thăm dò.
Khi Thịnh An Ninh , Chu Thời Huân và Chu Loan Thành đều ở đó.
Chu Thời Huân chỉ ở cửa khoanh tay , còn Chu Loan Thành dẫn cầm kính lúp từng chút một tìm kiếm, bỏ sót bất kỳ dấu vết nhỏ nào.
Thịnh An Ninh thấy hai em đều ở đó, đầu óc cô lập tức nổ tung, giọng điệu cũng đổi: “Chu Thời Huân, Triều Dương và An An thấy .”
Chu Thời Huân khựng , thấy Thịnh An Ninh đầy vẻ hoảng sợ, đưa tay vịn vai cô: “Em đừng lo lắng, chuyện gì xảy ? Triều Dương và An An cùng biến mất?”
Thịnh An Ninh gật đầu, cố nén sự hoảng sợ và sợ hãi, kể chuyện phát hiện một : “ nghĩ về là tuyệt đối an , thế ?”
Chu Triều Dương từng , chắc chắn là xảy chuyện ngoài ý , con bé còn dẫn theo An An nữa.
Chu Loan Thành cũng dậy , kinh ngạc nhưng vẫn an ủi Thịnh An Ninh: “Chị dâu, chị đừng vội, Triều Dương và An An chắc chắn sẽ , tìm , bên giao đãi xong sẽ lập tức qua. Yên tâm, từ lúc các xuống xe đến bệnh viện chỉ hơn hai cây , nhất định thể tìm thấy.”
Thịnh An Ninh hối hận nên lời: “Đều tại , La Thái Hà chắc chắn cũng phát hiện chúng , cho nên Triều Dương và An An đồng bọn của cô bắt ? Đến lúc đó dùng để uy h.i.ế.p chúng ?”
Chu Thời Huân vuốt vai cô, trấn an cảm xúc của cô bình tĩnh một chút: “Em đừng lo lắng, Loan Thành đúng, Triều Dương sẽ , An An càng sẽ .”
Câu càng giống như an ủi chính , trời , bây giờ ngón tay đang run rẩy, An An đầy hai tuổi mất tích, Triều Dương một thể bảo vệ con bé ?
Nhìn từ thủ đoạn đối phương sát hại Chung Thịnh Mẫn, cực kỳ tàn nhẫn, đến lúc đó cũng dùng thủ đoạn đối với An An thì bây giờ?
Chu Thời Huân buộc tĩnh táo , lập tức dẫn Thịnh An Ninh dọc theo tuyến xe buýt qua để hỏi thăm, xem ai thấy một Triều Dương và An An .
Liên tục tìm hỏi, hình dung dung mạo của Chu Triều Dương và An An, nhưng nhận tất cả đều là từng thấy.
Thịnh An Ninh càng hỏi càng kinh hãi, tim lập tức treo ở cuống họng, nước mắt cứ chực trào khỏi hốc mắt, miệng ngừng tự trách: “ thật sự quá sơ suất, lúc tại An An cho kỹ, nếu An An xảy chuyện, sống nổi đây?”
Chu Thời Huân an ủi cô: “Chuyện liên quan đến em, cho dù em như , bọn họ chắc chắn cũng sớm nhắm An An, ở trong tối, chúng là phòng kịp.”
Lúc tĩnh táo hơn nhiều, khi phân tích kỹ lưỡng, thể cảm giác rõ ràng mục tiêu của những rõ ràng là An An, hoặc là ba đứa con của bọn họ.
Những e rằng theo dõi lâu, kết quả hôm nay cho bọn họ một cơ hội.
Thịnh An Ninh căn bản dám bi thương, vội vàng tiếp tục tìm qua đường hỏi.
Mãi cho đến đầu hẻm nơi cô phát hiện La Thái Hà, cũng bất kỳ phát hiện nào.
Chu Loan Thành còn dẫn theo hai công an kinh nghiệm cùng, họ cũng hỏi thăm suốt dọc đường, nhưng bất kỳ phát hiện nào. Nhìn thấy Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh với tinh thần vẻ hoảng hốt, họ dám suy đoán về hậu quả.
“Anh, đưa chị dâu về , bên em cứ để em tìm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-601-nu-nhan-hoa-thuy.html.]
Thịnh An Ninh đương nhiên chịu về, cô lắc đầu nguầy nguậy: “ về, sẽ cùng tìm.”
Chu Thời Huân gật đầu: “Chúng cứ ở cùng tìm , dù cũng nhanh hơn.”
Chu Loan Thành trầm mặc một chút, với Thịnh An Ninh: “Chị dâu, chị nghĩ đến khả năng hôm nay chị gặp La Thái Hà, là do đối phương cố ý xuất hiện để dụ các chị đuổi theo ?”
Thịnh An Ninh sửng sốt, khả năng cô thật sự kịp nghĩ tới.
Chu Thời Huân bổ sung: “Nếu , khi g.i.ế.c , cô còn dám xuất hiện? Bởi vì mục đích cuối cùng của cô vẫn đạt , việc lộ diện cũng là cố ý dẫn các chị đuổi theo cô . Chỉ cần chị và Triều Dương tách , bọn chúng thể xuống tay.”
Ai mang theo đứa trẻ thì sẽ bắt đó, cho nên mục tiêu cuối cùng vẫn là đứa trẻ.
Chu Loan Thành để rà soát mấy hộ gia đình ở đầu hẻm, xem ai từng thấy La Thái Hà . Chu Thời Huân dẫn theo Thịnh An Ninh tiếp tục tìm kiếm dọc đường.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Mãi cho đến khi trời tối đen, vẫn chút tiến triển nào…
...
Chu Triều Dương dẫn theo An An vốn định tắt qua hẻm, vì chỉ lo ôm đứa trẻ vội vàng đường, nhưng chẳng ngờ nửa đường đ.á.n.h lén bằng gậy. Khoảnh khắc ngã xuống, cô vẫn bản năng ôm c.h.ặ.t An An lòng, sợ con bé thương.
Lúc , cô tỉnh với cái đầu và cổ đau nhức. Mở mắt là một mảnh tối đen, còn cô thì trói tay chân, ném nền gạch lạnh như băng, miệng cũng nhét giẻ.
Chu Triều Dương vùng vẫy mấy cái, khi thích nghi với bóng tối, cô đầu bốn bề, quả nhiên thấy An An , cô bắt đầu luống cuống.
Cô mất An An !
Cô càng sức giãy giụa hơn nữa.
Cô dùng chân đạp mạnh tường, phát tiếng động trầm đục.
Kết quả bất kỳ tiếng đáp nào, khiến Chu Triều Dương càng thêm luống cuống. Cô thương thì , nhưng An An thể mất . Nếu An An xảy chuyện, cô thể về gặp cả và chị dâu đây.
Càng nghĩ, lực đạo đạp tường càng lớn.
Trong lúc kiên trì ngừng, cuối cùng cô cũng thấy tiếng bước chân đang đến gần.
Sau khi dừng ở cửa mấy phút, mới hai mở cửa bước . Đèn pin chiếu thẳng mặt Chu Triều Dương, ánh sáng ch.ói mắt khiến cô thể rõ cái gì. Cô theo bản năng nhắm mắt , lắc đầu mạnh.
Ý rằng cô lời .
Đối phương im lặng lâu, mới mở miệng: “Cô ngoan ngoãn một chút , nếu còn ầm ĩ thì cô sẽ kết quả .”
Giọng khàn khàn, thô ráp, như thể giấy nhám mài qua.
Chỉ : “Đừng nhảm với cô nữa, đ.á.n.h ngất sáng mai bán là . thật cái nha đầu nhỏ dễ đối phó.”
Giọng khàn khàn mở miệng: “Nếu cô còn thành thật, sẽ cho cô uống t.h.u.ố.c!”
Chu Triều Dương lập tức dám giãy giụa nữa, cô loại t.h.u.ố.c chắc chắn là t.h.u.ố.c . Còn về cái nha đầu nhỏ mà bọn chúng nhắc đến, hẳn là An An. Vì bọn chúng khó đối phó, thì hiện tại xem con bé vẫn .
Một giọng khác : “Đêm nay khỏi thành, nhốt cái nha đầu nhỏ cùng phụ nữ một chỗ. dọc đường dỗ dành một đứa bé b.ú sữa, nó quá trời!”
--------------------