Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 595: Phát hiện kinh thiên động địa
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:57:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Loan Thành phụ nữ lạ mặt tìm Chung Thịnh Mẫn, vẻ mặt cũng ngưng trọng : “Người phụ nữ thế nào? Tìm Chung Thịnh Mẫn chuyện gì?”
Ông Bùi lắc đầu: “Chuyện gì thì , chỉ là khi phụ nữ đến, hai cùng căn tin bên ngoài ăn cơm, đợi Thịnh Mẫn trở về thì sắc mặt khó coi.”
Chu Loan Thành nhíu mày: “Vậy ông còn nhớ phụ nữ trông như thế nào ?”
Ông Bùi nghiêm túc nghĩ nghĩ: “Không rõ lắm, bởi vì cô quấn một cái khăn trùm đầu, trông giống như từ nông thôn đến, mập một chút, ba mươi tuổi?”
Chu Loan Thành bảo đồng sự bên cạnh ghi chép . Từ chỗ ông Bùi cũng hỏi gì, chỉ thể tìm cách điều tra phụ nữ .
Anh hỏi đồng sự của Chung Thịnh Mẫn. Bởi vì bình thường quan hệ của họ bình thường, cũng ai chú ý đến phụ nữ đến tìm Chung Thịnh Mẫn.
Chu Loan Thành hỏi thông tin hữu ích nào từ đồng sự, bèn bảo những khác về , còn thì căn tin nơi Chung Thịnh Mẫn và phụ nữ ăn cơm để hỏi thăm.
Bởi vì ông Bùi cũng rõ cụ thể là căn tin nào, Chu Loan Thành chỉ thể khoanh vùng mấy nhà hàng quốc doanh và căn tin công nhân viên chức xung quanh viện nghiên cứu.
Anh tìm hai nơi nhưng họ đều từng thấy Chung Thịnh Mẫn, điều khiến Chu Loan Thành hoài nghi. Thời gian trôi qua lâu như , , cho dù Chung Thịnh Mẫn từng đến, cũng nhanh sẽ quên lãng.
Vừa bước khỏi căn tin, chuẩn đến căn tin tiếp theo thì bất ngờ gặp Mộ Tiểu Vãn.
Mộ Tiểu Vãn thấy Chu Loan Thành cũng khá bất ngờ. Tối qua cô ngụ ở Chu gia, sáng sớm hôm nay học, nhân lúc nghỉ trưa, cô ngoài mua chút cơm mang về cho Thịnh An Ninh ăn.
Cô cảm giác mấy ngày nay Thịnh An Ninh gầy ít, tối qua ăn uống cũng ít.
Mộ Tiểu Vãn kinh ngạc mừng rỡ, đôi mắt cong cong lấp lánh Chu Loan Thành: “Á, ở đây? Vụ án tiến triển gì ?”
Chu Loan Thành lên: “Sao em cũng ở đây? qua đây tìm manh mối.”
Mộ Tiểu Vãn chỉ một tiệm bánh bao chớp mắt cách đó xa: “Bên một tiệm bánh bao do Tây Bắc mở, bánh bao thịt kho ngon, ăn cơm ? Chúng cùng ? Bận đến mấy cũng ăn cơm chứ.”
Mặc dù Chu Loan Thành đang , nhưng cô vẫn thể cảm giác sự bất đắc dĩ toát từ , lông mày nhíu hết đường xoay xở.
Chu Loan Thành vốn đói, Mộ Tiểu Vãn hăng hái , đột nhiên cảm thấy đói: “Vậy thôi.”
Mộ Tiểu Vãn tò mò về tiến triển của vụ án: “Có nào nghi ngờ ? Anh xem khi nào là bạn học đồng sự của , vì ghen ghét lẫn hoặc nguyên nhân khác mà xảy cãi vã, lỡ tay g.i.ế.c ?”
Chu Loan Thành cái đầu óc của Mộ Tiểu Vãn chọc , tâm tình đột nhiên hơn một chút: “Đề tài nghiên cứu của bọn họ, mỗi đều giống , cho nên tồn tại cạnh tranh và đố kỵ, là bạn học đồng sự gây án .”
Mộ Tiểu Vãn gãi đầu: “Vậy thì khó giải quyết , là rà soát tất cả các mối quan hệ xung quanh ?”
Chu Loan Thành gật đầu: “ , bất quá mạng lưới quan hệ của Chung Thịnh Mẫn đơn giản, khi đến Kinh thị, ngoài công tác , bất kỳ sinh hoạt giao tế cá nhân nào khác.”
Mộ Tiểu Vãn lẩm bẩm một câu: “Vậy là thánh nhân lão học giả ?”
Chu Loan Thành , nhưng thể thừa nhận một điểm, thấy Mộ Tiểu Vãn, cô gì cũng gì, tâm trạng của cũng thể hơn nhiều.
Anh bước chân nhẹ nhàng theo Mộ Tiểu Vãn đến tiệm bánh bao chớp mắt mà cô .
Mộ Tiểu Vãn còn giới thiệu: “Tiệm bánh bao , hồi còn nhỏ , hương vị ngon, ông chủ là Cam Tỉnh, mười năm thấy, năm ngoái mới mở . Hương vị vẫn ngon như hồi còn nhỏ ăn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-595-phat-hien-kinh-thien-dong-dia.html.]
Nói xong còn ghé sát Chu Loan Thành, nhỏ một câu: “Ngon còn xếp hàng nữa, nhiều trong bánh bao chắc chắn bỏ thứ gì đó, mới khiến càng ăn càng nghiện.”
Chu Loan Thành tò mò: “Vậy rốt cuộc là bỏ ?”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Mộ Tiểu Vãn lắc đầu: “Chắc chắn là bỏ , nếu bỏ thì nhất định sẽ đến , ăn ngon là ăn ngon thôi. Tổ tiên của bà chủ là bánh bao cho cung đình, chút tuyệt chiêu thì là gì , chuyện nhỏ mà.”
Chu Loan Thành mỉm , ánh mắt giãn , thích dáng vẻ Mộ Tiểu Vãn mỗi nhắc đến chuyện ăn uống, đôi mắt cô sáng rực lên.
Quán nhỏ chỉ bốn cái bàn, giờ kín hết, ghép bàn cũng còn chỗ.
Mộ Tiểu Vãn khéo , bà chủ cũng ấn tượng với cô, thấy là cô thì vội vàng nhiệt tình gọi cô ở hậu viện: “Trong sân còn một cái bàn, là chỗ nhà chúng ăn cơm, nếu hai chê thì phía nhé.”
Mộ Tiểu Vãn liên tục gật đầu: “Không chê, chê ạ, chỗ ăn là , bánh bao nhà cô ngon như , bảo ăn cũng bằng lòng.”
Vừa cô gọi mười lăm cái bánh bao thịt: “Trước hết mang cho từng lên, đó gói thêm cho mười cái nữa, lát nữa mang .”
Chu Loan Thành kinh ngạc: “Nhiều thế ăn hết ?”
Mộ Tiểu Vãn đầy tự tin gật đầu: “Ăn hết, đương nhiên là ăn hết , một thể ăn mười cái cơ mà, thôi, thôi.”
Hậu viện lớn, một giàn nho, giàn nho đặt một cái bàn vuông nhỏ.
Trên bàn còn một ít chai lọ, quả thật là chỗ gia đình bà chủ ăn cơm.
Bà chủ theo đến dọn dẹp bàn, dọn trò chuyện với Mộ Tiểu Vãn: “Cũng lâu gặp cô, gần đây đến? Lần cô hồi nhỏ cô từng ăn bánh bao nhà , ngẫm , đúng là chút ấn tượng đấy, hồi nhỏ cô tết hai b.í.m tóc ?”
Mộ Tiểu Vãn vội vàng gật đầu : “ đúng đúng, là tết hai b.í.m tóc ạ, bánh bao nhà cô ăn ngon, một ngày ăn là nhớ lắm.”
Bà chủ chút tự hào: “Đó là đương nhiên ăn ngon , chúng dùng là bí quyết gia truyền, còn cùng ngành thấy chúng ăn , cứ nghĩ chúng dùng cái gì mờ ám, còn tố cáo với bên Công Thương, nhưng Công Thương mang xét nghiệm cũng hóa nghiệm cái gì ?”
Càng bà càng phấn khích: “Mấy hôm , còn một cô gái từ tỉnh Cam Túc đến, ăn bánh bao nhà xong cứ khen ngon, hương vị quê nhà bên đó, nhưng còn chính tông hơn cả bên đó .”
Chu Loan Thành đột nhiên cảnh giác: “Người phụ nữ đến từ tỉnh Cam Túc? Trông như thế nào, bao nhiêu tuổi?”
Bà chủ kinh ngạc: “Anh hỏi cái gì?”
Nhìn trai trẻ trông vẻ nho nhã, đến một phụ nữ kích động như ?
Chu Loan Thành vội vàng giải thích phận, lấy ảnh của Chung Thịnh Mẫn từ trong túi : “Vậy cô gặp ?”
Bà chủ là công an, thái độ lập tức trở nên cung kính, cầm lấy bức ảnh xem chăm chú một hồi, gật đầu: “Ai nha, , đeo kính vẻ học thức, hôm đó đến quán ăn cơm cũng ở chỗ .”
Sau đó bà bổ sung thêm một câu: “Chính là phụ nữ đấy, trông cũng khá xinh , đeo một cái khăn quàng cổ.”
Chu Loan Thành kích động liếc mắt một cái Mộ Tiểu Vãn, cô gái quả thực chính là ngôi may mắn nhỏ của !
--------------------