Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 590: CHƠI KHĂM ANH TRAI KHÔNG CẦN BÀN BẠC
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:57:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Thịnh An Ninh đến quảng trường nhỏ, từ xa cô thấy ba bảo bối nhỏ của đang chạy loạn xạ, đ.â.m sầm trong đám trẻ, vui vẻ ngớt.
Chu Hồng Vân và Vương Đạt, cùng với Lư thím hàng xóm nhà Vương Đạt, mỗi đang chăm chú một đứa trẻ.
Thịnh An Ninh còn thắc mắc, quảng trường nhỏ đột nhiên nhiều đứa trẻ bốn năm tuổi như , đến gần mới , hóa nhà trẻ trong đại viện đang tổ chức hoạt động ở quảng trường.
Ban đầu là để tập luyện đội hình đội ngũ gì đó, nhưng kết quả là ba bảo bối nhỏ nhà cô chạy lung tung trong đội hình, đúng chuẩn bệnh rối loạn xã hội.
Ai gọi cũng , ngược , lớn càng gọi, chúng càng phấn khích.
Thịnh An Ninh đỡ trán, mấy cô giáo nhà trẻ vẻ lúng túng, vội vàng gọi: “An An, Chu Chu, Mặc Mặc, mau qua đây.”
Nghe thấy giọng , An An và Chu Chu nhanh nhẹn , dang cánh tay nhỏ, khanh khách chạy về phía Thịnh An Ninh.
Chỉ Mặc Mặc vẫn như ruồi đầu, chạy giữa đám trẻ, chạy đến mức đổ mồ hôi đầm đìa, cuối cùng mới phát hiện điều bất đúng, tại chỗ ngẩn một hồi, thấy gọi một tiếng nữa, mới chạy về phía Thịnh An Ninh.
Chu Hồng Vân, Vương Đạt và Lư thím dở dở tới, ba đứa trẻ đều chìa tay đòi bế, chút bất lực: “Nếu cô trở về, chúng gọi về bọn chúng .”
Vương Đạt nghĩ nhịn : “Thiệt nhiều đứa trẻ lạ , thấy nhiều và bạn nhỏ như , sợ hãi căn bản dám tới gần, ba đứa nhà chúng thì một điểm cũng sợ, chơi vui vẻ lắm.”
Thịnh An Ninh cúi chấm nhẹ lên trán ba đứa nhỏ nghịch ngợm, dậy cảm ơn Vương Đạt và Lư thím: “Cậu, Lư thím, thật sự vất vả cho hai .”
Vương Đạt xua tay: “Vất vả gì chứ? Chúng rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, dẫn bọn chúng cũng coi như là học tập một chút cách dẫn con, đầu dẫn cháu cũng kinh nghiệm .”
Thịnh An Ninh vẫn cảm kích: “Cậu dẫn ba đứa trẻ , chắc chắn kinh nghiệm, hơn nữa còn dẫn nữa.”
Vương Đạt lắc đầu liên tục: “Đã bao nhiêu năm dẫn con , , lúc chúng dẫn con chỉ cần sống là , dẫn như cô . Nhìn xem nuôi An An mấy đứa trẻ thật .”
Sau đó, bà hỏi về bệnh tình của Chung Văn Thanh, dặn dò Thịnh An Ninh: “An Ninh, hai ngày các cô cứ việc bận việc của , chăm sóc cho chồng cô, qua đây giúp Hồng Vân chị cùng xem con là .”
Lư thím cũng liên tục gật đầu: “ thế, các cô chăm sóc cho Văn Thanh chị dâu, Thiên Thiên ở nhà rảnh rỗi cũng việc gì, cũng qua đây giúp xem con, điều dám , giúp giặt quần áo nấu cơm vẫn thể.”
Thịnh An Ninh cảm động nên lời: “Thật sự quá cảm ơn hai , gần đây còn , chúng còn thể bận qua, chờ lúc bận nổi, nhất định khách khí với hai .”
Vương Đạt liền cảm thấy Thịnh An Ninh quá khách khí: “Khách khí gì chứ, chúng đều là một nhà, cô cứ an tâm bận việc của .”
Sau một phen khách khí, Thịnh An Ninh mới cùng Chu Hồng Vân dẫn ba đứa trẻ về nhà.
Chu Hồng Vân còn khen ngợi: “Cậu cô vẻ đỉnh đạc, thẳng tính, ở trong viện đắc tội ít , nhưng tâm cũng là thật .”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh An Ninh đ.á.n.h giá Vương Đạt, dù Vương Đạt thích chuyện thị phi, cũng quả thật đắc tội ít , đến , thật gì tâm tư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-590-choi-kham-anh-trai-khong-can-ban-bac.html.]
Chờ Chu Thời Huân trở về, Thịnh An Ninh vẫn nhớ với về sự nghi ngờ đối với Chung Thịnh Mẫn, cùng với chỗ bất thường của : “Ca phẫu thuật của định thứ Tư , cảm thấy vẫn điều tra một chút Chung Thịnh Mẫn rốt cuộc là chuyện gì ? Với trạng thái hôm nay của , tuyệt đối thể xuất hiện bàn mổ. Vạn nhất phân thần một cái, thể sẽ lấy mạng , cho dù là Bùi lão mổ chính.”
Chu Thời Huân đây từng Chu Nam Quang về học trò của lão Bùi, nhiều như Thịnh An Ninh , còn về những thứ khác thì cũng rõ lắm.
vì Thịnh An Ninh đề nghị cẩn thận, chắc chắn là vấn đề gì đó, gật đầu: “ sẽ bảo Loan Thành thăm dò thử xem.”
Thịnh An Ninh yên tâm về năng lực việc của Chu Loan Thành: “ là điều tra kỹ lưỡng, ví dụ như kết hôn , gia đình xảy chuyện gì ? Hay những chuyện khác?”
Tóm , thể để ca phẫu thuật của chồng Chung Văn Thanh xảy bất kỳ sai sót nào.
Ngày hôm , Thịnh Minh Viễn và Lâm Uyển Âm cũng dẫn Đa Đa đến bệnh viện thăm Chung Văn Thanh. Rời khỏi bệnh viện, Thịnh Minh Viễn thở dài, lầm bầm với Lâm Uyển Âm: “Lần e là , thể trạng của chồng An Ninh kém.”
Lâm Uyển Âm kinh ngạc: “Anh là ý gì? Không là qua cửa ải chứ?”
Thịnh Minh Viễn vội vàng lắc đầu: “Cũng , chỉ là thể trạng , hồi phục cũng thể trở trạng thái ca phẫu thuật đầu nữa, với , trong quá trình phẫu thuật thể còn xảy những bất ngờ khác.”
Anh vội vàng bổ sung thêm một câu: “Chỉ cần phẫu thuật thành công, thì nguy hiểm đến tính mạng.”
Lâm Uyển Âm trợn mắt: “Anh nửa ngày trời, chẳng khác nào gì cả. Thôi thôi, thấy đúng là một lang băm, cũng mà chữa bệnh cho , thảo nào đến thế giới ăn buôn bán mà bác sĩ nữa.”
Thịnh Minh Viễn dám lên tiếng, ôm con trai ngoan ngoãn theo Lâm Uyển Âm.
Lâm Uyển Âm suy nghĩ một chút: “Những chuyện khác chúng cũng giúp gì, xem bên thể điều chỉnh thời khóa biểu , đó dẫn Đa Đa qua đây, giúp trông chừng ba đứa nhỏ.”
Ba đứa nhóc đang ở cái tuổi hiếu động, một cặp mắt một đứa còn trông , huống chi là ba đứa nhóc nghịch ngợm đặc biệt chủ kiến.
Thịnh Minh Viễn ý kiến: “Được, cũng ở thêm một thời gian, đợi chồng An Ninh phẫu thuật xong mới về Ma Đô.”
Anh nghĩ đến Thịnh Thừa An: “Cũng thằng nhóc con khi nào mới về, lớn từng mà việc một chút ít cũng đáng tin cậy.”
Lâm Uyển Âm thể mắng con trai , nhưng cho phép Thịnh Minh Viễn con trai : “Thừa An đáng tin hơn nhiều, ít nhất bây giờ nó kết hôn, một ngoài bươn chải là điều nên . Còn thì ? Vợ con đều ở Kinh Thị, cứ nhất quyết đến Ma Đô ăn buôn bán, xem ở Ma Đô ngoại tâm ?”
Thịnh Minh Viễn bất lực, đứa con trai nhỏ trong lòng: “Đa Đa còn ở đây đấy, đừng bậy bạ mặt con. Em đừng quên, gốc gác của chúng là ở Ma Đô. là mấy chục năm , nhà họ Thịnh chúng vẫn như , là một gia tộc nổi tiếng ở Ma Đô ?”
Lâm Uyển Âm nhếch khóe miệng: “Phát triển ở Kinh Thị cũng như thôi, thôi thôi, lười với .”
Hai vợ chồng cãi , dẫn con trở về, chú ý tới Chung Thịnh Mẫn đang ngưng thần bóng lưng của họ ở cách đó xa.
--------------------