Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 589: Tiếc tài yêu tài

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:57:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lâm Uyển Âm tán thành lời của Thịnh An Ninh: “ , thấy ít giáo viên trong trường đều kết hôn qua xem mắt, ai nấy cũng sống . Ngược , cô xem những mối tình tự do , ly hôn còn nhiều hơn.”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Thịnh An Ninh liên tục gật đầu: “Chính là chính là, cho nên trở về, chúng sẽ phát động hết thảy lực lượng, tìm đối tượng cho , để xem mắt.”

 

Thịnh Minh Viễn ôm Đa Đa, bất đắc dĩ hai con hưng phấn thương lượng để hãm hại Thịnh Thừa An.

 

Bởi vì trai sắp trở về, tâm tình Thịnh An Ninh hơn ít, ăn cơm trưa xong , buổi chiều tiết học nên quyết định bệnh viện thăm Chung Văn Thanh.

 

Cô gặp một đàn ông đẩy xe bán táo ở ven đường, thấy táo to, đỏ và nên qua mua một túi. Khi , cô thấy một đàn ông đối diện bên đường, tựa hồ đang cô.

 

Thấy cô qua, đàn ông liền đầu vội vàng rời .

 

Thịnh An Ninh nhớ , lúc Chu Thời Huân còn trở về, cô và Chu Triều Dương ăn cơm, từng gặp đàn ông trong nhà hàng. Một nửa khuôn mặt bỏng, tay cũng bỏng nghiêm trọng, đến nỗi cầm đũa cũng khó khăn.

 

Lúc cũng các cô, cho nên Thịnh An Ninh ấn tượng sâu sắc về .

 

Sau , lâu bệnh, chuyện cũng quên, chỉ xem như một lạ vô tình gặp .

 

Thế nhưng hôm nay gặp, Thịnh An Ninh liền cảm thấy trùng hợp, ở nhiều trùng hợp như ?

 

Nhìn bóng lưng đàn ông vội vàng xa, Thịnh An Ninh vẫn thận trọng theo, đến bệnh viện thăm Chung Văn Thanh .

 

Cô cũng cảm thấy bản lĩnh theo dõi một đàn ông, cuối cùng còn thể trở .

 

Khi đến phòng bệnh, Bùi lão và học trò Chung Thịnh Mẫn đều ở đó, Chu Nam Quang và Chu Loan Thành cũng ở đó.

 

Giọng điệu Bùi lão chút mất mát: “Nếu liên lạc với bác sĩ , chúng vẫn tiến hành phẫu thuật theo kế hoạch ban đầu. Hai ngày giữ tâm thái bình tĩnh, cứ xem như đây là một ca tiểu phẫu, đừng gánh nặng tâm lý quá lớn.”

 

Ông còn đặc biệt công tác tâm lý cho Chung Văn Thanh.

 

Thịnh An Ninh an tĩnh ở một bên, Bùi lão dặn dò khuyên nhủ Chung Văn Thanh, Chung Thịnh Mẫn bên cạnh ông, vô tình phát hiện, học trò của Bùi lão ở trong trạng thái, ánh mắt chằm chằm một đầu giường bệnh, giống như đang thất thần.

 

Làm học trò đắc ý của Bùi lão, hiện tại là trợ lý của ông, đợi đến khi lên bàn mổ, còn sẽ ở một bên phụ trợ Bùi lão thành phẫu thuật, trạng thái lúc là nên nghiêm túc cẩn thận lắng từng câu của thầy .

 

Cho dù là ông đang công tác an ủi, tâm lý trị liệu cho bệnh nhân, cũng nên nghiêm túc t.ử tế lắng , dù cảm xúc của bệnh nhân, cũng sẽ ảnh hưởng đến thành công của phẫu thuật.

 

Thế nhưng Chung Thịnh Mẫn hiện tại trạng thái, còn đang ngây !

 

Thịnh An Ninh khỏi nhíu mày, lặng lẽ quan sát Chung Thịnh Mẫn thêm hai mắt, tuy rằng rũ mắt xuống, giống như đang nghiêm túc lắng thầy chuyện, thế nhưng ngón tay vô thức động đậy ở bên , để lộ tâm tư lúc của chuyện.

 

Bác sĩ như nếu thất thần bàn mổ, sẽ vô cùng nguy hiểm.

 

Đợi Bùi lão dẫn Chung Thịnh Mẫn rời , Chung Văn Thanh vẫy tay với Thịnh An Ninh: “Không bảo con học , đến nữa ? Mẹ ở đây chuyện gì , con Bùi lão đấy, chỉ cần phối hợp , xác suất phẫu thuật thành công lớn.”

 

Thịnh An Ninh đè xuống nghi ngờ trong lòng, qua đặt một túi táo lên tủ đầu giường: “Buổi chiều con tiết, cho nên đến bệnh viện thăm mới yên tâm, đường đến gặp bán táo, quả nào quả nấy to đỏ, con gọt cho một quả nhé?”

 

Chung Văn Thanh xua tay ngăn cản: “Không cần, con học suốt ngày cũng mệt , trở về nghỉ ngơi cho , một hồi để bố con gọt cho .”

 

Thịnh An Ninh cũng lời bà, chọn một quả táo đỏ nhất, cầm d.a.o gọt trái cây bên giường bệnh gọt tùy tiện hỏi một câu: “Bố, sinh viên của cụ Bùi cũng là Kinh Thị ạ? Con khẩu âm giống, còn khá trẻ nữa.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-589-tiec-tai-yeu-tai.html.]

Chu Nam Quang vẫn tương đối hiểu rõ mối quan hệ giữa cụ Bùi và Chung Thịnh Mẫn: “Bác sĩ Chung Kinh Thị, nhưng là một cô nhi, bác sĩ xí nghiệp trong nhà máy, công nông binh tiến cử đại học, khặn là sinh viên của cụ Bùi. Bởi vì thông minh hiếu học, cho nên cụ Bùi thích.”

 

“Khi còn ở trường, cùng cụ Bùi tham dự nghiên cứu nhiều hạng mục, độc lập thành ít ca phẫu thuật cỡ lớn, tỷ lệ sai sót bằng , là một vô cùng xuất sắc.”

 

“Cho nên những năm , cụ Bùi trực tiếp luôn luôn đưa theo bên , giống như thư ký và trợ thủ, nhưng càng giống kế nhiệm.”

 

Thịnh An Ninh gật gật đầu: “Vậy bác sĩ Chung quả thật lợi hại.”

 

Còn về việc Chung Thịnh Mẫn thất thần, chẳng lẽ là gần đây cuộc sống gặp phiền phức? Ngày phẫu thuật chắc là thể điều chỉnh trạng thái.

 

Thịnh An Ninh thầm nghĩ trong lòng, vẫn chút lo lắng, nghĩ rằng hai ngày hảo hảo quan sát một chút bác sĩ Chung .

 

Chung Văn Thanh ăn nửa quả táo, vội vàng giục Thịnh An Ninh về nhà: “Con mau về , trong nhà còn ba đứa nhỏ đấy, Thời Huân giờ khẳng định còn tan tầm, chỉ Cô và Dì thì khẳng định trông ba tiểu gia hỏa đó .”

 

Ba đứa nhỏ còn đặc biệt bắt nạt khác, nếu Thịnh An Ninh hoặc Chu Thời Huân ở nhà, ba tiểu bằng hữu đều nhu thuận, tuyệt đối sẽ những gì phép .

 

Bởi vì sẽ thật sự đ.á.n.h m.ô.n.g, bố tuy đ.á.n.h m.ô.n.g, nhưng khi lời nào thì hung dữ.

 

nếu bố ở nhà, thì gì thì , lóc ầm ĩ cho đến khi Chu Hồng Vân thỏa hiệp mới thôi.

 

Cho nên gần đây trong nhà, ba đứa nhỏ phá hoại đến mức một mảnh hỗn độn.

 

Thịnh An Ninh nghĩ nghĩ đến ba tiểu quỷ gây đau đầu ở nhà, chỉ thể dặn dò Chung Văn Thanh vài câu rời .

 

Đến nhà xe đạp của bệnh viện mở khóa xe, thoáng cái, thấy Chung Thịnh Mẫn xách chiếc cặp công văn màu đen vội vàng ngoài bệnh viện, sắc mặt đặc biệt ngưng trọng.

 

Thịnh An Ninh nghĩ nghĩ vội vàng đẩy xe đạp theo ngoài, liền thấy Chung Thịnh Mẫn bước nhanh về phía biển báo trạm xe buýt, đồng hồ đeo tay, như thể chuyện vô cùng khẩn cấp cần xử lý.

 

Mãi cho đến khi xe buýt tới, Chung Thịnh Mẫn bước nhanh lên xe.

 

Thịnh An Ninh từ xa, đợi xe buýt xa mới thu hồi tầm mắt, trong lòng thầm, chẳng lẽ là trong nhà chuyện gì, cho nên mới gấp gáp như ?

 

Lại nghĩ đến bọn nhỏ ở nhà, cũng rảnh mà nghiên cứu kỹ, vội vàng đạp xe về nhà.

 

Về đến nhà, trong nhà yên tĩnh dị thường, chỉ Dì đang nhặt rau trong sân, nhưng thấy Chu Hồng Vân và ba đứa nhỏ.

 

“Cô và bọn nhỏ ?”

 

Thịnh An Ninh dừng xe hỏi.

 

: “Ba đứa nhỏ đều ngoài chơi, còn hiệp đồng tác chiến, bắt Chu Chu, An An chạy ngoài, bắt An An, Mặc Mặc thấy. Cuối cùng còn cách nào, Cô con liền dẫn ba đứa nhỏ ngoài.”

 

“Bất quá, con cũng cần lo lắng, mợ Vương Đạt của con cũng theo, còn một Chị dâu ở phía nữa, ba họ cùng trông ba đứa nhỏ, khẳng định .”

 

Thịnh An Ninh yên tâm, ba tiểu quỷ tinh ranh đó của cô, đừng thấy tuổi nhỏ, nhưng tâm nhãn nhiều.

 

Chào hỏi Dì một tiếng, cô đến quảng trường nhỏ tìm .

 

--------------------

 

 

Loading...