Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 584: LUÔN CÓ NGHỊCH TỬ CHỌC TỨC NGƯỜI

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:57:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mẹ Lâm căn bản tin lời Chu Nam Quang , ầm lên nhưng dám. Thấy Chu Nam Quang và Chung Văn Thanh đều ý định nhượng bộ, bà dậy kéo Lâm Thiên Việt: “Chúng , nhà họ ngưỡng cửa cao, chúng trèo cao nổi.”

 

hậm hực rời , còn mang theo hai chai đồ hộp và hai gói điểm tâm Đạo Hương Thôn mang đến.

 

Tốc độ nhanh đến mức Thịnh An Ninh cũng kinh ngạc, cứ thế mà ? Không thử vãn hồi thêm một chút nữa ?

 

Mẹ con Lâm Thiên Việt , Chung Văn Thanh thở dài, rốt cuộc vẫn chút mềm lòng: “Chúng như là quá tuyệt tình ?”

 

Chu Nam Quang kiên định: “Bắc Khuynh đến giờ vẫn cảm thấy con bé sai. Nếu chúng cứ tiếp tục dung túng, cả đời con bé sẽ bao giờ nghĩ sai.”

 

“Chúng thể bảo vệ con bé, nhưng thể bảo vệ cả đời ? Những chuyện con bé , nếu đổi là khác thì sớm đưa con bé trong . Ngoại trừ chúng nuông chiều, ngoài nuông chiều con bé ?”

 

Chung Văn Thanh nữa, ít nhiều vẫn đau lòng cho Chu Bắc Khuynh, nhưng cũng quyết định của Chu Nam Quang, ai thể đổi .

 

Thịnh An Ninh thấy thời gian còn sớm, quyết định vẫn cùng Chu Thời Huân đưa con đến chỗ Lâm Uyển Âm chơi một vòng.

 

Đến thăm Lâm Uyển Âm, ba đứa trẻ và út chơi với cả buổi chiều. Lâm Uyển Âm dẫn chúng ăn tối bên ngoài mới về nhà.

 

Đợi đến khi về đến nhà, trời tối đen, khí trong nhà chút ngưng trọng.

 

Chung Văn Thanh cũng giống như , thấy tiếng ba đứa trẻ thì tủm tỉm đón. Chu Hồng Vân đang ở trong phòng khách cùng dì giúp việc dọn dẹp mảnh vỡ tách mặt đất.

 

Thấy Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh dẫn con về, Chu Hồng Vân vội vàng kêu lên: “Mau, bế bọn trẻ lên, đất còn mảnh thủy tinh, cẩn thận đ.â.m chân bọn trẻ.”

 

Chu Thời Huân bế Chu Chu và Mặc Mặc, Thịnh An Ninh bế An An, chút tò mò: “Trong nhà xảy chuyện gì ? Ai gây rối thế ?”

 

Chu Hồng Vân thở dài: “Còn ai gây rối nữa? Các con lâu, Bắc Khuynh trở về ầm ĩ một trận, con tức đến mức ngất . Bố con và Triều Dương đang ở bệnh viện đấy.”

 

Thịnh An Ninh sửng sốt: “Có , ở bệnh viện nào?”

 

Chu Hồng Vân vội vàng : “Các con đừng lo lắng , bố con gọi điện thoại về, con tỉnh , vấn đề gì lớn, bảo các con về nhà cũng đừng lo, cần qua đó.”

 

Nói cũng tức giận: “Nhà nào cũng một đứa nên như . Bắc Khuynh đứa trẻ nó lớn lên, ngờ trở nên vô lý như thế.”

 

Bà kể đơn giản chuyện Chu Bắc Khuynh dẫn con Lâm Thiên Việt đến gây rối buổi chiều.

 

Đại khái là khi con Lâm Thiên Việt trở về, kể quyết định của Chu Nam Quang cho Chu Bắc Khuynh , tiện thể thêm mắm dặm muối một chút.

 

Chu Bắc Khuynh hiện tại đầu óc vốn tỉnh táo, bụng mang chửa trở về tìm Chu Nam Quang gây rối.

 

còn chỉ Chung Văn Thanh : “Mẹ chính là trọng nam khinh nữ. Lúc Nhị Ca con xảy chuyện, sống dở c.h.ế.t dở, bây giờ hai đứa con trai trở về, cung phụng chúng nó như tổ tông. Còn nữa, đối xử với con nhà còn hơn đối với con, cái cô Chu Triều Dương rốt cuộc là thế nào?”

 

“Có mới là con ruột của hai , còn con là con nuôi ? Nếu hai nuôi con, ưa con như , tại lúc con sinh bóp c.h.ế.t con luôn , nuôi con gì?”

 

Chung Văn Thanh thể ngờ , con gái chỉ mũi , những lời đ.â.m tim như , kích động quá mà ngất .

 

Thịnh An Ninh xong càng bội phục sự thiếu não của Chu Bắc Khuynh. Bây giờ cô cứng rắn như thì ích gì?

 

Chỉ cần Chu Bắc Khuynh chút đầu óc, lúc thái độ mềm mỏng một chút, đợi khi sinh con, nếu cuộc sống thực sự khó khăn, cha thật sự thể nhẫn tâm mặc kệ ?

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-584-luon-co-nghich-tu-choc-tuc-nguoi.html.]

 

Cứ lời Chu Nam Quang, Tân Tỉnh, biểu hiện , chỉ bằng năng lực của Chu Nam Quang, đưa bọn họ trở Kinh Thị cũng là chuyện dễ dàng.

 

Nghĩ nghĩ một chút, cô vẫn yên tâm về Chung Văn Thanh, bèn để Chu Thời Huân ở nhà trông ba đứa nhỏ, còn cô đạp xe đến bệnh viện một chuyến.

 

Vội vàng chạy đến bệnh viện, còn kịp tìm phòng bệnh của Chung Văn Thanh, cô thấy giọng của Chu Triều Dương, rõ ràng là đang tức tối: “Cô còn là ? Cô chút đầu óc nào , tình trạng sức khỏe của , cô rõ ràng lắm ?”

 

Chu Bắc Khuynh cũng la lên: “Cần cô quản ? Cô tính là cái thá gì? Còn thật sự tự coi là con cái Chu gia !”

 

Chu Triều Dương hai lời, cũng mặc kệ Chu Bắc Khuynh đang m.a.n.g t.h.a.i , trực tiếp giơ tay lên tát cho cô một cái: “ con cái Chu gia, nhưng ít nhất vẫn là một , còn cô thì ? Cô là chui từ kẽ đá, là uống gió ăn rắm mà lớn lên? Cô mà chút ít đầu óc, cũng thể cái sự tình như hôm nay.”

 

“Chu Bắc Khuynh, thật sự nghĩ , một ngày tháng như tại cô sống thành cái bộ dạng .”

 

Khi Thịnh An Ninh tới, Chu Triều Dương tát Chu Bắc Khuynh một cái, đang chỉ mà mắng, thể cô gái thật sự dũng cảm.

 

Chu Bắc Khuynh ăn một cái tát mặt, nhưng cách nào đ.á.n.h trả, bởi vì m.a.n.g t.h.a.i nên động tác vụng về, chủ yếu là lúc bụng cô còn đang co thắt đau đớn.

 

Sắc mặt biến đổi, cô ôm bụng kêu lên ai ui.

 

Chu Triều Dương chiều chuộng cô , liếc mắt một cái: “ động bụng cô.”

 

Sau đó, cô kéo giọng gọi bác sĩ: “Cô sắp sinh , các mau đưa cô .”

 

Sau một trận bận rộn, bác sĩ và y tá đưa Chu Bắc Khuynh , Chu Triều Dương mới thấy Thịnh An Ninh đang xa, lập tức nở nụ khả ái: “Chị dâu, chị đến khi nào ?”

 

vui vẻ tới khoác tay Thịnh An Ninh: “Đi, thăm , vẫn đang truyền dịch đấy.”

 

đề cập tới chuyện tranh cãi giữa và Chu Bắc Khuynh một chút nào, Thịnh An Ninh cũng hỏi, rằng trong lòng cô gái chỉ sợ cũng dễ chịu, cô vẫn canh cánh trong lòng chuyện là con cái Chu gia.

 

Phòng bệnh của Chung Văn Thanh ở lầu, cho nên cũng thấy cuộc tranh cãi ở lầu, lúc Chung Văn Thanh đang Yêm yêm dựa đầu giường, xuất thần bóng đêm ngoài cửa sổ.

 

Chu Nam Quang bên giường bệnh an ủi: “Em đừng để trong lòng, em khá .”

 

Chung Văn Thanh vẫn thể chấp nhận: “Bắc Khuynh, đại khái là đời chúng nợ nần nó, cho nên chúng thế nào cũng đúng, em thật sự hề bất công. Nói đến thiếu sót, chúng càng thiếu sót Thời Huân hơn.”

 

Chu Nam Quang nắm tay bà: “Được , đừng suy nghĩ nữa, đợi bọn họ đều cha , sẽ một ngày hiểu thôi.”

 

Thịnh An Ninh và Chu Triều Dương phòng bệnh, Chung Văn Thanh vội vàng lau nước mắt, hỏi Thịnh An Ninh ba đứa nhỏ ăn cơm , cô qua đây, ba đứa nhỏ quậy phá .

 

“Không , bọn chúng lúc đang dính lấy bố chúng nó, ở nhà cũng .”

 

Thịnh An Ninh Chung Văn Thanh, sắc mặt xám trắng, màu da gần thái dương càng khó coi hơn, trong lòng lộp bộp một cái, dự cảm .

 

Chu Triều Dương tới ôm Chung Văn Thanh: “Mẹ, bác sĩ đều cần tĩnh dưỡng, đừng lo lắng nữa, chúng con ở nhà, chắc chắn sẽ thôi, ba đứa nhỏ chắc chắn cũng sẽ ngoan ngoãn.”

 

Chung Văn Thanh : “Con đó, đặc biệt là con, lo lắng nhất đấy.”

 

--------------------

 

 

Loading...