Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 582: NGƯỜI SẮP BỊ LÃNG QUÊN

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:57:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chung Văn Thanh tuy rằng đau lòng con gái, nhưng vấn đề trái rõ ràng, bà vẫn lời Chu Nam Quang, cho nên lúc bà chỉ lau nước mắt chứ dám lên tiếng.

 

Chu Bắc Khuynh luôn luôn cảm thấy cha là dễ chuyện nhất, hoặc thể là từ nhỏ cô từng thấy cha nổi giận, bất kể bọn họ gây họa gì, cha chỉ kiên nhẫn giảng đạo lý cho họ.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Cho tới bây giờ bao giờ nổi giận đ.á.n.h bọn họ.

 

ngờ thể tuyệt tình như .

 

Trong lúc nhất thời, Chu Bắc Khuynh cũng lời nào, chỉ rưng rưng nước mắt Chu Nam Quang, cô về nhà, cô ở bên ngoài.

 

Đã hơn một năm ở bên ngoài, sự gian khổ của cuộc sống khiến cô cái của gia đình.

 

Cũng bởi vì cô đơn, cô quen một thanh niên trí thức trở về thành, trông nho nhã lịch sự, đường nét còn một chút giống Lục Trường Phong.

 

Anh cũng với cô, hai nhanh chuyện đối tượng, bởi vì Chu Bắc Khuynh chỗ ở cố định, dứt khoát cô liền chuyển đến nhà đàn ông .

 

Cách , khiến của đàn ông xem thường, đối với cô tự nhiên là châm chọc khiêu khích.

 

Ăn cơm cũng sắc mặt , cẩn thận mang, đàn ông hề chút vui mừng nào khi sắp bà nội, ngược càng thêm khinh thường Chu Bắc Khuynh, công khai mắng cô thẹn, kết hôn ở nhà đàn ông.

 

Chu Bắc Khuynh từ nhỏ cũng coi như là nuông chiều, dù nhà khó khăn đến mấy, cũng từng thiếu ăn thiếu uống của em bọn họ, mà bây giờ ăn nhiều thêm một miếng cơm, cũng mắng.

 

Chính là cô đang mang, kỹ năng sinh tồn, chỉ thể nhịn.

 

Hôm , đàn ông mắng cô thẹn, kết hôn ở nhà đàn ông, cho dù sinh một đứa con trai cũng sẽ xem thường, Chu Bắc Khuynh thật tại thể nhịn , phản bác vài câu.

 

Người đàn ông luôn luôn đối xử với cô coi như tạm bỗng nhiên trở mặt, trách cô nên cãi với : “Bà là bề , là , cô vài câu thì thế nào? Cô cứ quý giá như , còn cho nữa ?”

 

Chu Bắc Khuynh đau lòng chạy khỏi nhà đó, trong lúc lang thang vô định thì xe đạp đụng, đó bệnh viện, kiên trì một ngày , vẫn nhịn gọi điện về nhà.

 

Cô cảm thấy như , cha khẳng định sẽ mềm lòng, thể đón cô về nhà.

 

Chung Văn Thanh lau nước mắt thở dài một : “Con lời cha con , đứa nhỏ luôn một nơi đến, rốt cuộc là của ai, đến như thế nào?”

 

Bà cũng suy nghĩ cẩn thận, nếu đứa nhỏ là khác cưỡng ép mà , Chu Bắc Khuynh sẽ giữ , mà thể đến lúc sắp sinh mới tìm bọn họ, chứng tỏ đó cô từ đến nay vẫn ở cùng một chỗ với đàn ông .

 

Chu Nam Quang cũng thỏa hiệp vì nước mắt của Chu Bắc Khuynh, vẫn như cũ kiên trì: “Nếu con đàn ông là ai, thì sinh con xong tròn tháng thì Tân Tỉnh, nếu con , cũng cách đưa con .”

 

Chu Bắc Khuynh nghĩ tới cuối cùng cha uy h.i.ế.p , đầu óc trống rỗng thoáng cái, cảm xúc cũng kích động lên: “Tại ? Có chính là bởi vì mất mặt gia đình ? Ông tìm nhiều lý do như , bất quá là bởi vì mang đến sỉ nhục cho ông.”

 

“Giáo sư Chu của Học viện Quân sự, phong quang lạc trong mắt khác, cũng bất quá là một ngụy quân t.ử đạo mạo nghiêm trang!”

 

Chu Nam Quang giơ bàn tay lên, khuôn mặt sưng phù của Chu Bắc Khuynh, cùng với cái bụng lớn, buông xuống, ánh mắt tràn đầy thất vọng: “Mất mặt đúng là mất mặt!”

 

lúc đang ầm ĩ, một đàn ông vội vàng , dáng cao gầy, mặt mũi trắng trẻo, nho nhã lịch sự.

 

Như là thấy những khác trong phòng, thẳng đến giường: “Bắc Khuynh, em ? Không chứ? Anh tìm em ba ngày ở bên ngoài , hỏi nhiều , cuối cùng cũng coi như là tìm em.”

 

Chu Bắc Khuynh Lâm Thiên Việt đột nhiên xông , lập tức đầu sang một bên, thấy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-582-nguoi-sap-bi-lang-quen.html.]

 

Lâm Thiên Việt cũng thèm để ý, kéo tay Chu Bắc Khuynh, với vẻ thâm tình: "Bắc Khuynh, xin thứ , hôm đó là , lúc đó chỉ nghĩ lớn mấy câu thì cứ để họ , ngờ tổn thương cô. Sau khi cô rời khỏi nhà, cũng , bà cũng bảo chứng nhất định sẽ đối xử với cô như nữa."

 

Chu Bắc Khuynh một chút ít cũng tin: "Anh cần nữa, sẽ trở về với ."

 

Chu Nam Quang nhíu mày trẻ tuổi đang xổm giường bệnh, trông vẻ khiêm tốn, nhưng ăn đàng hoàng.

 

Lâm Thiên Việt vẫn kéo Chu Bắc Khuynh cầu xin khổ sở: "Cô cứ tha thứ cho , nhất định sẽ như thế nữa. Bắc Khuynh, tình cảm chúng ?"

 

Chu Bắc Khuynh tiếng nào, trong lòng thoải mái. Cô và Lâm Thiên Việt tình cảm ở chỗ nào? Cô bất quá chỉ là tìm một chỗ dựa về mặt tình cảm.

 

Sau cô phát hiện, Lâm Thiên Việt căn bản giống Lục Trường Phong, một chút xíu cũng giống.

 

Hơn nữa còn là một kẻ ham ăn lười , khi thanh niên trí thức trở về vẫn an bài công tác, dẫn cô suốt ngày ở nhà ăn .

 

Lâm Thiên Việt còn chuyện, một hồi đầu thấy trong phòng còn ba , kinh ngạc thôi dậy, Chu Bắc Khuynh, Chu Nam Quang, Chung Văn Thanh và Chu Triều Dương, cuối cùng nghi hoặc hỏi Chu Bắc Khuynh: "Bọn là?"

 

Chu Nam Quang mở miệng : "Chúng là cha của Bắc Khuynh, đây là em gái nó, Triều Dương."

 

Lâm Thiên Việt sửng sốt một hồi lâu, vẻ mặt kinh ngạc Chu Bắc Khuynh: "Là thật ? Nguyên lai bố cô cũng ở Kinh thị, chịu với ? Nếu , sớm đến nhà cô cầu hôn ."

 

Chu Bắc Khuynh c.ắ.n c.h.ặ.t môi gì.

 

Không khí trong phòng bệnh phần ngượng ngùng, lời của Lâm Thiên Việt tuy là đang hỏi Chu Bắc Khuynh, nhưng càng giống như đang cho Chu Nam Quang và Chung Văn Thanh .

 

Nói rằng bọn họ quan tâm đứa con gái , rõ ràng ở cùng một thành phố, hề hỏi han gì đến con gái.

 

...

 

Chu Triều Dương về nhà , đợi Thịnh An Ninh tan học trở về thì kể cho cô .

 

Thịnh An Ninh xong đều cảm thấy chấn kinh, chồng sinh Chu Bắc Khuynh lúc đó, là ném đứa nhỏ nuôi lớn một cái t.h.a.i ? Làm thể chuyện đầu óc như .

 

Bất quá cô vẫn khá tò mò, cô ghét sống , cô vẫn vui: "Rồi đó thì ?"

 

Chu Triều Dương kéo kéo khóe môi: "Sau đó? Sau đó cha vẫn là thái độ , một là bọn họ kết hôn, hai là chị sinh đứa nhỏ xong thì Tân tỉnh."

 

Thịnh An Ninh tặc lưỡi hai tiếng: " thấy tên đàn ông nhất định sẽ bám lấy để kết hôn với chị cô thôi. Cô nghĩ đến một khả năng, chính là phận của chị cô, cho nên một nhà căn bản thèm để cô mắt, nhưng là bây giờ , cho nên mới giả vờ bộ mặt đau khổ hối cải?"

 

Chu Triều Dương kinh ngạc trợn tròn mắt: "Ai nha, nghĩ đến chứ, cô như thật sự khả năng. Tên đàn ông ngoại trừ vóc dáng cao một chút, cứ nhớt nhát dẻo miệng thế nào ."

 

Thịnh An Ninh đắc ý: "Bởi vì là đại thông minh nhân gian. Cô cứ xem , đầu nhà đàn ông sẽ đến thăm , tên đàn ông đó công tác ? Quay đầu còn cha giúp an bài một công tác nữa cơ."

 

Chu Triều Dương liên tục gật đầu: " đúng đúng, nhất định là như . Ai, cứ như , khó chịu nhất chính là ."

 

Thịnh An Ninh cũng thở dài, nuôi lớn một đứa con gái như , thật sự bằng lúc bóp c.h.ế.t cho .

 

--------------------

 

 

 

Loading...