Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 578: Anh em hợp lực
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:56:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thời Huân nhíu mày, chút khó hiểu Mộ Tiểu Vãn: "Tại cô cùng trở về? Nếu xảy chuyện, thì thế nào?"
Mộ Tiểu Vãn lắc đầu: "Chắc chắn sẽ xảy chuyện. Hiện tại ở chân núi còn công an, cứ thế ngoài, đó đến thị trấn xe trở về Kinh Thị là ."
Chu Thời Huân khẳng định đồng ý, cũng kiên nhẫn Mộ Tiểu Vãn nhiều như : "Mau , chân núi đợi cô."
Mộ Tiểu Vãn thấy giọng điệu Chu Thời Huân cứng rắn, còn lộ nhịn , nghĩ một chút vẫn giải thích với , chỉ bốn cái chân gấu lớn mặt đất: "Bố con chắc chắn cho mang cái , nộp lên. đây là nhặt ."
Cái cô nhặt chính là của cô , hơn nữa cô còn ăn bao giờ.
Chu Thời Huân thế nào cũng nghĩ tới, nguyên nhân Mộ Tiểu Vãn chịu cùng bọn họ là bốn cái chân gấu!
Nhíu mày suy nghĩ một phen: "Cô mang theo, gói kỹ là , sẽ để khác phát hiện. Hơn nữa nếu cô cùng , cô càng mang bốn cái chân gấu . Cho dù cô nghĩ đến cách, đến Kinh Thị cũng thối ."
Mộ Tiểu Vãn một chút thấy lý, dùng áo khoác của nàng bao hai cái chân gấu kín mít, gió.
Lại đoái hoài đến sự phản kháng của Thì Đại Mãn, lột áo khoác của , bao bọc hai cái chân gấu còn .
Chu Thời Huân giúp cô xách một bao, chính là giải thích , Mộ Tiểu Vãn thế nào chấp nhất với chân gấu như .
Chu Nam Quang Chu Thời Huân dẫn Mộ Tiểu Vãn xuống núi, phía còn theo một đàn ông trói tay, cũng hỏi nhiều, để hai lên xe, giao Thì Đại Mãn đang trói cho công an.
Thì Đại Mãn thấy Chu Thời Huân thật sự mặt biểu cảm lên xe, quên , hô hoán: "Chu đại ca, Chu đại ca, còn nữa, chớ quên nha, nhớ giúp ..."
Hắn xong, công an lôi .
Chu Nam Quang cuối cùng lên xe, Mộ Tiểu Vãn ở ghế phụ lái ôm chân gấu của cô, bên cạnh chân còn đặt hai cái chân gấu.
Chu Thời Huân và Chu Nam Quang xuống hàng ghế .
Thư ký kiêm tài xế Tiểu Triệu phụ trách lái xe, một đoạn đường , Tiểu Triệu nhăn mũi: "Thế nào mùi vị lớn như ?"
Mộ Tiểu Vãn tương đối tĩnh táo: " ở núi vài ngày, thể là thiu , ngượng ngùng nha."
Nói như , ngược Tiểu Triệu hổ, cũng Mộ Tiểu Vãn đợi vài ngày núi, c.h.ế.t là mạng lớn.
Chỉ là trong lòng thầm, mùi vị thật tại chút nồng.
Một mạch đến Kinh Thị, Mộ Tiểu Vãn khăng khăng về nhà của cô , Chu Thời Huân ý của cô, sốt ruột trở về chân gấu của cô.
Để tài xế đưa cô trở về .
Chu Nam Quang cũng suy nghĩ nhiều, dù cô gái trở về nhà cũng bình thường, còn ôn hòa dặn dò Mộ Tiểu Vãn, trở về chú ý an , nếu cái gì, nhớ Chu gia tìm bọn .
Sau khi đưa Mộ Tiểu Vãn , Chu Nam Quang mới hỏi Chu Thời Huân một câu: "Tiểu Vãn cầm cái gì ?"
Chu Thời Huân lên tiếng, ngoại trừ đối với Thịnh An Ninh sẽ nhiều hai câu, những lúc khác cũng lắm miệng.
Chu Nam Quang một chút, cũng truy hỏi nữa, trong mùi vị khác thường xe còn xen lẫn mùi m.á.u tanh, ông cũng thể đoán là hồi sự.
Chu Thời Huân về đến nhà lúc qua thời gian cơm trưa.
Thịnh An Ninh còn tan học, ba cái thứ nhỏ cũng chịu ngủ trưa, đang ở trong sân hỏng đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-578-anh-em-hop-luc.html.]
Nhìn thấy bố cửa, nha đầu nhỏ An An ném tảng đá lớn, liền lắc lư b.í.m tóc nhào tới: "Bố, bố, ôm An An."
Quần áo Chu Thời Huân cũng bẩn, nhưng ôm nha đầu nhỏ, nha đầu nhỏ thể lập tức rơi hạt đậu vàng, cũng quản nhiều như , bế nha đầu nhỏ lên.
Chu Chu và Mặc Mặc cũng chạy theo qua, một ôm một chân bố, vui vẻ ha hả líu ríu gọi bố.
Chung Văn Thanh ở trong nhà thấy động tĩnh vội vàng , thấy Chu Thời Huân lắm trở về, cũng thôi kích động: "Trở về là , chúng lo lắng hỏng , Loan Thành và Tiểu Vãn ?"
Chu Nam Quang trả lời đơn giản: "Loan Thành ở phối hợp điều tra vụ án, chúng đưa Tiểu Vãn trở về."
Chung Văn Thanh yên tâm, tới dỗ An An: "Để bố tắm ? An An cùng Bà nội đồ ăn ngon cho bố nhé."
Nha đầu nhỏ còn ghé sát Chu Thời Huân ngửi ngửi, lập tức nhăn cái mũi nhỏ: "Bố hôi hôi, tắm."
Chung Văn Thanh bế An An, bảo Chu Thời Huân tắm rửa quần áo, gọi dì nấu cho Chu Thời Huân một tô mì: "Buổi trưa hình như còn thịt xào băm còn , cho thêm chút thịt xào băm mì, đ.á.n.h thêm hai quả trứng chần nữa."
Trong công phu dì cơm, Chung Văn Thanh nghĩ một chút dặn dò dì: "Buổi chiều dì mua một con gà về, tối món gà om."
Đợi Chu Thời Huân tắm rửa quần áo xong xuống, trong lúc cùng Chu Nam Quang ăn cơm, Chung Văn Thanh mới thời gian hỏi kỹ Tiểu Vãn và Loan Thành rốt cuộc xảy chuyện gì.
Nghe Chu Nam Quang xong, Chung Văn Thanh đều chấn động thôi: "Những gan thật sự quá lớn, dám chuyện ."
Biết Tiểu Vãn nhốt núi vài ngày, đau lòng ngớt: "Một hồi Triều Dương tan tầm trở về, bảo con bé đón Tiểu Vãn qua đây, tối cùng ăn một bữa cơm, cũng hảo hảo bồi bổ."
Bà chỉ là , khi Mộ Tiểu Vãn trở về, tinh thần vẫn vô cùng sung mãn, khi tắm rửa xong, cô ở trong nhà lột da chân gấu, xử lý hết rác rưởi.
Sau đó cô lật phương t.h.u.ố.c món ăn cung đình mà chép , tìm thấy món chân gấu hấp, bắt đầu suy tính nguyên liệu, nhóm lửa cửa, đặt nồi lên hấp.
Chân gấu xử lý, khác cũng là cái gì.
thật , cả sân tràn ngập hương vị thịt, khiến những hàng xóm cửa nhịn thầm, Mộ Tiểu Vãn giàu như , thường xuyên thể kiếm thịt để ăn.
Mộ Tiểu Vãn chút tiếc nuối, nhiều nguyên liệu mua đầy đủ, cũng hấp như thế ăn ngon , ngửi hương vị thì thấy khá thơm.
Cô canh giữ bên bếp lò chờ đợi trọn ba giờ, chân gấu nồi, vội vàng tìm một hộp cơm lớn đựng đầy một phần, phần còn cùng l.ồ.ng hấp bưng trong nhà.
Cô dùng khăn mặt bọc hộp cơm, khóa cửa , định bụng mang qua cho Thịnh An Ninh.
Cô đạp xe một đường chạy vội tới trường học, may mắn là lớp của Thịnh An Ninh vẫn tan học.
Cô ôm hộp cơm đợi ở cửa, hưng phấn thôi.
Thịnh An Ninh vẫn đang lo lắng Chu Thời Huân bọn họ thế nào , lên lớp cũng nhịn thất thần, ngẩng đầu liền thấy Mộ Tiểu Vãn lén lút bên trong qua tấm kính.
Đối diện với tầm mắt của cô, Mộ Tiểu Vãn điên cuồng vẫy tay.
Thịnh An Ninh bỗng chốc rộ lên, Mộ Tiểu Vãn trở về, bố của cô bé An An chắc chắn cũng trở về, cuối cùng cũng cần sống trong lo lắng thấp thỏm nữa.
Thoáng cái tan học, Mộ Tiểu Vãn liền kịp chờ đợi xông , kéo Thịnh An Ninh ngoài: "Mau mau mau, đồ ăn ngon cho cô đây."
Thịnh An Ninh càng quan tâm hơn: "Cô gặp Chu Thời Huân nhà ?"
--------------------
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."