Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 572: Trộm gà không thành còn mất nắm gạo

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:56:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thời Huân liếc mắt một cái Thời Đại Mãn: “Đi thôi, bây giờ ngươi nên chứ?”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Thời Đại Mãn liên tục gật đầu, vội vàng dẫn đường ở phía , nhưng hai bước hỏi Chu Thời Huân: “Cái đó, ngươi mới tối mai xuống núi là ý tứ gì? Ngươi tối mai trời mưa?”

 

Chu Thời Huân hiếm khi hảo tâm nhiều lời với vài câu: “Trong động ẩm ướt, vách đá giọt nước thấm , chỉ trời mưa, thể còn lở đất.”

 

Thời Đại Mãn kinh ngạc Chu Thời Huân: “Cái ngươi cũng thể ? Rốt cuộc ngươi gì? Em trai ngươi là công an thật, còn ngươi?”

 

Chu Thời Huân thấy thích để ý đến , đẩy tiếp tục trong núi, nếu Chu Loan Thành tìm Mộ Tiểu Vãn, sẽ lôi cái mỏ vàng tư nhân và khu trồng khói t.h.u.ố.c phiện .

 

tờ giấy Chu Loan Thành mới đưa, lẽ vẽ bản vẽ chi tiết của khu mỏ vàng.

 

Bởi vì tìm , tốc độ của hai đường cũng nhanh hơn nhiều.

 

Thời Đại Mãn bây giờ đối với Chu Thời Huân sùng bái, sung mãn sợ hãi, cho nên dám giở bất luận cái gì tâm tư nhỏ mọn, dẫn Chu Thời Huân tới vị trí mỏ vàng.

 

Trên đường còn giới thiệu cho Chu Thời Huân: “Bởi vì sợ khác phát hiện, lúc bắt đầu bọn giả dạng thành gấu, ch.ó sói để dọa , thì bán t.h.u.ố.c nổ tự chế, đặt bẫy thú, quen mà lên, nhất định sẽ giẫm . Có một chạy lên núi phát hiện mỏ vàng, đó Chú dẫn đ.á.n.h c.h.ế.t, chế tạo thành biểu hiện giả dối dã thú ăn, từ nơi về , rốt cuộc ai dám lên núi nữa.”

 

Nói xong vội vàng giải thích: “Đều là Chú , .”

 

Tới giữa sườn núi, Thời Đại Mãn chỉ khu vực khe núi giữa hai ngọn núi: “Ngay tại một mảnh , bất quá chúng thể cứ như qua, khẳng định sẽ khác phát hiện, ngươi xem bên một nhà gỗ nhỏ, bên cạnh gian nhà cây thông ? Nếu phát hiện đến, sẽ lập tức đốn ngã cây thông, phụ trách canh gác bên sẽ vội vàng thông báo cho đãi vàng trốn .”

 

“Cho dù chúng qua, cũng cái gì cũng thấy, dù công cụ đãi vàng đều mang theo bên , bọn trốn trong núi thì ai thể tìm .”

 

“Làm còn sẽ giẫm t.h.u.ố.c nổ, tự nổ c.h.ế.t.”

 

Chu Thời Huân một hồi, lạnh: “Các ngươi lá gan nhưng thật đủ lớn, thế mà thể trận thế lớn như .”

 

Thời Đại Mãn thở dài một cái: “Vậy biện pháp gì chứ? Đều là bởi vì nghèo, ở chỗ đãi vàng một ngày, thể kiếm mười đồng, hơn nữa thể , nếu , một nhà vợ con già trẻ sẽ chờ báo thù.”

 

“Còn giấu riêng, đặc biệt là thể đãi vàng cục, lớn nhỏ bằng hạt đậu nành, đều ngẫm biện pháp mang , nếu phát hiện cũng là trực tiếp đ.á.n.h c.h.ế.t trong núi.”

 

“Trước Chú bắt ba bốn , đều là đ.á.n.h c.h.ế.t ngay mặt , từ đó, rốt cuộc ai dám len lén giấu mang ngoài nữa.”

 

Chu Thời Huân ngoài ý liếc mắt một cái Thời Đại Mãn: “Vì cái gì đột nhiên nguyện ý nhiều lời như ?”

 

Thời Đại Mãn thở dài một cái: “ xem như , cũng trốn lòng bàn tay ngươi, bằng trực tiếp hết, đầu ngươi cố gắng giúp vài câu , cần phán t.ử hình là .”

 

“Còn , thề, sự tình tổn thương mạng , nhất kiện cũng .”

 

Chu Thời Huân lời nào, chỉ là chằm chằm khe núi một hồi, nhưng thật nghĩ đến Thời Thiên Lương lấy thúng úp voi đến trình độ .

 

“Khói t.h.u.ố.c phiện trồng ở ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-572-trom-ga-khong-thanh-con-mat-nam-gao.html.]

Thời Đại Mãn chỉ chỉ đối diện ngọn núi: “Ngươi xem bên , một mảnh cây , liền trồng ở bên trong, lúc lứa cuối cùng bắt đầu thu hoạch, hơn nữa chung quanh cũng chôn ít t.h.u.ố.c nổ, nếu tra , Chú sẽ cho nổ sập nửa ngọn núi , cho khác phát hiện .”

 

Chu Thời Huân gật đầu: “Thuốc nổ từ ?”

 

Thời Đại Mãn thì rõ ràng hơn: “Trước phát cho đội sản xuất, dùng để khai sơn sửa đê đập, Chú giữ ít.”

 

Chu Thời Huân chắp tay lưng, lẳng lặng quan sát, tự cân nhắc trong lòng.

 

Thời Đại Mãn ngay bên cạnh giục: "Chúng nên qua đó ? thể dẫn qua."

 

"Không vội, chờ một chút."

 

Thời Đại Mãn thấy Chu Thời Huân cả đêm nghỉ ngơi mấy, hơn nửa ngày ăn uống gì, nhưng tinh thần đổi, giống như , khi kinh hãi, giờ mới hồi phục một chút, liền cảm thấy đói bụng cồn cào: "Chúng nên tìm chút gì đó ăn ?"

 

Chu Thời Huân giữ : "Cứ ngoan ngoãn ở yên đây!"

 

Anh nhúc nhích, Thời Đại Mãn đương nhiên dám động đậy, lời bên cạnh , thực sự nữa, liền đặt m.ô.n.g đất.

 

Nhìn Chu Thời Huân vẫn luôn thẳng tắp như cây tùng, trong lòng liền hoài nghi, thật sự mệt ?

 

...

 

Chu Loan Thành theo địa chỉ hang núi Chu Thời Huân đưa, thấy một con gấu c.h.ế.t gần cửa động, chỉ là con gấu m.ổ b.ụ.n.g banh ruột, nội tạng chảy lênh láng mặt đất.

 

Mùi m.á.u tanh nồng nặc tỏa .

 

Anh nhíu mày tới xổm xuống, bụng con gấu rạch một cách gọn gàng, rõ ràng dã thú nào đó m.ó.c t.i.m, mà là dụng cụ cắt gọt sắc bén rạch một cách gọn gàng.

 

Cả bốn cái bàn chân gấu cũng c.h.ặ.t đứt và cắt một cách gọn gàng.

 

Đây là lấy mất mật gấu và bàn chân gấu !

 

Phản ứng đầu tiên của Chu Loan Thành là Mộ Tiểu Vãn từng đến đây , nhưng dấu vết để mặt đất giống.

 

Anh chỉ thể dậy nhanh ch.óng tìm kiếm trong động và gần cửa động, cũng phát hiện vết m.á.u khô cạn ở cửa động, liền men theo vết m.á.u tìm kiếm.

 

Vết m.á.u đến giữa sườn núi thì biến mất.

 

Chu Loan Thành chỉ thể xổm đất, cố gắng tìm kiếm một dấu chân hữu ích, hoặc là cây cối bên cạnh sẽ phát hiện dấu vết hữu ích nào đó.

 

Đang thăm dò thì thấy động tĩnh sột soạt trong rừng cây xa xa, kỹ là tiếng bước chân của đang chạy nhanh...

 

--------------------

 

 

Loading...