Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 568: Hủy diệt đi
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:56:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Đại Mãn còn cố gắng giãy giụa, thoát khỏi tay Chu Thời Huân, nhưng ngờ đàn ông khỏe đến , siết c.h.ặ.t lấy như một cái kìm.
Còn con d.a.o găm đang kề cổ, cũng theo sự giãy giụa của mà đ.â.m rách da, đau rát nóng bỏng.
Thời Đại Mãn dám động đậy nữa, cảm giác đàn ông tay nhưng lời nào , thật sự sẽ một đao lấy mạng của .
Chu Thời Huân kéo sâu hơn trong bụi hồng liễu, lấy chiếc khăn chuẩn sẵn trong túi nhét miệng Thời Đại Mãn , lấy dây ni lông mảnh trói tay chân .
Dây ni lông mảnh còn nhỏ hơn đầu đũa một chút, khi trói tay chân, càng giãy giụa dây sẽ càng siết c.h.ặ.t.
Sau khi trói xong, Chu Thời Huân mới giật chiếc khăn trong miệng Thời Đại Mãn , thấp giọng đe dọa: “Anh đừng cố la lớn, vùng xem xét , giờ sẽ ai qua , nhưng nếu dám kêu, sẽ chọc một lỗ . Anh kêu một tiếng, chọc một lỗ, thử một chút ?”
Thời Đại Mãn thật sự dọa sợ, răng va lạch cạch, run run ngừng: “Không , thể, là công an nhân dân, là phục vụ nhân dân. từng chuyện , thể bắt , như cũng là đang phạm pháp.”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chu Thời Huân xoay chủy thủ trong tay một cái, rạch thêm một nhát miệng vết thương của Thời Đại Mãn, m.á.u lập tức chảy như suối: “ dám , thể thử xem!”
Thời Đại Mãn cũng nghĩ đến Chu Thời Huân thật, chất lỏng ấm nóng trượt xuống cổ, khiến hồn vía bay mất, nhưng vẫn run cầm cập hô rằng là .
Chu Thời Huân chằm chằm : “Câm miệng, bây giờ hỏi mấy vấn đề, thành thật trả lời! Mộ Tiểu Vãn các bắt .”
Thời Đại Mãn tuy sợ hãi, nhưng một việc thể , chỉ cần , ngay cả mạng cũng còn.
Hắn lắc đầu nguầy nguậy: “Không , từng thấy Mộ Tiểu Vãn, nếu thấy, nhất định sẽ sự thật với .”
Chu Thời Huân đưa tay dùng ngón tay siết c.h.ặ.t miệng vết thương của : “Xem thành thật, ? Vậy thì đừng hối hận.”
Thời Đại Mãn Chu Thời Huân gì, nhưng ngón tay đè miệng vết thương, dùng sức ấn xuống, cảm giác như sắp ấn trái cổ của , cảm giác khủng hoảng c.h.ế.t ch.óc bỗng chốc ập đến, thét ch.ói tai nhưng thể kêu thành tiếng.
Chu Thời Huân mặt cảm xúc, đáy mắt cũng bất kỳ gợn sóng nào: “ đếm đến năm, nếu , sẽ dùng cách khác thể khiến mở miệng.”
“Năm…”
“Bốn…”
Anh đếm chậm, nhưng Thời Đại Mãn cảm giác nỗi sợ hãi vô biên, khí tức tỏa từ và ánh mắt của đàn ông mặt , đều khiến cảm thấy sợ hãi.
Hắn nếu , đàn ông nhất định sẽ dùng biện pháp tàn khốc hơn để đối phó .
Hắn chịu nổi, cũng kịp nghĩ đến việc mất mạng , vội vàng gật đầu : “ , Mộ Tiểu Vãn đ.á.n.h t.h.u.ố.c mê ném trong sơn động.”
Ngón tay Chu Thời Huân ấn miệng vết thương, ngón tay còn nhẹ nhàng gõ gõ trái cổ Thời Đại Mãn: “Ở sơn động nào, còn mỏ vàng trong núi ở chỗ nào, khói t.h.u.ố.c phiện trồng ở chỗ nào?”
Thời Đại Mãn sửng sốt một chút, hết thứ, nhưng chuyện mỏ vàng và khói t.h.u.ố.c phiện tuyệt đối thể : “ , những chuyện đều , chỉ chú cảm thấy Đại Lôi Ca c.h.ế.t, chính là bởi vì Mộ Tiểu Vãn xui xẻo, cho nên mới bắt ném sơn động.”
“Chú còn , đợi Mộ Tiểu Vãn dã thú xé xác hoặc c.h.ế.t đói, thì sẽ chôn cô cùng Đại Lôi Ca, coi như chôn theo, để cô xuống nha cho Đại Lôi Ca.”
Chu Thời Huân chằm chằm Thời Đại Mãn mười mấy giây: “Anh dẫn lên núi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-568-huy-diet-di.html.]
Thời Đại Mãn hoảng sợ, liên tục lắc đầu: “ thể , thể , cũng tìm thấy, trong núi sơn động nhiều hơn, cũng Mộ Tiểu Vãn ở sơn động nào.”
Chu Thời Huân nữa dí chủy thủ cổ : “Nếu g.i.ế.c ở đây, xem xác của bao lâu sẽ phát hiện? Lại còn hai ngày gần đây mưa to, đến lúc đó lòng sông dâng đầy nước, nghĩ xác của thể trôi dạt đến ?”
“Đợi đến khi phát hiện, xác sưng phù biến dạng , ai là ai.”
Thời Đại Mãn chỉ miêu tả của Chu Thời Huân thôi sợ đến mức mồ hôi lạnh đầy đầu, đàn ông mặt đen như Diêm Vương: “Không, thể.”
Chu Thời Huân nhảm với : “Mỏ vàng ở , núi bây giờ bao nhiêu ? Bây giờ dẫn lên núi.”
Thời Đại Mãn , nhưng cũng dám lời, khi Chu Thời Huân xách dậy, chân mềm nhũn, về phía sườn núi xa xa, trong lòng đột nhiên nảy ý nghĩ.
Hắn dẫn Chu Thời Huân núi, nhất định qua thôn, giờ gần tối , chắc chắn thể gặp ít , đến lúc đó hô lên một tiếng, cũng tin cái tên Công an Chu dám động thủ với công chúng.
Đến lúc đó dân làng cùng đè Công an Chu báo cảnh sát, tố cáo bắt cóc g.i.ế.c !
Càng nghĩ càng đắc ý, chân đột nhiên cũng còn mềm nữa, thậm chí còn chút tích cực vội vàng: “Anh thật sự núi? núi khi trời tối nhiều dã thú đấy.”
Chu Thời Huân gõ đầu một cái: “Đừng nhảm, theo .”
Anh nới lỏng sợi dây chân Thời Đại Mãn, kéo về phía ngược .
Thời Đại Mãn trong lòng cả kinh, ý thức Chu Thời Huân đường vòng, hơn nữa con đường khá hoang vắng, sẽ xuyên qua khu nghĩa địa, thẳng đến phía bên chân núi.
Nếu là như , chẳng kế hoạch của đều đổ sông đổ biển hết ? Hắn vội vàng kêu lên: “Đường , xa lắm, chúng thể từ thượng nguồn sông qua.”
Chu Thời Huân căn bản thèm để ý đến , kéo sợi dây tay tiếp tục về phía .
Thời Đại Mãn sốt ruột: “Thế chúng sáng mai cũng đến nơi , hơn nữa bên từng qua, cũng đường.”
Chu Thời Huân liếc một cái: “Thu tâm tư vớ vẩn của , mau .”
Thời Đại Mãn hiểu rõ, Chu Thời Huân thấu tâm tư của , những chiêu trò căn bản tác dụng mặt đàn ông hung ác .
Hắn nghĩ , rõ ràng hai ngày nay vẫn luôn theo Chu Thời Huân, cũng thấy động tác gì khác, chỉ loanh quanh gần lòng sông, thế nào mà còn một con đường khác thể lên núi?
Đồng thời trong lòng vẫn hy vọng, mong Thời Thiên Lương thể phát hiện điều bất thường, mau ch.óng dẫn đến tìm .
Đáng tiếc, hy vọng của đều tan vỡ, mãi cho đến chân núi, cũng gặp một nào, cho dù là thấy từ xa, Chu Thời Huân đều thể dẫn khéo léo tránh .
Khi đến chân núi, trời tối hẳn, ánh sáng trong núi càng thêm u ám.
Thời Đại Mãn trong lòng hy vọng, lớn lên trong khu núi rừng từ nhỏ, đợi khi sâu bên trong, núi non trùng điệp, đến lúc đó tìm cơ hội là thể chạy thoát...
--------------------