Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 56: Chu Thời Huân, mau đến nghe bát quái

Cập nhật lúc: 2025-12-27 11:55:58
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh kinh ngạc, thế nào mà La Thải Hà cũng thành đối tượng nghi ngờ ?

 

Bất quá La Thải Hà uống t.h.u.ố.c trừ sâu, với cái thể hiện tại, cho dù thể Chu Trường Vận thương, cũng thể đưa đến đầu thôn.

 

Chu Quế Hoa hoài nghi La Thải Hà, là vì bà cho rằng La Thải Hà chịu nhục ở chỗ Chu Thời Huân, uống t.h.u.ố.c trừ sâu c.h.ế.t , ngược còn cả thôn đều , cho nên thể sẽ ngược đổ hết lên đầu Chu Trường Vận?

 

Càng nghĩ càng thấy khả năng , bà ôm lấy tay Chu Trường Vận: “Con trai, con là tiện nhân La Thải Hà , nhất định báo cừu cho con.”

 

Chu Trường Vận sức lắc đầu, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.

 

Chu Quế Hoa hiểu cho dù La Thải Hà thì cũng thoát khỏi liên quan đến cô : “Có La Thải Hà tìm khác ? Mẹ thấy cô chính là cái hồ ly tinh .”

 

Chu Trường Vận đột nhiên hô nữa, ngơ ngác chằm chằm nóc nhà, trong đầu nghĩ còn ngoài gặp nữa?

 

Chu Quế Hoa thấy con trai như , còn tưởng là nó ngầm đồng ý với suy đoán của , cũng mặc kệ Trần Xảo Lan còn đang ở bên cạnh, tức giận mắng: “Cái con La Thải Hà lành gì chứ, nhất định là năm đó con ngủ với nó, nó vẫn luôn ôm hận trong lòng.”

 

Trần Xảo Lan đột nhiên dừng tiếng , thể tin Chu Quế Hoa: “Mẹ, cái gì?”

 

Ngay cả Chu Trường Lâm đang ở một bên cũng ngây ngẩn cả , chuyện của Chu Trường Vận và La Thải Hà là từ khi nào ?

 

thầm kêu “má ơi” một tiếng, cái náo nhiệt còn ngày càng lớn hơn nữa?

 

La Thải Hà còn từng ngủ với Chu Trường Vận, lấy mặt mũi ở mà ngày nào cũng giả vờ là si tình, khiến cảm thấy Chu Thời Huân phụ bạc cô chứ?

 

vội vàng thẳng dậy, hai mắt phát sáng bên trong qua khe cửa.

 

Chu Quế Hoa lúc mới hậu tri hậu giác cảm thấy sai, lời thu về , bà nghển cổ trừng mắt Trần Xảo Lan: “Là La Thải Hà câu dẫn Trường Vận đấy, giống như góa phụ của nó, đắn chút nào.”

 

Trần Xảo Lan thể chấp nhận, cô đẩy Chu Trường Vận: “Có thật ? Anh và La Thải Hà ngủ với ?”

 

Chu Trường Vận giống như thấy, trong đầu là xong xong , đời của xong .

 

Chu Quế Hoa đau lòng con trai, mắng Trần Xảo Lan: “Cô gì đấy, Trường Vận còn đang thương cơ mà, cô đẩy nó gì?”

 

Trần Xảo Lan bây giờ chỉ tức giận: “ chỉ hỏi một chút, ngủ với La Thải Hà từ khi nào? Các đều mà giấu ? Có cảm thấy nhà đẻ ở xa, nên dễ bắt nạt?”

 

Ngẫm những năm , La Thải Hà còn thường xuyên đến nhà, Chu Quế Hoa càng coi như con gái ruột, nhiệt tình chịu nổi.

 

Ban đầu cô tưởng là bởi vì La Thải Hà là đối tượng của Chu Thời Huân, cho nên mới qua thường xuyên, Chu Quế Hoa mới đối xử với cô .

 

Náo loạn nửa ngày, bọn họ từng ngủ với !

 

Trần Xảo Lan tức giận dậy cãi với Chu Quế Hoa.

 

Chu Quế Hoa đang một bụng lửa chỗ xả, cũng dậy mắng Trần Xảo Lan: “Cái đồ chỉ ăn thôi nhà cô, nếu thấy cô sinh cho Chu gia chúng hai đứa cháu trai, thì sớm bảo Trường Vận ly hôn với cô , ngủ với một phụ nữ thì , đó chẳng là do cô bản lĩnh giữ chồng đấy .”

 

Trần Xảo Lan tức đến mức “oa” một tiếng lớn: “Các quá bắt nạt khác …”

 

Nếu Chu Trường Lâm ở trung gian ngăn , hai con dâu thể đ.á.n.h .

 

Thịnh An Ninh ở ngoài cửa xem đến vui vẻ, má ơi, câu chuyện của Chu gia , thật sự còn đặc sắc hơn cả phim truyền hình, một màn nối tiếp một màn, màn nào cũng đặc sắc.

 

Chu Thời Huân từ văn phòng bác sĩ , từ xa thấy Thịnh An Ninh mặc áo khoác quân đội của , gần như dán cửa. Chiếc áo khoác mặc cô, lớn nặng nề, khiến cô trông giống như một đứa trẻ.

 

Còn động tác rình rập ở cửa, mang theo vài phần trẻ con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-56-chu-thoi-huan-mau-den-nghe-bat-quai.html.]

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Anh tới, liền thể thấy trong phòng bệnh cãi long trời lở đất, Chu Quế Hoa và Trần Xảo Lan vấn hậu tổ tông mười tám đời của đối phương, lời khó gì cũng , còn vô cùng hoa mỹ, khiến Thịnh An Ninh mở rộng tầm mắt.

 

So với mấy câu c.h.ử.i thề quốc dân lặp lặp và loại thực vật nào đó mà thấy mạng, thì cái thật sự quá lợi hại.

 

Chu Thời Huân lưng Thịnh An Ninh một hồi, cũng hiểu thế nào hồi sự, ngược là những lời khó như thể khiến Thịnh An Ninh đến mùi ngon, hỏi: “Xảy chuyện gì ?”

 

Thịnh An Ninh bỗng chốc thẳng , ôm lấy trái tim đang đập loạn xạ vì sợ mà : “Nhà cũng thật náo nhiệt!”

 

Chu Thời Huân nhíu mày: “Xảy chuyện gì ?”

 

Thịnh An Ninh bịt miệng nhịn , kéo tay áo Chu Thời Huân đến một bên, thần thần bí bí : “Anh chắc chắn , Chu Trường Vận và cô Thái Hà của chuyện đấy.”

 

Chu Thời Huân mặt trầm xuống, Thịnh An Ninh giống như con chuột ăn vụng mật đường, còn kém Chi chi thành tiếng, chút bất đắc dĩ: “Đừng lung tung, cô quan hệ.”

 

Thịnh An Ninh liên tục gật đầu: “Ừ ừ, hiểu, hiểu. chỉ là cho , hai họ chuyện, còn ngủ với .”

 

Chu Thời Huân chút ngượng ngùng, cô gái cái gì cũng dám , còn về phần Chu Trường Vận và La Thái Hà quan hệ gì, tuyệt quan tâm.

 

Thịnh An Ninh thấy Chu Thời Huân , nhướng mày: “Anh tin? Thật đấy, tự .”

 

Chu Thời Huân bất đắc dĩ: “Đó là chuyện giữa bọn họ, bác sĩ tình huống của Chu Trường Vận thể còn cần thứ hai phẫu thuật, một cái giả thể, nếu đến lúc đó nhà vệ sinh phiền phức, ca phẫu thuật ở đây , thành phố.”

 

Thịnh An Ninh nghĩ thầm cái gì mà phiền phức, xử lý thì như vấn đề gì, cảm giác đây là Chu Thời Huân đang thử dò xét cô, tuy rằng bại lộ nửa điểm, nhưng cái gì cần giả vờ thì vẫn giả vờ, cô đỏ mặt: “Cái , cũng hiểu , vẫn lời bác sĩ.”

 

Chu Thời Huân chằm chằm Thịnh An Ninh vài giây, gật đầu: “Ừ, đến lúc đó để bọn họ tự quyết định, đưa em ăn cơm.”

 

Thịnh An Ninh chỉ chỉ phòng bệnh: “Anh xem?”

 

Chu Thời Huân lắc đầu: “Không cần xen bọn họ.”

 

Chuyện cãi kiểu , qua đó cũng quản .

 

Thịnh An Ninh thấy Chu Thời Huân chỉ mặc mỗi chiếc áo nhung màu xanh quân đội, lương tâm trỗi dậy vội vàng cởi áo khoác ngoài: “Anh mau mặc .”

 

Trong lòng vẫn bội phục, đàn ông còn sợ lạnh, cả đêm chỉ mặc áo nhung, cũng thấy run run, vẫn giữ lưng thẳng tắp.

 

Chu Thời Huân nhận lấy áo khoác ngoài mặc , bỗng chốc cảm thấy một cổ mùi phấn son mềm ngọt bao bọc.

 

Anh rõ là mùi vị Thịnh An Ninh, nhịn đỏ mặt, nuốt nước bọt: “Đi thôi.”

 

Thịnh An Ninh liếc mắt bộ dạng của Chu Thời Huân, mắt cong lên xa.

 

Giống như con hồ ly thấy con mồi, theo Chu Thời Huân xuống lầu.

 

Hai tiên ở phòng nước lầu một rửa mặt đơn giản một chút, đó đem đồ vật gửi ở phòng bảo vệ cổng, mới đến một quán cơm quốc doanh xa hơn một chút.

 

Thịnh An Ninh nghĩ thầm rằng chỉ là ăn một bữa cơm, chắc chắn sẽ tìm một tiệm mì gần đó đối phó một chút, ngờ xa đến , thấy Chu Thời Huân gọi một cân cơm, một phần thịt hầm bắp cải và một phần trứng gà xào hành lá.

 

Kinh ngạc đến trợn tròn mắt, chẳng lẽ Chu Thời Huân cũng thèm cơm ?

 

thấy hai chữ cơm, cũng nhịn thèm đến nuốt nước miếng...

 

--------------------

 

 

Loading...