Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 557: Tình cảm sau khi suy nghĩ sâu sắc

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:46:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Loan Thành chỉ Thời Thiên Lương, gì.

 

Ánh mắt trầm tĩnh khiến Thời Thiên Lương càng thêm bất an, chuyện cũng nhịn run rẩy: “Đồng chí Chu, chỉ mỗi Đại Lôi là con trai, nó thể nào gặp chuyện may .”

 

Mộ Tiểu Vãn vẻ mặt lo lắng tha thiết của Thời Thiên Lương, nhưng một chút đồng tình nào. Năm đó, khi cô cầu xin Thời Thiên Lương cho cô trở về thành, ông thế nào? Ông loại thằng nhãi con như cô bệnh c.h.ế.t cũng là đáng đời.

 

Cho nên, bây giờ cho dù là Thời Đại Lôi c.h.ế.t, Thời Thiên Lương tuổi già mất con, đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, cô cũng sinh một chút ít đồng tình nào.

 

Hết thảy của bọn họ, chẳng qua là báo ứng cho việc ác năm xưa mà thôi.

 

Chu Loan Thành cũng biểu cảm gì: “Chúng chỉ là đang đối chiếu tin tức phận, còn về phận thì cần xác định thêm một bước nữa.”

 

Trong lòng thể khẳng định, c.h.ế.t chính là Thời Đại Lôi.

 

Lòng Thời Thiên Lương bắt đầu hoảng sợ, nên cái gì. Ông vốn ba con trai và bốn đứa con gái, chỉ là con trai cả và con trai thứ hai đều gặp chuyện may từ những năm , còn bốn đứa con gái thì cũng đều lập gia đình, đó chính là của khác .

 

Chỉ Thời Đại Lôi một đứa con trai như bên cạnh, cũng là mà vợ chồng họ dựa khi về già.

 

Chưa đợi ông hỏi Chu Loan Thành về tăm tích của con trai, Lý Tú Mai dẫn Trần Bình hoảng hốt trở về.

 

Trần Bình còn đang đội nón lá, cổ vắt một chiếc khăn mặt, ống quần xắn lên, bên b.ắ.n đầy vết bùn, cửa ngay cả chào hỏi cũng , xông thẳng về phía Chu Loan Thành ồn ào: “Thời Đại Lôi nhà thế, là phạm chuyện gì ? Các Đại Lôi ở ?”

 

Thời Thiên Lương nhịn rống lên một tiếng với Trần Bình: “Cô ồn ào cái gì, thấy đang chuyện với Đồng chí Chu đây !”

 

Lý Tú Mai thấy sắc mặt chồng , đột nhiên dự cảm , chút thật cẩn thận Chu Loan Thành: “Vậy Đại Lôi nhà rốt cuộc ?”

 

Lần Chu Loan Thành trái giấu giếm: “Hồng Kỳ Trấn phát hiện hai t.h.i t.h.ể, phân hủy nặng, trong đó một gã c.h.ế.t tuổi tác và đặc trưng thể mạo chút giống Thời Đại Lôi, cho nên tới đây để đối chiếu một chút tình hình, các cũng thể xem ở đồn công an Hồng Kỳ Trấn.”

 

Lý Tú Mai xong, “Má ơi” một tiếng, liền an vị mặt đất bắt đầu kêu : “Con trai ơi, Đại Lôi đáng thương của ơi, con nhẫn tâm như …”

 

Vừa vỗ bắp đùi, trông vô cùng đau lòng.

 

Trần Bình cũng ngây , một hồi lâu mới lên: “Sẽ , sẽ Đại Lôi, nhất định Đại Lôi, các là nhầm .”

 

Chu Loan Thành vẫn biểu cảm gì, thuật sự việc: “Hiện tại quả thật vẫn xác định , cho nên các cần xem. Nếu tự nhiên là , nếu là, cũng sớm ngày để c.h.ế.t xuống mồ an nghỉ.”

 

Lý Tú Mai đột nhiên nhảy dựng lên, mở miệng mắng c.h.ử.i: “Anh là cái thứ gì, một hồi là, một hồi , chỉ mong Đại Lôi nhà chúng gặp chuyện may . thấy cùng cái tiểu hồ ly tinh trở về thì chuyện .”

 

Vừa , bà chỉ Mộ Tiểu Vãn mắng: “Từ nhỏ lớn lên giống như một tiểu hồ ly tinh, nho nhỏ tuổi học cái , đến thôn để cải tạo còn đến nơi nào đó câu dẫn , là chỉ ít việc , nếu nhà chúng giúp cô, cô sớm c.h.ế.t , cô bây giờ chính là ơn đền oán trả!”

 

Càng càng kích động, các loại lời khó cũng đều xuất .

 

Chu Loan Thành vỗ bàn dậy: “Câm miệng! Chúng chỉ là đến thông báo cho các , là các xem là . Nếu như các còn vô lý càn như , tự nhiên biện pháp thu thập các .”

 

Rõ ràng là một khuôn mặt ôn nhuận như ngọc, lúc nổi giận mang theo vài phần lạnh lẽo, trong mắt càng giống như bọc sương lạnh.

 

Khiến lạnh mà run.

 

Lý Tú Mai đang mở miệng mắng c.h.ử.i đột nhiên im bặt, chút hoảng sợ và bất an Chu Loan Thành, hiển nhiên vẫn là dọa sợ.

 

Chu Loan Thành cũng lười nhiều lời nữa, với Thời Thiên Lương: “Các ngươi nhất vẫn nên xem , xác nhận một chút phận c.h.ế.t.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-557-tinh-cam-sau-khi-suy-nghi-sau-sac.html.]

 

Thời Thiên Lương ngay cả sức lên cũng , chỉ đờ đẫn gật đầu.

 

Mộ Tiểu Vãn ngại Chu Loan Thành ở đó, động thủ với Lý Tú Mai, nhưng lúc về hung hăng liếc mắt một cái hai bà cháu Lý Tú Mai.

 

Theo Chu Loan Thành khỏi sân nhà họ Thời, đường làng, Mộ Tiểu Vãn bĩu môi chút phục: “ là lấy lòng lòng lang sói , sớm còn mắng một trận, chúng cho , để bọn họ cả đời đều tìm Thời Đại Lôi.”

 

Chu Loan Thành mỉm ôn hòa: “Cho bọn họ là chức trách của chúng , dù việc công an xã , chúng thể giống bọn họ. Đồng thời còn đến xem thử nơi cô từng ở. Xem cuộc sống năm đó của cô, là môi trường thế nào, mới dưỡng thành tính cách khoáng đạt, cởi mở đáng yêu như cô.”

 

Mộ Tiểu Vãn đột nhiên đỏ mặt, chút ngượng ngùng cúi xuống: “Anh đột nhiên khen gì?”

 

Lần Chu Loan Thành thu nụ , giọng điệu trở nên nghiêm túc: “ sự thật, nhưng một điểm, bất kể là cừu hận thế nào, cũng thể quên chức trách.”

 

thể thấy , lúc cô ở trong thôn , vì tuổi nhỏ nên nhiều bắt nạt cô, vì cô chỗ dựa và bối cảnh, một nhà Thời Đại Lôi cũng bắt nạt cô.”

 

bây giờ lúc báo cừu, tự nhiên cũng sẽ bỏ qua bọn họ.”

 

Mộ Tiểu Vãn há to miệng, phát bất kỳ âm thanh nào, cổ họng như là nghẹn thứ gì đó, mũi chua xót chút khó chịu.

 

Đây là đầu tiên, với cô những lời như .

 

Sẽ chỗ dựa của cô để bảo vệ cô.

 

Chu Loan Thành xoay Mộ Tiểu Vãn đỏ vành mắt, khẽ b.úng một cái trán cô: “Nha đầu ngốc, thôi, chúng còn việc khác cần thành, cô hung thủ là ai?”

 

Mộ Tiểu Vãn ngẩn một chút, vội vàng đuổi kịp bước chân Chu Loan Thành: “Anh hung thủ ở ? Chúng tìm hung thủ đây? Sẽ trong thôn chứ?”

 

Không đợi Chu Loan Thành đáp , cô bắt đầu phân tích cho : “Người trong thôn, cơ bản đều quen , cho chút thời gian, để nghĩ xem ai đáng nghi nhất.”

 

Chu Loan Thành đợi cô líu ríu xong, mới kiên nhẫn : “Nếu điều tra trắng trợn như , dễ đ.á.n.h rắn động cỏ, đêm nay chúng đến trấn , đợi ngày mai .”

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Mộ Tiểu Vãn tò mò: “Tại đợi ngày mai?”

 

Chu Loan Thành cố ý trêu cô: “ tính một chút, ngày mai mới là bước ngoặt của sự kiện .”

 

Mộ Tiểu Vãn tự nhiên tin, kéo tay áo Chu Loan Thành sẽ hỏi cho rõ ràng: “Anh thể phá án đều dựa xem bói an bài chứ, cũng tin.”

 

Chưa đợi Chu Loan Thành chuyện.

 

Đột nhiên truyền tới một tiếng xác định: “Tiểu Vãn?”

 

Mộ Tiểu Vãn kinh ngạc xoay , đàn ông trẻ tuổi cây hòe ở đầu thôn, mặc áo sơ mi trắng quần quân phục xanh.

 

Hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, mày kiếm mắt cũng coi , chỉ là mang theo vài phần ngượng ngùng và chắc chắn Mộ Tiểu Vãn.

 

Mộ Tiểu Vãn “A” một tiếng, kinh ngạc hô lên: “Tôn Thiết Quân! Thật sự là !”

 

Chu Loan Thành nheo mắt đàn ông tuổi tác tương đương với Mộ Tiểu Vãn ở xa…

 

--------------------

 

 

Loading...