Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 554: Nhất định phải giậu đổ bìm leo

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:46:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Chu Loan Thành và Mộ Tiểu Vãn đang ăn cơm, phòng bên cạnh bắt đầu cụng ly uống rượu, khi uống một chút rượu, đều lâng lâng, chuyện càng kiêng nể gì.

 

Họ còn hai t.h.i t.h.ể hiện đang đặt trong nhà xác của bệnh viện.

 

Mộ Tiểu Vãn nhịn lầm bầm nhỏ giọng: “Đồ bại hoại.”

 

Chu Loan Thành nhưng thật biểu cảm gì, chỉ là vẻ mặt ngưng trọng, như đang suy nghĩ.

 

Ăn cơm xong, Chu Loan Thành dẫn Mộ Tiểu Vãn đến nhà nghỉ duy nhất trong trấn để nghỉ , thuê hai căn phòng.

 

Chu Loan Thành đưa một cái chìa khóa cho Mộ Tiểu Vãn: “Cuối hành lang bên trái lầu hai là phòng nước và nhà vệ sinh, nếu tắm thì lấy nước nóng về căn phòng, lúc ngủ nhớ cài c.h.ặ.t cửa, bất kể ai đến gõ cửa cũng mở.”

 

Mộ Tiểu Vãn tò mò: “Anh ở ngay căn phòng bên cạnh ? Có gõ cửa chắc chắn cũng thể thấy mà.”

 

Chu Loan Thành cũng giấu cô : “ một hồi sẽ ngoài một chuyến, mấy giờ thể trở về.”

 

Đầu óc Mộ Tiểu Vãn xoay chuyển cũng nhanh: “Anh là nhà xác bệnh viện , cũng .”

 

Chu Loan Thành suy nghĩ một chút: “Vậy cô cất đồ đạc xong xuống lầu tìm , đợi cô ở lầu.”

 

Mộ Tiểu Vãn vui vẻ, chuyện chẳng học nhiều thứ hơn so với việc Nam Sơn quan sát học tập ?

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Nghĩ đến sự phấn khích khi thấy t.h.i t.h.ể, cô nhất thời quên mất tình cảm của dành cho Chu Loan Thành, con gái giữ chút ý tứ. Cô cũng quên mất lời Thịnh An Ninh dặn dò, rằng mặt đàn ông học cách nũng, thường xuyên lộ mặt yếu đuối, như mới thể khiến đàn ông nảy sinh ham bảo vệ.

 

Vào phòng cất đồ đạc xong, cô nhét tiền và phiếu lương thực túi áo lót, dùng ghim cài c.h.ặ.t , đó mới khóa cửa xuống lầu tìm Chu Loan Thành.

 

Chu Loan Thành cũng quen thuộc với đường đến bệnh viện, là bệnh viện nhưng thực chỉ là một trạm xá của trấn, diện tích cũng lớn, phía hai dãy nhà trệt, là phòng khám và khu nội trú, ở góc phía hai căn nhà, niên đại, kính cửa sổ vỡ hết, đan chéo một thanh gỗ.

 

Cỏ dại xung quanh đều cao bằng một , lúc khô héo, trong bóng đêm càng thêm hoang vắng, còn mang theo vài phần âm lãnh và quỷ dị.

 

Chu Loan Thành thấy Mộ Tiểu Vãn hề sợ hãi, còn tò mò bốn bề, thể nữa sự lớn mật của cô gái cho kinh ngạc: “Cô sợ hãi chút ít nào ?”

 

Mộ Tiểu Vãn cho là đúng: “Cái gì đáng sợ? Hồi đó trực ca đêm còn thấy tiếng sói tru, đôi khi còn thấy ánh sáng xanh toát từ mắt sói, lúc đó sợ đến mức chân run run.”

 

Chu Loan Thành đột nhiên đưa tay nắm lấy tay cô : “Đi thôi, phía đường .”

 

Mỗi Mộ Tiểu Vãn bình tĩnh kể về chuyện đây, sự thương xót và yêu thương của dành cho cô gái tăng thêm một phần.

 

Tay đột nhiên lòng bàn tay ấm áp bao bọc, Mộ Tiểu Vãn sửng sốt một chút, cảm giác một luồng điện giật, từ ngón tay luôn luôn lan đến tim, khiến tim đập tự chủ nhanh hơn.

 

Bàn tay Chu Loan Thành nắm lấy, tỏa nhiệt độ nóng bỏng, luồng nóng bỏng luôn luôn đốt cháy đến tận khuôn mặt.

 

bất giác đỏ mặt, nhưng trong mắt ánh lên ánh sáng, mang theo sự kinh ngạc mừng rỡ.

 

Chu Loan Thành nắm tay cô !

 

Hậu viện của trạm xá đèn, nhờ ánh trăng nhàn nhạt, miễn cưỡng thể rõ tình hình trong sân.

 

Lúc Chu Loan Thành cũng đỏ vành tai, chỉ là bóng đêm che chắn , giọng cũng gì bất thường, với Mộ Tiểu Vãn: “Một hồi , cô ở cửa , xem t.h.i t.h.ể.”

 

Ban ngày sợ hỏng hiện trường, nên từng t.h.i t.h.ể ở cự ly gần.

 

Mộ Tiểu Vãn đương nhiên đồng ý: “ cũng , canh gác , xem xong thì để xem.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-554-nhat-dinh-phai-giau-do-bim-leo.html.]

 

Chu Loan Thành bất đắc dĩ: “Được, thật sự từng thấy cô gái nào lớn mật như cô.”

 

Anh nắm tay cô , cẩn thận đến cửa nhà xác, cửa ngay cả một cái khóa t.ử tế cũng , chỉ dùng một cây gậy sắt chặn ngang cửa.

 

Chủ yếu là bình thường ở đây cũng hiếm thấy t.h.i t.h.ể, hơn nữa cho dù , cũng ai đến đây trộm đồ, đủ xui xẻo.

 

Chu Loan Thành buông tay Mộ Tiểu Vãn , nhẹ nhàng gỡ cây gậy sắt xuống, đẩy cửa thì một mùi hôi thối xộc thẳng mũi, còn kèm theo một trận gió lạnh.

 

Mùi hôi thối còn nồng đậm hơn cả ban ngày ở trong rừng.

 

Mộ Tiểu Vãn vốn công tác chuẩn tâm lý, nhưng giờ phút cũng nhịn chút buồn nôn, khi cô đang bịt miệng mũi hoãn một chút, Chu Loan Thành đưa tới một cái khẩu trang vải bông: “Cái là đồ mới dùng, cô đeo lên .”

 

Mộ Tiểu Vãn nhận lấy đeo lên, thì thấy Chu Loan Thành chỉ đeo khẩu trang, mà còn đeo bao tay cẩn thận, trong tay còn một cái đèn pin mini.

 

Lúc đang kinh ngạc, cô Chu Loan Thành một phen kéo nhà xác, tiện tay đóng cửa .

 

Hai t.h.i t.h.ể đặt thẳng hai chiếc giường lạnh ở trung gian, phía ngay cả một mảnh vải rách cũng che.

 

Chu Loan Thành dùng khăn tay che đèn pin , để ánh sáng quá ch.ói mắt, hiệu cho Mộ Tiểu Vãn canh ở cửa, nhẹ nhàng tới.

 

Không dùng bao lâu, tới, tháo bao tay đưa cho Mộ Tiểu Vãn, bảo cô đeo qua xem.

 

Mộ Tiểu Vãn chút kích động, cô học sách giáo khoa một năm, xem qua các loại dụng cụ dạy học bằng xương cốt rời rạc, cuối cùng cũng thấy t.h.i t.h.ể chân thật và chỉnh.

 

Mặc dù t.h.i t.h.ể mà cô căm ghét nhất, nhưng cũng thể ngăn tình yêu của cô đối với nghề nghiệp .

 

Mộ Tiểu Vãn thành thạo như Chu Loan Thành, nên xem chậm hơn nhiều, cũng vô cùng t.ử tế, bỏ qua bất luận chi tiết gì, bao gồm cả móng tay.

 

Mãi đến khi cúi lâu, lưng chút cứng ngắc, cô mới thẳng dậy tìm Chu Loan Thành: “ xem xong .”

 

Hai khôi phục hiện trường, quen cửa quen nẻo ngoài.

 

Khi rời khỏi con phố của trạm xá, Chu Loan Thành mới mở lời hỏi: “Cô phát hiện gì ?”

 

Mộ Tiểu Vãn vẫn tự tin: “Đều là nam giới, tuổi tác bốn mươi, hoài nghi là của Thời Đại Lôi, hộp sọ sụp đổ kiểu nát vụn, rõ ràng đ.á.n.h mạnh khi c.h.ế.t. Một khác gãy ba xương sườn, xương họng đập nát.”

 

Chu Loan Thành vẫn khá ngoài ý , dù Mộ Tiểu Vãn mới học đại học một năm, nhiều thứ đều là sách giáo khoa, thế mà thể quan sát nhiều như , tiếc lời khen ngợi: “Rất tệ, quan sát vô cùng t.ử tế, còn phát hiện gì nữa ?”

 

Dưới sự khéo léo dẫn dắt của Chu Loan Thành, Mộ Tiểu Vãn tựa như đả thông Nhâm Đốc nhị mạch, phản ứng cũng nhanh hơn nhiều: “Trên hai phát hiện vết thương do d.a.o rõ ràng, thế nhưng cây dấu vết d.a.o c.h.é.m, điều đó chứng tỏ khi c.h.ế.t, bọn họ cuộc vật lộn sống c.h.ế.t với hung thủ.”

 

“Bọn họ cũng một kích trí mạng, thì trong lúc vật lộn, đối phương chắc chắn cũng thương!”

 

Chu Loan Thành : “Suy luận rõ ràng, bất quá những điều của cô đều là suy đoán, chúng tìm con d.a.o mới .”

 

Mộ Tiểu Vãn cảm thấy tìm d.a.o quá khó: “Vậy chẳng sẽ chậm trễ nhiều thời gian ?”

 

Chu Loan Thành lắc đầu: “Sẽ , ngày mai chúng đến thôn là sẽ , đêm nay trở về nghỉ ngơi sớm .”

 

Mộ Tiểu Vãn đột nhiên dừng bước chân, Chu Loan Thành: “Anh thật sự sẽ thích ?”

 

--------------------

 

 

Loading...