Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 551: Cô gái dũng cảm
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:46:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộ Tiểu Vãn bất chấp tất cả, dựa kinh nghiệm nhiều năm, cô là đầu tiên xông lên xe, tìm chỗ cho hai trực tiếp giữa, còn dùng cánh tay chặn bên ngoài, cho khác : “Các ngươi về phía , chỗ .”
Vừa lên xe, Mộ Tiểu Vãn vui vẻ vẫy tay: “Anh Chu, ở đây , ở đây .”
Chu Loan Thành chần chừ một chút, nhưng vẫn tới xuống bên cạnh Mộ Tiểu Vãn, nghĩ bụng lát nữa nếu cần nhường chỗ thì sẽ dậy.
Mộ Tiểu Vãn dường như đoán tâm tư của , nhất quyết bắt ở vị trí cạnh cửa sổ: “Anh bên trong , thích ở vị trí cạnh cửa sổ.”
Chu Loan Thành chỉ thể đổi chỗ với cô , bên trong.
Ngay cả lối cũng chất đầy ghế đẩu nhỏ, chật kín, chiếc xe mới lắc lư chao đảo lăn bánh.
Ra khỏi Kinh thị, đường bắt đầu trở nên gập ghềnh khó .
Nguyên bản Mộ Tiểu Vãn còn trò chuyện với Chu Loan Thành, cô lâu gặp , nhắc tới một chút chuyện trường học, nhưng kết quả là hai đêm nay nghỉ ngơi , chiếc xe lắc lư chao đảo, càng khiến cô thể mở mắt nổi.
Cô thật sự còn sức để trò chuyện, dựa ghế dựa, mơ mơ màng màng ngủ .
Ban đầu ngủ chút yên, xe lắc lư, đầu cô hụt hẫng khiến cô giật tỉnh giấc một cái, lắc qua lắc , tìm một vị trí thoải mái, cô mới ngủ ngon lành.
Trong nháy mắt đầu Mộ Tiểu Vãn tựa , cơ thể Chu Loan Thành cứng ngắc một chút, rũ mắt gương mặt đang ngủ say của cô gái, còn vẻ phô trương khi thức, mà mang theo một cổ vẻ ngây thơ đáng yêu.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Mộ Tiểu Vãn ngày thường xinh , khác với vẻ linh khí của Thịnh An Ninh, cũng khác với vẻ khí của Triều Dương, vẻ của cô mang tính công kích và phô trương.
hiếm khi thấy cô nhu thuận như khi ngủ.
Chu Loan Thành rũ mắt Mộ Tiểu Vãn một hồi, mới đầu ngoài cửa sổ xe, những cây bạch dương liên tục lùi bên vệ đường, cùng với những cánh chim thỉnh thoảng lướt qua.
Điều đó cũng khiến nảy sinh một cổ buồn ngủ, dựa lưng ghế phía , chợp mắt nghỉ ngơi một lát.
Trong mơ màng, phảng phất thấy tiểu cô nương đang xổm bên bờ suối, vui vẻ khuấy động dòng nước suối trong vắt, còn nghịch ngợm dùng nước tạt những con vịt đang bơi lội trong nước.
Một buổi chiều yên tĩnh và tươi .
một tiếng s.ú.n.g đả đoạn, cô gái trúng đạn đầu, từ từ xuống bậc đá xanh, m.á.u tươi trong nháy mắt nhuộm đỏ xung quanh cô bé, cũng nhuộm đỏ cả dòng suối.
Đôi mắt cô gái mở lớn, nghiêng đầu về phía Chu Loan Thành…
Nguyên bản thể cứu cô gái, nhưng thể chuyển động, nếu chuyển động sẽ lộ bố phòng của bọn phía núi.
Đôi mắt đầy màu đỏ tươi, khiến bối rối, đó mới chỉ là một tiểu cô nương mười hai, mười ba tuổi.
Chu Loan Thành đột nhiên giật tỉnh giấc khỏi giấc mơ, thẳng dậy, cũng kinh động đến Mộ Tiểu Vãn bên cạnh.
Mộ Tiểu Vãn mơ mơ màng màng giật dậy, dụi mắt: “Tới ?”
Chu Loan Thành nhắm mắt , xoa dịu cảm xúc một chút: “Chưa tới, còn hai giờ nữa mới tới.”
Mộ Tiểu Vãn ngủ một giấc ngắn, giờ phút cũng tỉnh táo hơn ít, đầu thấy sắc mặt Chu Loan Thành lắm, cũng hiếm khi thấy loại cảm xúc cô đơn mặt .
Cô chớp chớp mắt: “Anh ? Có bên nắng quá ? thấy sắc mặt lắm.”
Chu Loan Thành một cái, khôi phục dáng vẻ dĩ vãng: “Không , thể là tối qua nghỉ ngơi .”
Mộ Tiểu Vãn cũng suy nghĩ nhiều, dù hai ngày nay cô cũng nghỉ ngơi , sắc mặt cũng kém cỏi, cô vươn cổ quanh, một nửa bình thường xe đang ngủ gật, còn một nửa đang chuyện ồn ào.
Nhìn một vòng đầu : “Anh đói ? còn mang theo bánh bao, ăn một chút ?”
Vừa , cô móc hộp cơm nhôm từ trong túi xách đeo chéo , mở bên trong đựng năm cái bánh bao lớn trắng trẻo mập mạp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-551-co-gai-dung-cam.html.]
Đưa đến mặt Chu Loan Thành: “Là bánh bao thịt bò bí đỏ, ăn ngon lắm, do chính tay đấy.”
Lo sợ đường sẽ đói, tối qua khi ngủ ủ bột, trời sáng dậy mười cái bánh bao, kết quả hộp cơm chỉ đựng năm cái, nếu mang thêm một hộp nữa thì quá chiếm chỗ.
Thế nhưng mang theo thì hỏng mất, dứt khoát một ăn luôn năm cái bánh bao lớn, giờ ợ còn cảm giác mùi bí đỏ.
Chu Loan Thành khẩu vị gì, nhất là mơ thấy giấc mơ , lắc đầu: “Không đói.”
Mộ Tiểu Vãn chút thất vọng: “Vẫn còn nóng hổi đấy, thật sự ngon, mua thịt bò mỡ, gói chung với bí đỏ, thơm ngọt.”
Vừa , cô cầm một cái bánh bao c.ắ.n ăn, nhấn mạnh một : “Thật sự ăn ngon, tay nghề của vẫn tệ .”
Ánh mắt Chu Loan Thành rơi xuống đôi môi của Mộ Tiểu Vãn, cánh môi vốn hồng như đào, dính dầu mỡ, trở nên đỏ tươi hơn.
Cái miệng nhỏ nhắn mím ngừng cử động, má phồng lên xẹp xuống.
Đôi mắt sáng long lanh, mang theo sự thỏa mãn và vui vẻ.
Giống như một con chuột hamster nhỏ, cô ăn uống, bỗng chốc cảm giác thèm ăn, đưa tay lấy một cái bánh bao từ hộp cơm tay Mộ Tiểu Vãn, c.ắ.n một miếng, bánh bao còn ấm, vị ngọt thanh của bí đỏ bao bọc lấy mùi thơm của thịt bò, thoáng cái bùng nổ trong miệng.
Ngoài ý , chút ăn ngon.
Trong mắt Mộ Tiểu Vãn lóe lên sự ranh mãnh, Thịnh An Ninh từng Chu Loan Thành thích cô ăn cơm, là vì cô ăn ngon miệng, cho nên cho dù no, cô cũng nhịn ăn bánh bao ở mặt , xem thử hấp dẫn .
Chu Loan Thành thế mà bất giác ăn xong hai cái bánh bao, trong dày còn cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Mộ Tiểu Vãn nhanh đậy nắp hộp cơm , lấy khăn tay đưa qua cho Chu Loan Thành lau tay: “Còn hai cái, để dành cơm tối. Anh thấy ăn khá ngon ?”
Chu Loan Thành gật đầu: “ , ngờ bánh bao bí đỏ ngon đến thế.”
Mộ Tiểu Vãn chút kiêu ngạo: “Chủ yếu là do ăn ngon, còn món ngon hơn nữa cơ.”
Chu Thời Huân cưng chiều, định mở miệng, thì hô to bảo tài xế dừng xe, nhà vệ sinh.
Tài xế tùy tiện tấp xe lề đường, nam nữ tách , đàn ông rừng cây bên trái đường để giải quyết, phụ nữ thì rừng cây bên tìm chỗ giải quyết.
Chu Loan Thành động, Mộ Tiểu Vãn cũng động, chủ yếu là rừng cây bên mặt Chu Loan Thành, ít nhiều gì cô vẫn chút ngượng ngùng.
Hơn nửa xe ùa xuống, cho dù bất tiện cũng xuống hít thở khí một chút, hơn một giờ đồng hồ khiến họ đau lưng mỏi gối.
Kết quả đầy hai phút, thấy một trận thét ch.ói tai truyền tới từ trong rừng cây.
Sau đó là hai phụ nữ hoảng sợ quá độ chạy , còn chỉ rừng cây phía : “Có c.h.ế.t, mau , c.h.ế.t, còn là hai .”
Chu Loan Thành thấy, dậy đợi Mộ Tiểu Vãn nhường đường, nhảy qua chỗ phía xông ngoài.
Mộ Tiểu Vãn sửng sốt một chút, cũng vội vàng đeo túi xách lên đuổi theo ngoài.
Có nhát gan bên đường dám , những đàn ông gan cũng theo Chu Loan Thành và Mộ Tiểu Vãn cùng xông rừng cây.
Sâu trong rừng cây, hai khối t.h.i t.h.ể ngang, t.h.i t.h.ể phân hủy cao độ, tản từng trận mùi hôi thối.
Có còn tới gần, chịu nổi lùi .
Chu Loan Thành cũng tới gần, đồng thời ngăn cản những xem náo nhiệt: “Mọi đừng động, chú ý bảo vệ hiện trường.”
Ánh mắt Mộ Tiểu Vãn rơi xuống tay của một trong hai khối t.h.i t.h.ể, tay của sáu ngón tay.
--------------------