Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 537: Đã làm là phải làm lớn
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:45:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh cảm thấy hôn lễ quá đơn giản, nhưng hôn lễ ở niên đại , hình như đều như .
Chu Nam Quang cũng thấy thế : “Đơn giản là , một hồi sẽ gọi điện thoại.”
Chu Triều Dương vui vẻ ôm cánh tay Chu Nam Quang: “Con bố thương con nhất mà.”
Chung Văn Thanh và Chu Hồng Vân bắt đầu bàn luận về Lục Trường Phong, ngoài sự giật và thể chấp nhận lúc nãy, bây giờ về Lục Trường Phong vẫn tràn đầy sự thưởng thức.
Chu Hồng Vân cũng cảm thấy Lục Trường Phong : “Ngoại hình , bản lĩnh, còn cầu tiến, là thấy .”
Chung Văn Thanh cũng yêu cầu cao: “ , chủ yếu là đối xử với Triều Dương là , hơn nữa Triều Dương thích.”
Hơn nữa Lục Trường Phong từ nhỏ cảnh sinh hoạt vẫn hơn một chút, lớn lên ở Lục gia, học vấn, tầm , trách nhiệm của đàn ông, thế là .
Điều duy nhất khiến Chung Văn Thanh để bụng là: “Chính là kết hôn một , cũng may là con với vợ .”
Nếu Triều Dương nhà bà còn kế cho .
Chu Hồng Vân cũng thấy điểm , nhỏ giọng : “Thật là hời cho Lục Trường Phong, tái hôn mà còn cưới Triều Dương nhà chúng .”
Thịnh An Ninh ở một bên thấy . Lúc , tái hôn thật sự dễ .
Nếu cô gái nhà ai gả cho tái hôn, sẽ cảm giác là vì gả nên mới tìm tái hôn, sẽ ở lưng chỉ trỏ, căn bản xem đối tượng tái hôn ưu tú đến mức nào.
...
Chu Thời Huân chuẩn tan tầm thì Lục Trường Phong tìm đến, tiên chuyện phiếm một hồi, đó đột nhiên hỏi một câu: “Lúc cưới An Ninh, mua trang sức ?”
Chu Thời Huân lắc đầu, lúc đó tiền sính lễ Trình Minh Nguyệt đòi, còn vay tiền mới mua , tiền thừa mua trang sức.
Lục Trường Phong gõ gõ mặt bàn, dậy: “Đi, hết cùng một chuyến đến Tây Đan, mua chút đồ.”
Chu Thời Huân việc gì ít khi thương trường, đến Kinh thị lâu như , chỉ mua sô-cô-la là qua Tây Đan một : “Đi mua cái gì?”
Lục Trường Phong giữ bí mật: “Đi, đến đó sẽ , hơn nữa cũng nhân tiện xem một chút.”
Chu Thời Huân vẫn câu cuối cùng hấp dẫn, trong lòng suy nghĩ, đúng là nên mua cho An Ninh một món trang sức để đeo, thu dọn đồ đạc xong cùng Lục Trường Phong .
Bởi vì cách cũng tính là xa, hai liền bộ đến đó, dọc theo đường , chuyện cũng đều là về sự tình công việc.
Cho nên, Chu Thời Huân còn Lục Trường Phong, Chu Triều Dương ép cưới.
Hai cùng đến quầy trang sức, chủng loại trang sức cũng nhiều lắm, Lục Trường Phong cúi nghiêm túc .
Chu Thời Huân liếc mắt một cái mấy , thấy Lục Trường Phong chăm chú, cũng theo nghiên cứu kỹ lưỡng.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Cái vòng tay vàng mảnh, An Ninh đeo chắc chắn .
Còn nhẫn, mặt nhẫn còn điêu khắc hoa, cũng .
Lục Trường Phong cuối cùng mua một cái vòng tay vàng thô nhất trong quầy, phía một vòng điêu khắc hoa.
Giá cả cũng xa xỉ, gần một ngàn tệ.
Chu Thời Huân xong giá cả thì trầm mặc, tiền riêng của hiện tại đủ mua những thứ .
Mãi đến khi Lục Trường Phong cầm chiếc vòng tay gói kỹ cùng Chu Thời Huân cửa thương trường, mới : “Cái vòng tay là mua cho Triều Dương, cũng cô thích .”
Chu Thời Huân khá khó hiểu: “Thế nào đột nhiên mua vòng tay cho Triều Dương?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-537-da-lam-la-phai-lam-lon.html.]
Lục Trường Phong liếc mắt một cái : “Anh ? Để Triều Dương trực tiếp cầm đơn xin kết hôn đến tìm , chẳng lẽ chủ ý An Ninh đưa ?”
Chu Thời Huân phản ứng cũng khá nhanh, tuy rằng xác định chủ ý An Ninh đưa , nhưng từ ngữ khí của Lục Trường Phong, thế nào ý vui vẻ, cách khác, Triều Dương cầm đơn xin đến tìm , đồng ý ?
Anh trầm mặt, nghiêm túc mở miệng: “Cái gì mà An Ninh? Là thể gọi ? Sau gọi là chị dâu.”
Lục Trường Phong hừ : “Chu Thời Huân, cái tính thật thà của , lúc trái giở trò.”
Chu Thời Huân để ý đến , chỉ là tò mò: “Trước đồng ý, thế nào Triều Dương tìm , đồng ý ?”
Vẻ mặt Lục Trường Phong cũng trở nên nghiêm túc: “Anh nghĩ tại trở về lâu như , tốn công tốn sức cho Lục gia sụp đổ, chỉ đơn thuần là vì báo ân thôi ?”
Chu Thời Huân Thịnh An Ninh ảnh hưởng, tự nhiên mà tiếp lời một câu: “Vậy là vì cái gì? Triều Dương quả thật chăm sóc một tháng, cũng chạy theo cô gọi một tháng chị.”
Lục Trường Phong hận thể tìm thứ gì đó nhét miệng Chu Thời Huân, đ.á.n.h mấy gậy cũng nửa câu, bây giờ lắm lời vô nghĩa, còn bát quái như .
Anh cũng lười thêm một chữ nào nữa: “Thôi , thể về. Ban đầu còn mời ăn một bữa cơm, nhưng xem cũng cần nữa.”
Chu Thời Huân im lặng một hồi. Lục Trường Phong lớn hơn ba tuổi, khi còn ở tân binh liên dạy nhiều thứ, chỉ là ơn tri ngộ.
Nghĩ nghĩ , vẫn nhắc nhở Lục Trường Phong: “Triều Dương tâm tư đơn thuần, việc cũng là một lòng nhiệt huyết bao giờ đầu . Nếu suy nghĩ kỹ thì hãy đối xử với cô . Chuyện kết hôn, cũng thể suy nghĩ kỹ một chút, thể vì cô cứu mà cách nào từ chối.”
Nếu kết hôn mà sống , đừng Chu Triều Dương sẽ bạo hành gia đình, Thịnh An Ninh lẽ cũng sẽ xử lý .
Lục Trường Phong cũng đoán nửa câu trong lòng Chu Thời Huân. Anh vỗ vỗ vai Chu Thời Huân: “Cả đời , sai lầm duy nhất, chính là từng kết hôn một .”
cũng hề hối hận, những trải nghiệm là điều bắt buộc chịu đựng.
...
Chu Nam Quang vì cô con gái bảo bối, vẫn gọi điện thoại cho lãnh đạo của Chu Triều Dương và lãnh đạo của Lục Trường Phong, thúc giục quá trình thẩm tra chính trị của hai nhanh hơn một chút.
Lãnh đạo của Lục Trường Phong hôm nay nhận đơn xin kết hôn của Lục Trường Phong, kèm theo cả thông tin chi tiết của nhà gái. Lúc đó, ông còn kinh ngạc vì Lục Trường Phong hành động khá nhanh, còn cưới cô gái nhà họ Chu.
Bây giờ Chu Nam Quang đích gọi điện thúc giục, khiến vị lãnh đạo khỏi thầm trong lòng, Lục Trường Phong phạm sai lầm gì, cho m.a.n.g t.h.a.i ?
Chu Nam Quang thấy đối phương đột nhiên im bặt, bèn giải thích một câu: “Trường Phong sắp , nên hôn sự cho hai đứa trẻ khi nó , vì thời gian chút vội vàng.”
Vị lãnh đạo liên tục đáp lời, trong lòng thầm nghĩ, cái là vội vàng, cảm giác cứ như là sắp giấu nữa .
Đương nhiên ông dám điều với Chu Nam Quang, nên nhanh ch.óng ký tên và đóng dấu một loạt giấy tờ chứng minh của Lục Trường Phong.
Thủ tục của khác mất gần một tháng hoặc lâu hơn, bởi vì tính chất đặc thù của đơn vị hai đang công tác, tổ tông tám đời đều điều tra rõ ràng.
Cho nên thời gian sẽ chậm hơn nhiều.
Dưới sự trợ lực của Chu Nam Quang, Chu Triều Dương và Lục Trường Phong thành tất cả quy trình điều tra chỉ trong vòng đầy nửa tháng.
Chung Văn Thanh và Chu Hồng Vân lật xem lịch, bàn bạc với Chu Triều Dương: “Hai đứa sắp đăng ký kết hôn , hết bảo Trường Phong qua đây một chuyến, dù gì cũng mắt gia đình.”
Chu Triều Dương hiểu thấy chột một chút. Từ khi Lục Trường Phong đồng ý đến nay, nửa tháng nay cô gặp mặt . Chủ yếu là cô bận rộn, mà Lục Trường Phong bên càng bận hơn, ngay cả Chu Thời Huân cũng ở đơn vị, thỉnh thoảng mới về nhà một chuyến.
Chung Văn Thanh thấy Chu Triều Dương gì: “Sao hả, đến cầu hôn mà cưới con gái ?”
Càng nghĩ càng thấy cuộc hôn nhân vẻ trẻ con.
--------------------