Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 536: Anh chính là một kẻ nhu nhược
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:45:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh chút hoài nghi lầm, giật Chu Triều Dương: “Cái thứ mới là cái gì?”
Chu Triều Dương hì hì : “Chính là như thấy đó, đợi đơn xin kết hôn của duyệt xuống, sẽ ném thẳng mặt Lục Trường Phong. Nếu đồng ý thì cũng đơn xin, đó là thẩm tra chính trị của cả hai chúng . Nếu đồng ý, sẽ xé nó và ném mặt , từ trở sẽ bao giờ thích nữa.”
Nói xong còn kiêu ngạo ngẩng cằm: “Sau bà đây thích ai thì thích, nửa xu quan hệ gì với nữa.”
Thịnh An Ninh suy nghĩ một chút, giơ ngón tay cái lên với Chu Triều Dương: “Vẫn là giỏi nhất, phá phủ trầm chu, phá nồi dìm thuyền, rút củi đáy nồi, lợi hại quá, Triều Dương của .”
Chu Triều Dương chắp tay: “Khách khí, khách khí . là thấy vết thương mặt Tống Tu Ngôn mới nghĩ đến. Tống Tu Ngôn là vì nên mới đ.á.n.h với Lục Trường Phong.”
Thịnh An Ninh dở dở . Tống Tu Ngôn thương mặt, lẽ là Chu Triều Dương đau lòng một chút, kết quả ngờ cho Chu Triều Dương một mạch suy nghĩ mới.
Đơn xin kết hôn của Chu Triều Dương phê duyệt trong vòng một tuần. Thứ nhất là bởi vì Chu Triều Dương hai mươi lăm tuổi, cũng đến tuổi kết hôn; thứ hai là dù cô cũng là con gái của Chu Nam Quang, cô kết hôn thì chắc chắn sẽ mau mau phê duyệt.
Về phần đối tượng kết hôn, các lãnh đạo cảm thấy nào vượt qua cửa ải của Chu Nam Quang thì chắc chắn cũng vấn đề lớn gì, thẩm tra chính trị cũng sẽ vấn đề.
Chu Triều Dương ôm đơn xin vài , cuộn nhét túi xách, tìm Lục Trường Phong.
Cô thẳng đến văn phòng của Lục Trường Phong, thấy trong phòng việc chỉ một Lục Trường Phong, cô trực tiếp rút đơn xin kết hôn , “cạch” một tiếng đặt lên bàn mặt Lục Trường Phong, giọng điệu mang theo mệnh lệnh: “Ở đây một phần báo cáo, cần điền một chút, nhanh lên, còn đang vội đấy.”
Lục Trường Phong vẫn còn kinh ngạc vì Chu Triều Dương đột nhiên xông , đột nhiên mặt ném hai tờ đơn xin, sửng sốt một chút cầm lên hai mắt.
Khi thấy dòng chữ Đơn Xin Kết Hôn, vẻ mặt Lục Trường Phong chút giữ nổi, cuối cùng nhắm mắt mở , ngước Chu Triều Dương: “Cô đây là gì?”
Chu Triều Dương dùng cằm chỉ đơn xin: “Biết chữ chứ? Chính là ý nghĩa mặt chữ. Lục Trường Phong, hôm nay đến đây chính là để ép hôn. Nếu đồng ý, điền đơn đến chỗ lãnh đạo đơn xin, chúng sẽ theo quy trình nhanh nhất, cuối tháng là thể nhận giấy đăng ký kết hôn.”
“Nếu đồng ý, thì trả đơn cho . Từ trở , Chu Triều Dương và Lục Trường Phong, đại lộ hướng trời, mỗi một bên. Cho dù đụng đầu rơi m.á.u chảy đường, cũng thể xem như quen .”
Nói xong, cô ngửa lòng bàn tay lên, đưa mặt Lục Trường Phong: “Anh thể chọn trả cho .”
Lục Trường Phong nắm c.h.ặ.t hai tờ giấy mỏng manh, rũ mắt gì, nhưng nội tâm đang kích động.
Mặc dù từng kết hôn một , quen thuộc với quy trình kết hôn, nhưng khi thấy đơn xin, tim lập tức đập nhanh hơn. Cột nộp đơn ký tên Chu Triều Dương, giống như con cô , chữ của cô cũng là nét sắt móc bạc, vô cùng khí và tràn đầy sức sống.
Nếu điền tên của , Lục Trường Phong, phía , hình như sẽ .
Chu Triều Dương thấy Lục Trường Phong cúi đầu im lặng, khóe môi cô cong lên, cô thắng cược. Cô hừ một tiếng tiếp tục : “Lục Trường Phong, nhà, thể cho một gia đình mà. Khi , thể dùng phận vợ để tiễn , giúp đeo lên hoa đỏ.”
“Nếu trở về, thể danh chính ngôn thuận để tang, đón quan tài về nhà. Nếu bình an, sẽ sinh cho một đám con.”
Khi , khóe miệng cô mang theo nụ , nhưng trong mắt ánh lên tia sáng.
Chút ít kiên trì cuối cùng trong lòng Lục Trường Phong đẩy đổ ầm ầm. Khi ngước mắt Chu Triều Dương, rốt cuộc cũng thể giữ vẻ lãnh tĩnh, thản nhiên như nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-536-anh-chinh-la-mot-ke-nhu-nhuoc.html.]
Dưới đáy mắt cuộn trào như sóng biển sâu, đó là sự kích động, cũng là sự cảm động.
Sau một hồi lâu, đột nhiên gật đầu: “Được.”
Chu Triều Dương cầm một phần đơn đăng ký kết hôn, ép Lục Trường Phong kết hôn thành công, tất cả trong Chu gia, trừ Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh, đều kinh ngạc thôi.
Chung Văn Thanh Chu Triều Dương đang khoanh chân ghế sofa, ôm dưa hấu ăn, tức đến mức tới gõ nhẹ lên trán cô: “Con đó con, con xem cái đứa nhỏ chủ ý cứng đầu như , cũng bàn bạc với và bố con một chút.”
Chu Triều Dương miệng còn ngậm dưa hấu: “Đây là tình huống khẩn cấp mà? Nếu thương lượng với , mới quyết định, Lục Trường Phong còn gì.”
Chung Văn Thanh nên gì nữa: “Con đều sắp , còn cứ nhất định kết hôn khi , thể đợi trở về ?”
Bà cũng tư tâm, Lục Trường Phong là , nhưng bà cũng đành lòng để con gái chịu khổ sở vì ở riêng hai nơi, huống chi, nơi Lục Trường Phong nguy hiểm, khi nào thể trở về vẫn .
Lại càng nghĩ càng thấy đau lòng: “Con đó, chuyện lớn như kết hôn, thể qua loa như chứ.”
Chu Triều Dương cho là đúng: “Cũng cả, cần cái gì sính lễ, hơn nữa bây giờ đang đề xướng tự do yêu đương, kết hôn muộn sinh con muộn ? Chúng kết hôn cần con cái, đợi khi nào trở về, khi nào sinh con, chẳng hưởng ứng quốc gia kêu gọi .”
Chung Văn Thanh hết lời, Chu Nam Quang: “Ông xem cái bảo bối con gái của ông, đáng ghét bao.”
Chu Nam Quang ngoài kinh ngạc, vẫn thể chấp nhận: “Trường Phong tệ, là một thanh niên trách nhiệm, xem hai đứa nó cũng khá thích hợp.”
Chu Triều Dương hì hì vui vẻ, nhét dưa hấu cho Thịnh An Ninh, chạy qua bên cạnh Chu Nam Quang, đưa tay khoác lấy cánh tay ông: “Bố, bố là nhất, thương còn thể hiểu cho , bố, bố tiện thể chào hỏi bên đó một tiếng, bảo họ phê duyệt quy trình nhanh một chút, nếu cuối tháng chúng lấy giấy đăng ký kết hôn.”
Chu Nam Quang chút dở dở : “Con xem cái nha đầu của con, thể kín đáo một chút ? Con bố ý giục ? Bố thể nào là các nhanh lên, con gái đang gấp gáp lấy giấy đăng ký kết hôn đấy.”
Chu Triều Dương vui vẻ: “Quả thực là khá gấp.”
Thịnh An Ninh cũng theo, cô còn tưởng giữa Chu Triều Dương và Lục Trường Phong còn mài giũa nữa chứ, hoặc là trình diễn một màn kịch tình cảm đau khổ bỏ lỡ nhiều năm.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Không ngờ Chu Triều Dương một trận nhanh gọn lẹ giải quyết xong, xem còn giải quyết .
Ở một bên hùa theo: “Bố, bố thật sự giúp Triều Dương, dù con gái lớn bất trung lưu, đầu Triều Dương nếu kết hôn, nhất định sẽ trách bố.”
Chu Triều Dương mặt dầy gật đầu: “Chính là chính là, bố, bố nhớ chào hỏi đấy nhé.”
Chung Văn Thanh tuy rằng nhất thời trong lòng dễ chịu, nhưng sự tình thành kết cục định, mà Chu Triều Dương thích Lục Trường Phong, cũng chỉ thể thở dài, bàn bạc chuyện Chu Triều Dương kết hôn với Thịnh An Ninh.
“Lấy giấy đăng ký kết hôn thì tiện thể tổ chức hôn lễ luôn, An Ninh cũng xem thử xem, tổ chức ở nhà hàng nào thì thích hợp.”
Chu Triều Dương vẫy tay một cái: “Chúng lớn, nghĩ kỹ , ngay tại nhà ăn công đoàn của chúng , đơn giản mấy món, và Lục Trường Phong cúi chào ba cái coi như kết hôn .”
--------------------