Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 533: Ba Người Ăn Dưa Quần Chúng
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:45:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Triều Dương vẫn luôn ngẩn , trong lòng còn đang suy tính chuyện của Lục Trường Phong. Bị Tống nãi nãi đột ngột hỏi tới, vội vàng gật đầu: “Vâng, Tống Tu Ngôn .”
Một câu khô khốc, ngay cả một chút cảm xúc cũng .
Tống nãi nãi cũng tinh ranh, cháu trai ở chỗ Chu Triều Dương là hy vọng. Bà hát kịch cả một đời, kịch bản tiểu thư yêu thư sinh cũng hát ít, rằng khi thích một , lúc nhắc đến đó, ánh mắt sẽ sáng rực lên. Sẽ tự kìm hãm mà đỏ mặt.
những điều , mặt Chu Triều Dương đều , cô vẫn đôi mắt trong veo, thản nhiên, thẳng thắn.
Mãi cho đến khi bọn họ ăn xong bữa trưa, Tống Tu Ngôn cũng trở về, Tống nãi nãi cũng tiện cứ giữ bọn họ mãi, tủm tỉm tiễn Thịnh An Ninh và bọn họ khỏi ngõ.
Nhìn ba cô gái thấy bóng dáng nữa, bà mới khẽ thở dài một tiếng.
Mà Tống Tu Ngôn từ một bên khác đạp xe trở về, thấy bà nội ở cửa ngõ, còn chút kỳ lạ, dừng xe: “Bà nội, bà ở đây? Giờ nên ngủ trưa ?”
Tống nãi nãi Tống Tu Ngôn một hồi lâu, về hướng Chu Triều Dương và bọn họ rời , lắc đầu: “Triều Dương bọn họ mới .”
Tống Tu Ngôn chỉ kinh ngạc một chút: “Triều Dương bọn họ đến ? Ăn cơm ở nhà ?”
Tống nãi nãi gật đầu, vẫn nhắc nhở Tống Tu Ngôn một câu: “Tam Nhi , bà nội , con và Triều Dương duyên phận, cô gái đó trong lòng con.”
Tim Tống Tu Ngôn cứng , giống như thèm để ý mà lên: “Bà nội, nếu Triều Dương thích con, con cũng sẽ trói cô về, đầu con sẽ tìm cho bà một cô cháu dâu thật , đưa về cho bà xem.”
Tống nãi nãi tin, nhưng vẫn ôm một chút hy vọng: “Con đều là thật ?”
Tống Tu Ngôn gật đầu bảo chứng: “Quay đầu con sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh với bà.”
Tống nãi nãi do dự một chút: “Con cũng cần vì Triều Dương thích con, mà con tùy tiện chấp nhận tìm một mang về cho bà xem, hai vợ chồng sống cả một đời, chấp nhận qua loa thì .”
“Tu Ngôn, bất kể khi nào, cũng đừng những chuyện khiến bản hối hận.”
Tống Tu Ngôn : “Bà nội, yên tâm, con chắc chắn sẽ .”
...
Thịnh An Ninh, Chu Triều Dương và Mộ Tiểu Vãn cùng dạo thương trường, cuối cùng còn xem một chuyến đến Hiệu sách Tân Hoa, mua ít sách mang về, còn mua cho An An bọn nhỏ mấy quyển truyện tranh nhỏ.
Hiện tại, bọn nhỏ lớn như An An, sách thể ít, Thịnh An Ninh liền mua loại truyện tranh nhỏ như Tiểu Anh Hùng Vũ Lai về cho bọn chúng .
Ba cái thứ nhỏ tuy rằng chữ, nhưng thể hiểu hình ảnh, An An mỗi thấy lính quỷ t.ử, đều sẽ dùng tay nhỏ bé chỉ : “Người , đ.á.n.h c.h.ế.t. Đánh c.h.ế.t . An An đ.á.n.h .”
Mặc Mặc và Chu Chu càng trực tiếp hơn, sẽ xé hết truyện tranh nhỏ, cũng là đơn thuần xé sách, là bởi vì cừu hận?
Chu Triều Dương cuốn sách trong tay Thịnh An Ninh, dở dở : “Bọn nhỏ bé như , hiểu cái gì chứ, cô chẳng lẽ còn Mặc Mặc bọn nhỏ lính ?”
Thịnh An Ninh kỳ quái: “Chẳng lẽ ? Đi lính cũng , mặc quân trang bảo vệ đất nước.”
Hơn nữa , chế phục trai bao.
Chu Triều Dương thở dài một tiếng: “Kỳ thật nhiều trong đại viện đều là con nối nghiệp cha, nhưng cũng nhiều gia trưởng hy vọng bọn nhỏ lính nữa, bởi vì quá khổ.”
Thịnh An Ninh ngược nghĩ thoáng: “Cứ xem bọn nhỏ thích, thích gì thì cái đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-533-ba-nguoi-an-dua-quan-chung.html.]
Chuyện quá xa vời, cô còn nghĩ, nghĩ đến lúc con cái lớn lên, cô liền già , vẫn chút đáng sợ.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Ba dạo một vòng trở về, nửa đường Chu Triều Dương đột nhiên đơn vị việc, cô trở về một chuyến.
Mặc dù vẻ mặt chững chạc đàng hoàng, Thịnh An Ninh cô đang dối, dù Chu Triều Dương cũng là phần t.ử tích cực đặt sự nghiệp lên hàng đầu, tranh Chiến sĩ Cờ đỏ 8/3.
Chẳng qua là mượn danh nghĩa đến đơn vị, tìm Lục Trường Phong.
Kéo tay cô : "Triều Dương , tuy Lục Trường Phong ở lưng ít, nhưng mà, em cũng đợi một chút, xem là vì thích em, là vì cái tháng em chăm sóc năm xưa mà báo ân em."
Chu Triều Dương chút ngượng ngùng, ai nha ai nha hai tiếng: "Chị dâu, chỉ là xem thử thôi."
Thịnh An Ninh và Mộ Tiểu Vãn hề hề Chu Triều Dương rời , đều nhịn bật .
Với tính cách của Chu Triều Dương, cái tính thẳng ruột ngựa, đối với tình cảm cũng là đ.á.n.h thẳng, e rằng chẳng mấy chốc chuyện sẽ đến.
Buổi tối, đợi bọn nhỏ đều ngủ, Thịnh An Ninh ôm nửa quả dưa hấu khoanh chân ghế ăn trò chuyện cùng Chu Thời Huân.
Không dám ăn dưa hấu lúc bọn nhỏ còn thức, là bởi vì ba đứa nhóc buổi tối ăn dưa hấu là đái dầm ngay.
Chu Thời Huân Thịnh An Ninh kéo ở chiếc ghế bên cạnh, sách Thịnh An Ninh lải nhải kể chuyện hôm nay gặp Trang Tĩnh.
Nói xong, cô cảm thán: "Thật là ngờ, Lục Trường Phong vẫn lợi hại ghê, thể lừa nhiều như , chúng nhanh sẽ uống rượu cưới của Triều Dương ."
Chu Thời Huân trả lời, nhưng nếu gì, với tính cách của Thịnh An Ninh, cùng với sức tưởng tượng bay bổng của cô , e rằng chỉ một lát là cô thể đến chuyện Lục Trường Phong và Chu Triều Dương sinh con trai con gái.
Suy nghĩ một chút, lắc đầu: "Sẽ , Lục Trường Phong sẽ đồng ý ở cùng Triều Dương."
Thịnh An Ninh suýt chút nữa đ.á.n.h rơi ngụm dưa hấu, cô vội vàng nuốt xuống, kinh ngạc hỏi: "Tại ? Anh nhiều như là thích Triều Dương , đừng là báo ân đấy. Sẽ là cái gã cứng nhắc cảm thấy, ly hôn nên xứng với Triều Dương chứ?"
"Tuy rằng, quả thật xứng với Triều Dương, nhưng ai bảo Triều Dương nhà chúng thích chứ? Hơn nữa nhiều như , dễ dàng khiến hiểu lầm, đầu thích Triều Dương, đó chẳng là hại ?"
"Không , cho dù trói, cũng trói bọn họ ở cùng ."
Chu Thời Huân cảm thấy lòng run lên một cái, sợ Thịnh An Ninh bắt công tác tư tưởng cho Lục Trường Phong, vội vàng khép sách : "Em ăn ít dưa hấu thôi, chúng ngủ sớm một chút, ngày mai là khai giảng ?"
Thịnh An Ninh xua tay: "Trước hết cần vội, chúng rõ chuyện của Triều Dương , dù nếu để Triều Dương nhà chúng đau lòng, cứ đ.á.n.h Lục Trường Phong một trận."
Chu Thời Huân chút dở dở : "Chuyện đều là đôi bên tình nguyện, chúng chỉ thể là ngoài cuộc thôi."
Thịnh An Ninh là như , nhưng chuyện liên quan đến hạnh phúc của Triều Dương, thì cô là ngoài cuộc: "Triều Dương là em gái của chúng , chúng thể nào em hạnh phúc , hỏi Lục Trường Phong, bảo đừng hối hận."
Chu Thời Huân thở dài một , một lời thể , nhưng thể rõ với Thịnh An Ninh: "Hôm nay Lục Trường Phong nộp lên một phần tài liệu, chủ động xin tuyến đầu."
Thịnh An Ninh ngây một chút: "Tuyến đầu của các ở ? Cái nơi đ.á.n.h đó ?"
Chu Thời Huân lắc đầu: "Cũng , nhưng gian khổ và nguy hiểm. Cho nên, sẽ kết quả với Triều Dương."
Thịnh An Ninh đột nhiên thốt một câu thô tục: "xxx, thật là màu, như thì ngay từ đầu đừng trêu chọc Triều Dương nhà chúng chứ, cứ thế vỗ m.ô.n.g bỏ , còn để Triều Dương nhớ mãi, là đồ khốn ?"
--------------------